[Minh Huệ] Đại hội đảng Dân chủ Hoa kỳ được tổ chức tại Boston bắt đầu từ ngày thứ Hai, 26 tháng 7. Phóng viên báo Newsday là James P. Pinkerton đi vòng quanh thành phố vào ngày 25 tháng 7 để quan sát một số các cuộc biểu tình của các nhóm khác nhau. Cuộc diễn hành vô cùng đẹp đẽ và ôn hoà của các đệ tử Pháp Luân Công rất khác xa so với các cuộc biểu tình của các nhóm khác và điều này đã làm anh ta khá ngạc nhiên. Anh ta tin rằng Pháp Luân Công sẽ thu hút và sẽ được mọi người khâm phục và ngưỡng mộ và sẽ được ghi lại trong Boston Common.

Trong bài báo của anh ta vào ngày 25 tháng 7, Pinkerton viết “Kế tới, tôi vào một tiệm cà phê Starbuck. Và rồi có cái gì đó là tôi rất ngạc nhiên – và rất cảm kích. Đó là một cuộc biểu tình rất khác xa với những cuộc biểu tình khác. Không phải là cuộc biểu tình của những người phe tả, không có sự phẫn nộ hay giận dữ nào, không phải là của những người biểu diễn tình dục. Đó là một cuộc diễn hành vô cùng ôn hoà của các đệ tử Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp. Những người bạn đồng tu của họ, anh chị em họ đang bị bắt cóc, giam cầm, tra tấn bởi chính quyền Trung quốc. Tôi chỉ biết họ là Pháp Luân Công, một nhóm thiền tập, khí công và có triết lý rất ôn hoà.”

Anh ta nói rằng, “tại Trung quốc, các đệ tử Pháp Luân Công bị bắt giam, tra tấn và giết hại.” Nhưng ở đây, họ được biểu tình, và đó là những gì họ đang làm — hàng ngàn người. “Cuộc diễn hành trên đường Boylston rất là lịch sự, lễ phép, và có đến hàng ngàn người, đến nỗi phải mất hơn nửa tiếng đồng hồ cho đoàn diễn hành này đi qua, khi cảnh sát giữ họ lại để nhường đường cho sự giao thông. Một số người mang khẩu hiệu bằng tiếng Hoa, tiếng Anh, một số khác ôm những vòng hoa, một số khác ôm những bức hình chân dung của những người đã bị chính quyền Trung quốc giết hại. Đoàn diễn hành còn có một xe hoa, đang diễn tả những phương pháp tra tấn, giết chết vô cùng dã man. Như là những hình ảnh man dại của Madame Tussaud”. Anh ta nói tiếp.

“Và đoàn diễn hành thật sự làm tôi rất cảm kích: nếu Trung quốc được trở thành là một quốc gia tự do — tự do ngôn luận, không phải chỉ dành cho các công ty lớn — thì những người tu luyện Pháp Luân Công này, sẽ là những người dạy sự lịch sự, giáo dục cho các tên độc tài, và họ đáng được tán dương rất nhiều. Và có lẽ một ngày nào đó, những người tu luyện Pháp Luân Công này sẽ được đưa vào sổ vàng Boston Common.” Anh ta nói thêm “Xin được nhớ rõ, vì là họ đã nêu cao được tinh thần giải phóng và tự hy sinh đúng như truyền thống của Shaw và những người trong đại hội lần thứ 54”.

Cuối cùng, anh Pinkerton khen ngợi rằng “Không còn linh hồn nào cao hơn linh hồn của những người Pháp Luân Công, và trong lịch sử cũng chưa có một ai. Nếu được đem ra so sánh một cách cụ thể, thì những người tu luyện Pháp Luân Công này chính là những người sống vì đạo đức của họ và sự tự hy sinh của họ biểu hiện trong khi họ không cần chết, đừng có nói là phải chết vì đạo”

Tham khảo thêm: https://www.newsday.com/news/nationworld/ny-dncpinkertonblog, 0, 2168936.story

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/7/27/80432.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/7/28/50765.html.

Dịch ngày 30-7-2004, đăng ngày 2-8-2004; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share