Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-12-2018] Các bài chia sẻ trên trang web Minh Huệ trợ giúp cho tôi rất nhiều trong tu luyện. Ví dụ, từ Pháp lý, tôi hiểu rằng chúng ta nên phủ nhận bức hại của cựu thế lực, nhưng trên thực tế tôi không biết phải làm như thế nào. Khi đọc các bài chia sẻ của đồng tu về chủ đề này, tôi đã có thể nhận ra đâu là tư duy của cựu thế lực để từ đó phủ định chúng.

Trước kia, tôi cảm thấy mình rất tinh tấn làm ba việc mà Sư phụ yêu cầu. Tuy nhiên, sau khi đọc các bài chia sẻ trên Minh Huệ, tôi mới phát hiện rằng tôi chỉ tinh tấn làm các việc chứ chưa tinh tấn trong tu luyện, dần dần tôi cũng đã học được cách hướng nội.

Sau đó tôi nghĩ: “Nhiều đồng tu dù rất bận rộn học Pháp và làm các hạng mục của Đại Pháp nhưng vẫn an bài được thời gian viết bài tâm đắc thể hội để chia sẻ với các học viên trên toàn thế giới. Tại sao mình lại không làm được như vậy?”

Suy nghĩ đó đã thúc đẩy tôi viết bài chia sẻ.

Viết bài chia sẻ đầu tiên

Tôi phải mất hai tháng mới hoàn thành bài chia sẻ đầu tiên của mình. Khi viết được một nửa, tôi phát hiện rằng những gì tôi chỉnh sửa gần đây nhất đã bị mất, mặc dù tôi nhớ là tôi đã lưu tất cả vào máy. Lúc này, tâm chấp trước nổi lên và tôi muốn bỏ cuộc. Sau khi ngồi buồn rầu suy nghĩ một hồi lâu, tôi mới nhận ra rằng đây chính là biểu hiện của tâm thích an nhàn và sợ phiền toái, vì vậy tôi đã triệt để thanh trừ chúng. Sau đó, tôi hầu như không mất mấy thời gian để viết lại những gì đã bị mất trước đó.

Khi gần hoàn thành bài chia sẻ, máy tính của tôi đột nhiên có vấn đề và không ngừng khởi động lại. Tôi liền hướng nội nhưng không tìm được chấp trước nào, do vậy tôi nghĩ rằng đây nhất định là can nhiễu của tà ác. Sự cố này kéo dài trong hai ngày. Sau đó, tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ, và chỉ trong vòng vài giây, máy tính của tôi đã hoạt động bình thường trở lại.

Tôi thường viết bài vào lúc nửa đêm. Đôi khi, tôi nghĩ: “Nếu mình không viết, mình sẽ có nhiều thời gian hơn để học Pháp, và trạng thái tu luyện của mình sẽ tốt hơn.” Nhưng mỗi lần nghĩ đến bỏ cuộc như vậy, tôi lại nghe thấy một giọng nói vang lên trong đầu: “Làm thế là không đúng. Là đệ tử Đại Pháp, chúng ta không nên chỉ nghĩ cho bản thân. Chúng ta cần buông bỏ tự kỷ và sẵn sàng đón nhận khó khăn vì chỉnh thể.” Vì vậy, tôi lại tiếp tục viết.

Khi bài viết hoàn thành, trong tư tưởng tôi bỗng xuất hiện một suy nghĩ: “Giữa mình và các đồng tu tinh tấn có khoảng cách lớn như vậy. Làm sao mình lại dám viết bài để chia sẻ thể ngộ của mình kia chứ? Mình phải xóa nó đi!” Suy nghĩ này mạnh đến nỗi tôi suýt nữa đã xóa toàn bộ bài chia sẻ. Tuy nhiên, tôi đã cẩn thận phân tích suy nghĩ ấy và nhận ra rằng nó không phải là của mình. Một bài chia sẻ có thích hợp để đăng lên Minh Huệ hay không, không phải do tôi quyết định, mà là ban biên tập của Minh Huệ quyết định, chính xác hơn thì chính là sự lựa chọn của Sư phụ. Tất cả những gì tôi cần làm bây giờ là gửi bài viết của mình. Suy nghĩ kia chỉ là can nhiễu của tà ác.

Lợi ích của việc viết bài chia sẻ

Từ kinh nghiệm viết bài chia sẻ đầu tiên, tôi ngộ ra rằng viết bài chia sẻ cũng giống như làm các hạng mục khác của Đại Pháp: chúng ta cần duy trì chính niệm mạnh mẽ để thanh trừ mọi can nhiễu. Kể từ đó, tôi không phải đối mặt với những can nhiễu lớn mỗi khi viết bài chia sẻ nữa.

Đồng thời, tôi cũng có thu hoạch rất lớn từ việc viết bài. Khi nhớ lại những việc bản thân làm để chứng thực Pháp, tôi đã nhận ra những chấp trước của mình. Khi cố gắng suy nghĩ tại sao có những sự việc không đem lại hiệu quả tốt, tôi nhận ra rằng tại thời điểm đó, tôi có một vấn đề ở phương diện tâm tính.

