Tên: Hà Á Na (何亚娜)

Giới tính: Nữ

Tuôỉ: Chưa xác định

Nơi bị giam gần đây nhất: Trại cai nghiện thành phố Thiên Tân(天津市强制戒毒所)

Ngày bị bắt gần đây nhất: Ngày 9 tháng 3 năm 2009.

Hình thức ngược đãi: Bị giam bất hợp pháp, bị đánh đập.

Thành phố: Thiên Tân

[MINH HUỆ 13-08-2009] Vào ngày 9 tháng 3 năm 2009, học viên Hà Á Na ở quận Đại Cảng, thành phố Thiên Tân đã bị bắt bởi đồn cảnh sát Hà Tây thuộc phòng cảnh sát Mã Truờng. Cô đã bị một ngươì đưa tin mật báo trong khi cô đến thăm bạn tại quận Hà Tây. Sau đó, cô đã bị giam tại trại cai nghiện thành phố Thiên Tân và bị giam ở đó cho đến giờ. Gia đình cô  không có tiền để trả “tiền phạt”. Kết quả là, cảnh sát đã không nhập hộ khẩu cho con gái cô, khiến cho em không thể đến truờng.

Trong năm tháng vừa qua, cô Hà và gia đình đã phải chịu một mất mát lớn. Mẹ của cô bị ung thư cổ họng, và bà đã không nói được sau cuộc phẫu thuật. Bà đã rất buồn mỗi khi nghĩ đến việc con gái bà đang bị bức hại. Sức khoẻ của bố chồng cô Hà cũng không tốt. Bệnh hen xuyễn của ông thuờng xuyên tái phát. Do cuộc bức hại trong những năm gần đây, và do phải trả tiền chữa bệnh cho mẹ và bố chồng cô, họ đã phải bán nhà và đi thuê nhà để ở. Con gái cô Hà năm nay đến tuổi đi học. Do phải di chuyển thuờng xuyên, gia đình đã lỡ mất dịp đăng kí hộ khẩu cho em. Theo những quy định Trung Quốc, trẻ em phải có hộ khẩu thì mới được nhận vào truờng tiểu học. Cảnh sát ở địa phương đã đòi gia đình từ 10,000 đến 20,000 nhân dân tệ để em được đăng kí hộ khẩu, nhưng cô Hà biết kiếm số tiền đó ở đâu? Chồng cô cuối cùng đã từ bỏ ý định cho con gái họ đi học. Những gì mà em có thể làm là hi vọng mẹ em sớm trở về nhà và em có thể được đến truờng.

Quy định ở trại cai nghiện yêu cầu mỗi tù nhân phải trả một “khoản tiền cai nghiện” là 2,000 nhân dân tệ, để được phục vụ ăn tốt hơn. Nếu họ không trả, thì bữa ăn hàng ngày sẽ chỉ là bánh bao hấp và dưa chua. Nhiều tù nhân đã bị suy dinh duỡng vì thức ăn không đủ chất. Để giảm đau khổ cho cô Hà, chồng cô đã phải sống rất tiết kiệm để có tiền trả “khoản tiền cai nghiện” cho cô.

Những gánh nặng của cuộc sống đã khiến chồng cô già trước tuổi. Để tìm kiếm công lý, anh đã đến nhiều cơ quan chính phủ để nói với họ sự thật về Pháp Luân Công. Anh đã đến đồn cảnh sát Mã Trường tại quận Hà Tây ở thành phố Thiên Tân, và đã tìm được đồn phó Viên Kiến Hoa và cảnh sát Lữ Trữ, anh đã hỏi họ về chứng cứ mà họ đã dùng để buộc tội cô Hà. Anh đã yêu cầu họ trừng trị những cảnh sát đã đánh người nhưng không có kết quả, anh đã nói rất rõ ràng với cảnh sát: “ Cô Hà vô tội và nguời của các anh đã làm giả lời buộc tội để chống lại cô ấy. Tôi yêu cầu phải thả cô ấy ra ngay lập tức”. Sau đó cảnh sát đã không thể đưa cho anh một câu trả lời xác đáng, bởi vì chúng biết rằng chúng đã làm sai.

Sau đó anh đã đến trại cai nghiện và nói với cảnh sát ở đó rằng cô Hà không bao giờ dùng bất cứ loại thuốc phiện nào và cô ấy vô tội. Giám thị đã lấy cớ rằng anh ta không biết gì và tránh không gặp anh.

Những bên có trách nhiệm:

Phòng cảnh sát Hà Tây thuộc đồn cảnh sát Mã Truờng ở thành phố Thiên Tân
Đội truởng: La Quân
Huớng dẫn: Kiến Hoa
Đội phó: Trương Ba, Hình Toàn Lực, Ngô Thiệu Huy, Diêu Ngọc Phát, Chu Tiến

Trại cai nghiện thành phố Thiên Tân:
Giám đốc: Trương Quảng Phúc
Huớng dẫn: Trần Phương (nữ)
Phó giám đốc: Cát Kiện
Bác sĩ: Vạn Xuân Dương

Ngày 12 tháng 8 năm 2009


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/8/13/206426.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/8/25/110295.html
Đăng ngày 30-08-2009: Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share