Bài viết của một doanh nhân ở tỉnh Giang Tô, Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-1-2016] Tôi là một doanh nhân và bị mất điện thoại di động. Điều này khiến tôi rất lo lắng vì đó không chỉ là chiếc điện thoại đắt tiền, mà tôi còn lưu trữ tất cả số điện thoại của khách hàng trong đó. Không có cách nào khác để liên lạc với họ.
Tôi tới nhà một người bạn. Anh ấy khuyên tôi hãy bình tĩnh và sau đó chúng tôi đi tìm chiếc điện thoại. Anh ấy gợi ý tôi gọi vào điện thoại của mình để ai đó có thể tìm thấy nó.
Tôi nói với anh ấy rằng tôi không nghĩ có ai đó đủ tốt bụng để trả lại chiếc điện thoại. Họ sẽ giữ lại cái điện thoại có giá trị ấy cho mình.
Anh ấy khăng khăng rằng chúng tôi nên thử xem sao và nói chúng tôi có thể hậu tạ để khuyến khích người ta mang điện thoại trả lại.
Duyên gặp gỡ
Tôi cố gắng giữ hy vọng trong khi người bạn gọi vào điện thoại của tôi. Một giọng nói nhẹ nhàng của một người phụ nữ vang lên và ngay lập tức cô ấy hỏi: “Anh bị mất điện thoại phải không? Hôm nay tôi tìm thấy nó trên đường đi làm.” Tôi hồi hộp trả lời vâng. Cô ấy nói tôi tới cổng nhà máy nơi cô ấy làm việc để nhận lại điện thoại và đưa cho tôi địa chỉ. Tôi vô cùng vui sướng, và cảm thấy mình thật may mắn vì người tìm thấy điện thoại của tôi là một người tốt bụng.
Chúng tôi lái xe tới cổng nhà máy và đúng là có một người phụ nữ cầm chiếc điện thoại đứng đó đợi. Cô ấy mỉm cười khi tôi lại gần và hỏi đây có phải điện thoại của tôi không. Tôi nói đó là điện thoại của tôi, và cảm ơn cô ấy hết lần này tới lần khác, tôi vô cùng vui mừng khi tìm lại được điện thoại. Cô ấy nói: “Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi sẽ không lấy những gì không phải của mình.”
Cô ấy mỉm cười thân thiện và hỏi liệu tôi có thời gian để nói chuyện không. Tôi nói mình có thời gian và sau đó cô ấy hỏi tôi có biết về Pháp Luân Đại Pháp hay không. Tôi nói tôi chỉ biết rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt giữ những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cô ấy nói: “Hôm nay, tôi nhặt được điện thoại của anh. Tôi tin rằng điều đó có nghĩa là chúng ta có duyên gặp gỡ để tôi có thể nói chuyện với anh.”
Cô ấy nói: “Pháp Luân Đại Pháp dạy chúng tôi trở thành người tốt và tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Vụ tự thiêu ở quảng trường Thiên An Môn là lừa đảo. Nó được dàn dựng để lừa dối người dân Trung Quốc nhằm bào chữa cho cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Đó là một lời nói dối trắng trợn.”
Khuyên gia đình và bạn bè thoái ĐCSTQ
Sau đó cô ấy khuyến khích tôi thoái ĐCSTQ để thể hiện lập trường phản đối tội ác [của nó], và tôi đã đồng ý. Cô ấy nói tôi hãy ghi nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Cô bảo tôi hãy truyền những lời đó và khuyên gia đình và bạn bè cùng thoái ĐCSTQ. Những lời cuối cùng cô ấy nói với tôi là: “Anh không cần cảm ơn tôi, hãy cảm ơn Sư phụ của tôi.” Tôi chân thành nói: “Tạ ơn Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp.”
Bạn tôi và tôi đã nói chuyện về Pháp Luân Đại Pháp trên đường về nhà. Môn tu luyện này dạy người ta trở thành người tốt. Nếu ai ai cũng tốt bụng như những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thì thế giới này sẽ rất bình yên. ĐCSTQ bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nghĩ chắc chắn nó sẽ bị Trời diệt.
Đây là câu chuyện về việc tôi đã tìm lại được chiếc điện thoại của mình như thế nào. Tôi đã không phải tốn một đồng nào và tôi sẽ mãi mãi khắc ghi: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/1/24/322610.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/2/24/155680.html
Đăng ngày 16-3-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.