Trong quá trình viết bài, đôi khi, máy tính của tôi bị hỏng và không thể sửa được. Lúc ấy, tôi sẽ hướng nội. Nếu không phát hiện được chấp trước nào, tôi sẽ xem xét từng câu chữ trong bài viết của mình. Tôi phát hiện rằng những gì mình vừa viết đều là để chứng thực bản thân.

Nếu không đem những tư tưởng và hành vi của mình viết ra giấy, tôi sẽ rất khó nhận ra được những nhân tố chứng thực bản thân này. Đó là vì nhiều suy nghĩ và hành vi của bản thân đã trở thành tự nhiên rồi, rất khó có thể phát giác ra được.

Dùng ngòi bút để đánh bại tà ác

Khi buông bỏ được tâm chứng thực bản thân và chỉ tập trung vào chứng thực Pháp, tôi phát hiện rằng vô luận là tôi đang làm việc nhà hay nghỉ ngơi, Sư phụ đều triển hiện cho tôi một đoạn Pháp trong đầu, mà những đoạn Pháp này đều liên quan trực tiếp đến bài chia sẻ mà tôi đang viết.

Về sau, mỗi ngày trong đầu tôi đều xuất hiện tiêu đề lớn, tiêu đề nhỏ, và cả nội dung của các bài chia sẻ. Tôi hiểu rằng viết bài chính là nhiệm vụ mà Sư phụ giao cho tôi. Việc viết bài chia sẻ cũng giống như việc chúng ta ra ngoài giảng chân tướng, khi chúng ta không biết phải làm gì, Sư phụ sẽ cấp trí huệ cho chúng ta, miễn là chúng ta thành tâm phát nguyện đi làm.

Nhiều chủ đề chia sẻ như vậy hiện lên trong đầu tôi, điều này khiến tôi ngộ ra rằng Minh Huệ đang rất cần những bài chia sẻ có chất lượng. Vì vậy, tôi không ngừng viết, nhưng đôi khi tôi vẫn không theo kịp yêu cầu của Sư phụ.

Tôi muốn kêu gọi các đồng tu hãy viết bài chia sẻ. Có Pháp ở bên, không điều gì là không thể. Nhiều đồng tu không biết chữ đã có thể đọc các sách của Đại Pháp, nhiều đồng tu cả đời chỉ cầm cuốc vác cày ra đồng cũng đã có thể dùng chuột máy tính. Vì sao vậy? Đó là bởi vì Pháp là vĩ đại, chỉ cần là để chứng thực Pháp thì việc gì chúng ta cũng có thể làm được. Mỗi một đệ tử chân tu đều có nhận thức về tu luyện của mình, chúng ta hãy viết ra những kinh nghiệm và thể ngộ của bản thân để chia sẻ với các đồng tu. Chúng ta không nên cho rằng nhận thức của bản thân là thấp kém, bởi vì chúng đều đến từ Pháp. Miễn là mang tâm chân chính, chúng ta đều có thể chứng thực Pháp.

Lúc mới bắt đầu, tôi phải mất hai tháng mới viết xong một bài chia sẻ. Bây giờ, tôi có thể hoàn thành một bài viết trong vòng một giờ đồng hồ. Mặc dù vậy, các bài chia sẻ của tôi vẫn đạt yêu cầu. Lúc này, tôi ý thức được rằng đằng sau mỗi bài chia sẻ của tôi đều có sự trợ giúp của Sư phụ. Tôi cũng ngộ được rằng các bài chia sẻ hay mà tôi đã đọc trên Minh Huệ kỳ thực đều có Sư phụ gia trì. Sư phụ đang trợ giúp chúng ta! Tại sao trước đây tôi không có ý tưởng gì ở trong đầu? Bởi vì lúc ấy, tôi không có nguyện vọng viết bài. Cũng giống khi chúng ta ra ngoài giảng chân tướng, nếu chúng ta có nguyện vọng cứu người, Sư phụ sẽ đem người hữu duyên đến trước mặt chúng ta; còn nếu chúng ta không có nguyện vọng ấy, thì đem người hữu duyên đến cũng không có ích gì.

Tôi đọc được hai câu thơ trong cuốn Hồng Ngâm II của Sư phụ:

“Thần bút chấn nhân yêu
Khoái đao lạn quỷ tiêu” (Chấn nhiếp, Hồng Ngâm II)

Tạm dịch:

Bút thần chấn nhân yêu
Đao bén lạn quỷ tiêu“

Tôi ngộ rằng khi viết bài chia sẻ, chúng ta chính là đang tiêu hủy đi một lượng lớn cựu thế lực.

Hơn nữa, bài chia sẻ của chúng ta có thể khởi tác dụng trợ giúp cho tu luyện của các đồng tu. Tôi biết một đồng tu ở địa phương của tôi có chính niệm rất mạnh. Cô ấy bị bắt giam bảy lần, và cả bảy lần cô đều được thả nhờ có chính niệm mạnh mẽ. Nếu cô ấy chia sẻ kinh nghiệm của mình trên Minh Huệ, nhiều đồng tu khác có thể tránh được việc bị bắt giữ và bị kết án nhiều năm tù giam.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/12/16/378446.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/2/19/175887.html

Đăng ngày 08-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share