Bài viết của một học viên ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-2-2016] Năm 2003, tôi mở một cửa hàng bán bánh. Khi buôn bán, tôi tự giữ mình theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp. Kể từ khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào năm 1997, thông qua tu luyện, tôi đã hiểu đươc mục đích ý nghĩa nhân sinh và các mối quan hệ nhân duyên tồn tại giữa con người.

Tôi phải đảm bảo rằng tất cả các sản phẩm được bán trong cửa hàng của tôi có chất lượng tốt nhất và được bán với giá bán thấp nhất có thể. Vì không pha trộn sản phẩm hay lừa dối khách hàng, cửa hàng bánh của tôi đã trở thành cửa hàng bánh tốt nhất trong thị trấn. Nhiều khách hàng biết rằng bánh của tôi có chất lượng trội hơn hẳn so với các loại bánh có thương hiệu nổi tiếng khác được bán trong những cửa hàng lớn hơn, và giá của tôi thì luôn thấp hơn.

Tôi thường tự mình đi đặt nguyên liệu thô để làm bánh và giảng chân tướng Đại Pháp và cuộc bức hại cho những người giao hàng. Hầu hết họ đều đã minh bạch chân tướng và đồng ý thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản và các tổ chức liên đới của nó sau khi nói chuyện với tôi.

Có một cặp vợ chồng thường giao hộp bánh cho tôi.Trong hơn 10 năm buôn bán với tôi, người vợ nhiều lần đã tính nhầm hóa đơn cho tôi và thường tính hụt tiền. Khi phát hiện ra những nhầm lẫn này, tôi thường trả lại tiền cho cô ấy.

Một lần, tôi đặt những chiếc hộp bánh cỡ lớn, nhưng cô ấy lại tính tiền cho tôi với giá của những chiếc hộp bánh cỡ nhỏ. Tôi đã phát hiện ra nhầm lẫn này khi kiểm kê hàng hóa. Lần tới khi giao hàng, tôi trả lại cô tiền nhầm lẫn của lần trước, cô ấy cười và nói: “Chị cứ giữ lấy số tiền đó, vì dù sao thì việc buôn bán cũng đã xong và tôi cũng không phát hiện ra sự nhầm lẫn đó.”

Tôi nói với cô: “Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) yêu cầu chúng tôi phải là những người tốt và biết nghĩ cho người khác trước. Đây không phải là tiền của tôi vì thế tôi không thể lấy được.”

Có một lần, cô ấy tính tiền còn thiếu một thùng nguyên liệu cho tôi. Lần sau khi cô tới giao hàng, tôi đã trả lại cho cô số tiền còn thiếu đó. Cô ấy cười và nói: “Ngày nay làm gì còn ai như chị nữa chứ? Mọi người đều muốn kiếm tiền mà không phải vất vả gì. Chị nên giữ lại số tiền ấy.”

Tôi nói: “Làm sao tôi dám gặp Sư phụ tôi nếu tôi lấy tiền của chị?” Cô ấy nói: “Sư phụ Lý thật vĩ đại!”

Chồng cô ấy nói: “Ngày nay tìm được một người tốt như thế này thật là khó. Chúng tôi đã làm công việc giao hàng được hơn mười năm, cũng có thể đã bị nhầm lẫn hóa đơn nhiều lần, nhưng chỉ duy nhất có chị là trả lại tiền cho chúng tôi.”

Người vợ kể với tôi một câu chuyện: “Một người giao hàng gần đây đã tính nhầm giá 40 tệ cho một món hàng có giá 400 tệ,” cô nói, “Tôi đã phát hiện ra nhầm lẫn và trả lại ông ta tiền. Người đàn ông nói: ‘Chị nên giữ lấy tiền, sao lại phải trả lại cho tôi?’ Tôi nói: ‘Tôi tin vào Pháp Luân Đại Pháp, do vậy tôi không thể giữ tiền của ông.’”

Tôi thực sự xúc động khi nghe câu chuyện này. Tôi tin rằng khi tu luyện cá nhân tốt, tôi có thể có ảnh hưởng tích cực tới nhiều người khác.

Cặp vợ chồng đó cũng nói chuyện với bạn bè họ sự thật về cuộc bức hại và khuyến khích họ thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản và các tổ chức liên đới của nó.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/2/13/324082.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/2/17/155596.html

Đăng ngày 28-3-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share