Bài viết của một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 23-12-2016] Cả mẹ và mẹ chồng tôi năm nay đều đã 87 tuổi. Tháng Mười năm 2016, căn bệnh kinh niên của mẹ chồng tôi lại tái phát và bệnh viện cũng không thể giúp gì được bà.
Cùng lúc này, mẹ tôi bị ngã và bị gãy xương. Tuy nhiên cho đến bây giờ, cả hai đều có sức khỏe tốt và vẫn làm được mọi việc. Tôi muốn chia sẻ câu chuyện của họ.
Mẹ chồng tôi
Mẹ chồng tôi bị có bệnh tim và bệnh dãn phế quản. Vào tháng Mười khi bà bị ốm và được đưa vào bệnh viện, sức khỏe của bà đã rất xấu. Bệnh viện đã truyền chất kích thích tố (steroids) cho bà trong hai ngày và sau đó để bà xuất viện và nói rằng đó là tất cả những gì mà họ có thể làm được cho bà.
Sau khi về nhà, bà lại bị hen xuyễn nặng không thể nằm xuống được và phải ngủ ngồi trên ghế đi-văng. Chị dâu tôi cảm thấy bất lực và chỉ hy vọng bà có thể sống qua được dịp Tết Nguyên Đán.
Chứng kiến những đau đớn mà mẹ chồng tôi phải chịu đựng, tôi đã đưa cho bà một lá bùa và nói bằng cách thầm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” có thể khiến cho những cơn đau của bà giảm bớt. Bà hứa sẽ niệm những câu trên.
Sức khỏe của bà được cải thiện từng ngày, và sang đến ngày thứ ba, bà đã cảm thấy khỏe. Bà đã không còn bị hen nữa và có thể ăn ngủ được một cách bình thường.
Bà nói với tôi, “Mỗi lần mẹ cố nằm xuống, mẹ đều thầm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo’ và sau đó mẹ cảm thấy mình thở được dễ dàng hơn.”
Hai tháng trôi qua, mẹ chồng tôi vẫn khỏe và nhìn bà như trẻ ra. Chứng kiến sự việc trên, thái độ của hai cô con gái, những người từng có thành kiến với Pháp Luân Công do ảnh hưởng bởi những lời tuyên truyền dối trá đã thay đổi. Họ bây giờ đều khuyến khích mẹ chồng tôi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”.
Câu chuyện của mẹ tôi
Mẹ tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1999. Không bao lâu sau khi cuộc bức hại bắt đầu, bà đã sợ hãi từ bỏ tu luyện và chuyển sang một tôn giáo khác. Tháng 11 năm 2016, bà bị trượt chân ngã ở trong bếp và bị gãy xương đùi, xương cổ và phải vào viện làm phẫu thuật.
Trước khi làm phẫu thuật, tôi giục bà niệm câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” nhưng bà không bày tỏ thái độ. Sau khi phẫu thuật xong, bà vẫn còn phải chịu nhiều đau đớn, vì vậy tôi lại giục bà niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” và kể cho bà nghe câu chuyện của mẹ chồng tôi. Mẹ tôi biết rât rõ mẹ chồng tôi là người quanh năm có bệnh. Tôi nói giờ bà là mối quan tâm lớn nhất của tôi và bà có thể tin tưởng ở tôi.
“Mẹ không thể,” bà nói. “Mẹ đã theo tôn giáo này nhiều năm.Nếu một người mà rời bỏ tôn giáo mà mình đã theo thì đều phải gánh những hậu quả xấu.”
Tôi bỗng tỉnh ngộ, tại sao nhiều năm như vậy mà tôi vẫn chưa nói được cho mẹ tôi hiểu. Đây là lỗi của tôi.
“Không phải là con muốn mẹ rời khỏi tôn giáo của mẹ,” tôi nói. “ mà chỉ muốn mẹ biết được chân tướng và sự tốt đẹp của Đại Pháp thôi.” Bà dường như đã hiểu ra và nói sẽ nghe theo lời khuyên của tôi trước khi đi ngủ.
Sáng hôm sau khi tỉnh giấc, bà nói: “Chân của mẹ tốt rồi! Chân mẹ tốt rồi! đêm qua khi đi ngủ, mẹ cảm thấy rất thoải mái liền duỗi chân ra và đã duỗi ra được. Thật tuyệt vời.”
Tôi nói “Chính niềm tin vào Đại Pháp của mẹ đã chữa lành chân cho mẹ đó.”
Bà mỉm cười và gật đầu đồng tình. Bây giờ, mẹ tôi thực sự tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/12/23/339258.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/1/10/161082p.html
Đăng ngày 6-3-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.