Bài của ký giả Minh Huệ Hoàng Vũ Sinh từ Đài Loan
[MINH HUỆ 06-08-2009] Tiểu Kiệt (biệt danh), một học sinh trung học tại Tỉnh Hồ Nam, biết được sự thật về Pháp Luân Công qua mạng internet. Cậu đã từ bỏ Đoàn Thanh Niên và Đội Thiếu niên Tiền phong và khuyến khích các bạn học cũng làm vậy. Nhưng vì đức tin của anh nơi Chân Thiện Nhẫn, anh bị đuổi khỏi trường học. Gia đình Tiểu Kiệt làm việc ở thành phố khác và chưa được biết tin. Một buổi chiều vào tháng 4, 2009, Tiểu Kiệt trả lời một lời mời đàm thoại trên mạng internet từ Tiểu Trang, một học viên Pháp Luân Công từ Đài Loan. Cô đã truyền bá sự thật về Pháp Luân Công đến số đông người dân Trung Quốc qua mạng internet. Sau khi họ chào nhau, Tiểu Kiệt nói lên sự lưu tâm của cậu để biết sự thật. Tiểu Trang nói với cậu, “Nhiều người bạn trên mạng của tôi đã hỏi tôi giúp họ đăng lời tuyên bố của họ để thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Dân chúng được biết rõ về tình hình đang tự cứu chính họ bằng thoái ĐCSTQ, Đoàn Thanh niên, và Đội Thiếu Niên tiền phong. Cậu có muốn làm như vậy không?”
Tiểu Kiệt trả lời, “Đồng ý! Nhưng làm sao tôi làm được? Tôi là một thành viên của Đoàn Thanh niên và một Đảng viên dự bị. Chị có thể cho tôi biết thêm chi tiết không?” Tiểu Trang nói với cậu cách làm thế nào và giúp cậu ta thoái cả ĐCSTQ và Đoàn Thanh niên.
Vào khoảng 10:00 giờ tối hôm đó, Tiểu Kiệt vào mạng internet để lại trò chuyện với Tiểu Trang. Cậu ta nói, “Tôi đã làm xong bài vở, vậy chúng ta hãy tiếp tục bài học của chúng ta.” Tiểu Trang nói với cậu ta rằng chị ấy vừa mới trở về từ một buổi họp bàn về sách vở. Tiểu Kiệt hỏi chị ấy buổi họp nói về gì. Chị ấy trả lời, “Tu luyện tâm và thân.” Tiểu Kiệt hỏi, “Đó là gì? Tôi có thể biết không? Làm thế nào để học nó?” Tiểu Trang nói với cậu ta rằng trong thế giới bận rộn ngày nay, ít người có thể chậm lại và bình tỉnh suy nghĩ về vì sao chúng ta ở nơi đây. Tiểu Kiệt dường như hiểu được một điều gì và nói, “Đúng! Hạnh phúc chân thật ở đời là gì? Tại sao chúng ta sợ chết?”
Sáng ngày 9 tháng 5, hơn 6,000 học viên Pháp Luân Công đứng xếp thành hình quyển sách “Chuyển Pháp Luân” nơi vùng nổi tiếng thắng cảnh Kenting tại đồng bằng Puding miền Nam Đài Loan. Tiểu Trang gửi cho Tiểu Kiệt ảnh chụp các học viên mà cũng làm y như vậy nhân Ngày Thế Giới Pháp Luân Đại Pháp, 13 tháng Năm. Chị ta nói, “Cái ngày đã chờ đợi lâu dài đã đến! Ánh sáng của Chân Thiện Nhẫn chiếu rọi toàn cầu từ núi non đến biển cả!” Tiểu Kiệt hỏi một cách nghi ngờ, “Vậy tôi có thể học được điều gì bây giờ?” Tiểu Trang trả lời, “Chân Thiện Nhẫn.”
