Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-1-2016] Đầu năm nay, tôi được mời tới dự một buổi tiệc sinh nhật. Một trong những vị khách tại bữa tiệc là sĩ quan cảnh sát có thâm niên hơn 20 năm. Ông ta là người quen của tôi và đã biết những gì xảy ra đằng sau cuộc đàn áp Pháp Luân Công.

Khi cơm nước xong xuôi, và mọi người bắt đầu chơi bài mạt chược. Ông ấy và tôi không chơi mà chỉ đứng ngoài xem và nói chuyện gẫu. Ông ấy bắt đầu phàn nàn rằng, ngày nay, công việc của cảnh sát chỉ là sự đánh giá xem đã thực hiện được bao nhiêu chỉ thị của cấp trên thay vì phải đánh giá dựa trên việc giữ gìn an ninh trật tự và bảo vệ cuộc sống của người dân. Ông cũng nói rằng không ai thực sự muốn làm theo mệnh lệnh của cấp trên làm phiền hà dân chúng vì những lý do không đâu.

Sau đó, ông nhận xét về lượng lớn các đơn khởi kiện Giang Trạch Dân của các học viên Pháp Luân Công, cựu độc tài Trung Quốc, kẻ đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công. Tôi xác nhận rằng đã có hơn 200.000 đơn kiện sử dụng tên thật, bởi họ và gia đình họ đã phải chịu đựng những điều khủng khiếp trong cuộc bức hại.

Ông nói rằng, cách đây không lâu, các cảnh sát đã nhận được mệnh lệnh đi nói chuyện với các học viên Pháp Luân Công đã nộp đơn kiện Giang Trạch Dân để tìm hiểu xem họ muốn gì. Các cảnh sát cũng được yêu cầu phải cung cấp tên tuổi của các học viên cho cấp trên của họ.

“Chúng tôi đã không làm việc này,”Ông nói “Chúng tôi biết đây chỉ là cái cớ đánh lừa hệ thống công an để họ thu thập tên tuổi của những học viên và sau đó có thể bức hại họ.”

Khi cấp trên hỏi ông đã thực hiện mệnh lệnh như thế nào, ông trả lời “Làm sao mà tôi biết được người khác nghĩ gì? Họ không có trách nhiệm phải nói với tôi . Làm sao tôi có thể ngăn cản người dân làm những việc trong thẩm quyền của họ?” Ông nói rằng không có đồng nghiệp nào của ông đi nói chuyện với các học viên Pháp Luân Công cả.

Ông nói rằng Giang Trạch Dân đáng bị kiện vì những điều khủng khiếp mà ông ta đã làm. “Giang đã lãng phí tiền bạc và nhân lực để tiến hành cuộc bức hại. Để ngăn chặn một học viên tu luyện, họ đã phải huy động hàng chục nhân viên để theo dõi, giám sát anh ta. Các học viên chỉ muốn có một thân thể khỏe mạnh và không hề vi phạm pháp luật. Tại sao chính quyền lại gây rắc rối và kết tội họ? Cảnh sát đã làm nhiều điều tồi tệ với các học viên như đánh đập, đàn áp, và tống họ vào tù. Tôi cảm thấy những chuyện này thật kinh khủng.

“Hầu hết thời gian, tôi đều để cho các học viên ở một mình. Khi có áp lực từ cấp trên, tôi chỉ làm chiếu lệ. Các học viên đều là những người tốt, tại sao tôi phải gây rắc rối cho họ?”

“Khi Giang khăng khăng xóa sổ môn tu luyện, ông ta lôi chúng tôi vào cuộc. Chúng tôi phải làm việc quá giờ để giám sát, theo dõi các học viên vô tội. Ông ta đã tạo ra các xung đột và hỗn loạn trong xã hội. Cảnh sát cũng là những nạn nhân. Ông ta đáng bị kiện. Chúng tôi chỉ là những con tốt, buộc phải làm theo mệnh lệnh của cấp trên.”

Tôi nói rằng thái độ tích cực của ông đối với các học viên Pháp Luân Công sẽ đem lại cho ông và gia đình ông một tương lai tốt đẹp. Khi tôi yêu cầu ông tiếp tục đối xử tử tế với các học viên trong tương lai, ông khẳng định với tôi chắc chắn ông sẽ làm như vậy.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/1/16/-322208.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/1/26/154953p.html

Đăng ngày 9-3-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share