Bài viết của Hoán Tỉnh, đệ tử Đại Pháp tại Đại lục
[MINH HUỆ 12-11-2017] Vào một ngày hè nóng nực, khi tôi đang đi dạo trong công viên, đột nhiên mây đen ùn ùn kéo đến, thoáng chốc trời đổ mưa nặng hạt. Một cô gái ngồi ở chiếc ghế băng gần đó đã lớn tiếng gọi và bảo tôi hãy mau qua bên đó dùng ké ô với ô ấy, vì chiếc ô đủ rộng để che được cả cho hai chúng tôi. Tôi ngồi xuống cạnh cô ấy cho đến khi mưa tạnh.
Tôi cảm ơn cô ấy và nói rằng chúng tôi gặp nhau như vậy hẳn là có duyên với nhau, và cô ấy cũng nghĩ vậy, cô ấy tin vào duyên phận. Cô ấy đoán tôi khoảng 50 tuổi, và bảo rằng tôi cũng trạc tuổi mẹ cô ấy.
Thay vì tiếp tục nói chuyện phiếm, tôi hỏi cô ấy rằng liệu tôi có thể nói với cô ấy vài chuyện quan trọng, nó có thể cứu sinh mệnh của cô ấy được hay không. Cô ấy nghĩ ngợi một lát rồi hỏi tôi rằng có phải là Pháp Luân Công không, rằng: “Gần đây có hai cô lớn tuổi đã cố gắng nói với cháu về điều đó, nhưng cháu bảo họ rằng cháu tin vào khoa học, và cháu không quan tâm tới điều họ nói.”
Tôi hỏi cô ấy rằng cô ấy đã biết chân tướng Pháp Luân Công chưa.
“Trên báo đài, truyền hình, và nhiều kênh khác nữa, họ đều nói về Pháp Luân Công mà,” cô ấy nói. “Ai trên thế giới này mà chẳng biết về nó!” Cô ấy nhìn tôi và nhìn cô ấy có đôi chút phân vân.
Tôi đáp: “Cháu à, cháu là người thuần chính thiện lương. Cháu đã bị những lời dối trá rợp trời dậy đất của Giang Trạch Dân lừa rồi. Hãy để cô nói cho cháu biết Pháp Luân Công là gì nhé.”
“Vâng, giờ cháu thấy ổn hơn rồi.” Cô ấy trả lời. “Trước khi ngồi xuống, cháu bị đau dạ dày, nhưng giờ cảm thấy rất thư thái. Dù sao thì trời vẫn đang mưa, nên cháu cũng chỉ có thể ngồi đây thôi, cô hãy nói về Pháp Luân Công cho cháu nghe đi.”
Giảng chân tướng Pháp Luân Công
Tôi bảo cô ấy rằng Pháp Luân Công được hồng truyền ra công chúng vào năm 1992, và hơn một trăm triệu người đã thực hành nó, bởi vì đây là Đại Pháp cao đức Phật gia thượng thừa, khác với tất cả các công pháp khác. Pháp Luân Công nhấn mạnh vào trọng đức, tu tâm tính, các học viên nghiêm khắc chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn mà yêu cầu bản thân, tâm tính cao bao nhiêu công cao bấy nhiêu, bởi vậy và hơn một trăm triệu người đã thăng hoa rất nhanh, người ở giai tầng nào trong xã hội cũng có thể tu luyện.
“Pháp Luân Công hiện đã được truyền bá đến hơn 100 quốc gia và vùng lãnh thổ trên toàn thế giới,” tôi nói, “và đã nhận được rất nhiều giải thưởng và bằng khen. Sách của Pháp Luân Công đã được dịch ra hơn 40 thứ tiếng. Các học viên thực sự là những người trung thực và luôn nghĩ đến người khác trước. Khi đối mặt với xung đột, họ thường hướng nội để tìm ra thiếu sót của bản thân.