Trong vài ngày sau đó, Tiểu Kiệt tìm Tiểu Trang trên mạng để cậu ấy có thể học biết thêm. Cậu ta cũng nói “Pháp Luân Đại Pháp thật tốt” bằng Anh ngữ. Đôi lúc Tiểu Trang quá bận rộn, và Tiểu Kiệt phải chờ đợi cho đến khi khuya sớm ngày hôm sau. Nhưng cậu ta vẫn muốn nói chuyện với chị ấy trước khi đi ngủ. Khi Tiểu Trang nói với cậu về vụ tự thiêu giả mạo tại Thiên An Môn, Tiểu Kiệt rất ngạc nhiên. “Cậu không cần nói thêm điều gì,” chị ta nói, “Cậu có thể hiểu được sự thật chỉ qua các hành động của ĐCSTQ.” Tiểu Kiệt có một lần chờ đợi Tiểu Trang suốt đêm. Khi chị ta vào mạng, đó đã là sáng ngày hôm sau, và chị ấy đề nghị cậu đi ngủ đi. Tiểu Kiệt trả lời, “Tôi đã chờ đợi chị suốt đêm. Tôi thật không muốn đi ngủ bây giờ!” Tiểu Trang biết rằng hạt giống Chân Thiện Nhẫn đã bắt rễ trong tâm của cậu. Chị biết rằng cậu đã tìm được hy vọng.
Tiểu Kiệt nói, “Tin “Pháp Luân Đại Pháp tốt” có thể thay đổi tôi. Những người mà biết được sự thật là được trời ban phúc, và sự thật ‘Pháp Luân Đại Pháp tốt’ có thể cứu cả những người vô tâm. Cuộc bức hại có thể là đêm tối trước khi trời sáng. Nếu chúng ta thật sự tin, thế giới sẽ được soi sáng, và sự thật sẽ đánh thức những người còn mê ngủ! Chân Thiện Nhẫn sẽ chiếu sáng thế giới.” Một ngày kia, Tiểu Kiệt nói với Tiểu Trang một tin buồn. “Tôi đã tu luyện Chân Thiện Nhẫn nhưng tôi bị đuổi khỏi trường học.” Thầy giáo của anh tìm thấy các sách và tài liệu Pháp Luân Công của Tiểu Kiệt trong lúc vệ sinh trường trước kỳ thi nhập đại học. Tiểu Kiệt bị báo cáo với các viên chức nhà trường và bị đuổi khỏi trường. Nhưng Tiểu Kiệt không từ bỏ. Thông điệp sau đây là từ cậu ấy:
“Đại Pháp của chúng ta chiếu sáng địa cầu. Làm sao tôi có thể quên được?”
“Tôi tự hỏi câu này mỗi ngày: Tại sao điều này đã xảy ra? Pháp Luân Đại Pháp thật tốt. Tôi có sai không? Nếu không, vậy tại sao?”
“Tôi tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Tại sao điều này không được phép?”
“Tôi cảm thấy rằng chúng ta tất cả đều chịu sự bất công. Tại sao chúng ta không thể có đức tin của mình?”
“Các bạn tôi tìm lại các sách từ thầy giáo tôi, nhưng chúng đã bị hư hại. Tôi cảm thấy thật buồn. Khi nào mùa Xuân sẽ đến? Tôi đang chờ mừng đón mùa Xuân của chúng ta!”
“Các điều đó thật khó cho tôi chấp nhận nó. Tôi không biết cách nào tôi phải hiểu. Tôi luôn nghĩ về cách nào tôi phải hành động. Những người mê ngủ, hãy thức tỉnh mau!”
“Chân Thiện Nhẫn không có sai. Khi chư vị có thể tin tưởng một cách tự do, tâm của chư vị sẽ tự do. Tôi chỉ hy vọng rằng công tác nặng nề của tôi sẽ giúp chấm dứt sớm cuộc bức hại.”
“Nói thật, đây chỉ là một cơ hội cho tôi. Nó đã khuyến khích tôi tự hỏi mình tôi phải làm sao để cứu nhiều người hơn nữa.”
Các bạn học của Tiểu Kiệt không hiểu được vì sao chính quyền nhà trường đã đối xử với cậu ấy như vậy. Một người tốt đã thu xếp cho cậu đi học một nhà trường khác. Khi người ta hiểu được sự thật, sự tà ác của các hành động của ĐCSTQ sẽ tỏ rõ cho mọi người, và sức mạnh của chân chính sẽ thắng.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/8/6/205830.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/8/22/110233.html
Đăng ngày: 04-09-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.