Cô ấy bảo tôi rằng mẹ cô ấy cũng từng dạy cô những tiêu chuẩn đó để làm người tốt, và không tranh đấu với người khác. Nhân chuyện này, tôi liền hỏi cô ấy: “Cháu sẽ nghĩ sao nếu có ai đó nói rằng mẹ cháu là người xấu xa?”
Cô ấy ngạc nhiên thốt lên: “Sao cháu và mẹ lại là người xấu được? Cả hai chỉ đang cố gắng làm người tốt mà!”
Chân tướng cuộc bức hại
Để giúp cô ấy liễu giải tốt hơn, tôi nói: “Tháng Bảy năm 1999, Giang Trạch Dân, nguyên là cựu Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc, đã phát động cuộc bức hại hàng triệu học viên Pháp Luân Công. Ông ta ra lệnh bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính, và hủy hại thân thể của các học viên. Tồi tệ hơn cả, là còn mổ cướp tạng của các học viên trong khi họ vẫn đang còn sống để kiếm những khoản lợi nhuận không lồ!”
Cô ấy thực sự chấn động và không thể lý giải nổi những điều tôi vừa nói, nhưng vẫn lắng nghe tôi nói.
Tôi nói tiếp: “Hơn 17 năm qua, học viên Pháp Luân Công bất chấp rủi ro có thể mất đi sinh mệnh họ vẫn kiên trì giảng chân tướng Pháp Luân Công với mọi người. Họ cố gắng giúp mọi người hiểu chân tướng. Có một Thiên lý rằng thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.”
Sau đó cô ấy hỏi tôi về vụ tự thiêu. Tôi nói cô ấy hãy suy xét một vài điểm trong băng ghi hình vụ tự thiêu đó. Mặt người bị cháy đen, nhưng tóc thì còn nguyên. Bộ quần áo bị cháy, nhưng chai nhựa đựng đầy xăng thì vô sự, và còn nguyên vẹn, đứng yên giữa hai chân anh ta.
Cô ấy đã hiểu và nói: “Đó là một sự dối trá! Đài truyền hình quốc gia lại có thể lừa đảo trắng trợn đến vậy! Quá nhiều người đã bị lừa dối!”
Chưa hết, tôi nói tiếp: “Vì cớ gì mà chỉ trong một thời gian ngắn lại có sẵn nhiều bình chữa cháy đến thế? Video lại có thể quay ở nhiều góc khác nhau, sao có thể thế được? Còn nạn nhân, vẫn có thể hát và nói chuyện rõ ràng chỉ vài ngày sau khi phẩu thuật khí quản, chẳng hoang đường lắm sao? Chỉ cần ai đó có chút ít kiến thức y khoa liền biết ngay chúng là dối trá, nhưng họ đã lừa dối được quá nhiều người dân Trung Quốc và cản trở họ lắng nghe chân tướng. Mọi người cần phải biết chân tướng Pháp Luân Công, phân biệt rõ thiện ác, và nhanh chóng thoái xuất khỏi Đảng và các tổ chức liên đới với nó.”
Cô ấy không chỉ thoái Đảng, mà còn muốn gia đình, họ hàng, và bạn bè của cô ấy cùng thoái. Tôi khích lệ cô ấy hãy nói với họ về những gì cô ấy vừa biết. Tôi cũng bảo cô ấy rằng chỉ khi nào họ hiểu chân tướng, tự bản thân quyết định thoái đảng thì mới hữu hiệu, Thần Phật chỉ xét nhân tâm, bản thân phải biểu đạt thái độ thì mới được tính.
Trước khi chia tay, tôi bảo cô ấy: “Cháu à, cháu đoán sai rồi, cô không phải 50 tuổi đâu, cô đã 80 tuổi rồi.” Cô ấy tròn xoe mắt nhìn tôi. Tôi tiếp tục nói: “Cháu có tâm truyền rộng chân tướng Đại Pháp, thì chắc chắn đó sẽ là một việc làm tạo công đức vô lượng!” Cô ấy đã vui vẻ đồng ý.
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/12/337493.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/10/160277.html
Đăng ngày 3-3-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.