Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-1-2016] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, năm nay tôi 75 tuổi. Hàng ngày tôi đều giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho hàng xóm láng giềng, và tôi cũng cố gắng khuyên mọi người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó.

Bị báo cáo và bắt vào đồn công an

Một ngày nọ, sau khi ăn sáng xong, tôi đi đến một khu chợ nhỏ. Ở đó có rất nhiều cửa hàng và quầy hàng. Tôi đi dọc khu chợ, một mạch giảng chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Mọi người chăm chú đọc các tờ rơi thông tin Đại Pháp mà tôi đưa cho họ, và nhiều người đã thoái đảng.

Một lần tôi gặp chủ cửa hàng bán hạt giống. Cũng như nhiều người khác, ông ấy đồng ý thoái ĐCSTQ sau khi tôi giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và nói với ông ấy tại sao mọi người nên thoái đảng. Tuy nhiên, tôi không chú ý rằng có một người làm trong ủy ban thôn, chừng 40 tuổi, đã theo dõi tôi. Bà ấy đã báo tôi với đồn cảnh sát địa phương.

Tôi mua hai túi hạt rau và rời khỏi cửa hàng. Một xe cảnh sát đi đến chặn phía sau tôi, và khoảng tầm hơn mười cảnh sát ra khỏi xe và bắt đầu lục soát.

Họ giật lấy túi xách đựng đầy tài liệu thông tin của tôi. Các cảnh sát đó dường như rất tự mãn vì họ đã tìm thấy bằng chứng “phạm tội” của tôi.

Cuối cùng, họ kéo tôi vào trong xe, dù tôi ra sức chống cự. Ở trong xe cảnh sát, tôi duy trì phát chính niệm và cầu xin Sư phụ không để các cảnh sát đó bức hại tôi. Tôi cũng nhận thức được rằng họ đang phạm tội vì đã bắt giữ và hức hại tôi.

Tôi biết chỉ cần tôi quy chính bản thân dựa theo Pháp và làm mọi việc mà một đệ tử Đại Pháp cần phải làm, thì Sư phụ sẽ giúp đỡ tôi.

Những kẻ hành ác sẽ sớm bị Trời trừng phạt

Khi chúng tôi đến đồn cảnh sát, lúc đó đã chuẩn bị đến giờ nghỉ trưa. Ở đó, họ đưa tôi vào một phòng khác. Những viên cảnh sát đó dường như không dữ tợn như lúc trước. Họ thậm chí còn hỏi tôi xem có muốn đi ăn trưa cùng với họ không.

Tôi nghiêm mặt nói: “Tôi sẽ không ăn đồ ăn mà các anh mang cho, bởi các anh thân là một cảnh sát, nhưng lại quên trọng trách của mình là phải đi tìm bắt những kẻ ăn cắp, cước bóc, lừa đảo, và tham nhũng. Mà trái lại, các anh lại chỉ chăm chăm đi tìm bắt những người tin vào Chân-Thiện-Nhẫn chúng tôi—những người luôn cố gắng hết sức để trở thành người tốt.”

Tôi nói lớn giọng thêm chút nữa: “Các anh không biết rằng những kẻ tà ác kia đã gieo rắc và duy trì cuộc bức hại, những người đã ra lệnh bức hại Đại Pháp một cách phi pháp này chẳng phải sẽ sớm bị Trời trừng phạt, họ sẽ phải chịu báo ứng hay sao?

Tôi nói tiếp: “Các anh biết không, thiện hữu thiện báo, và ác hữu ác báo. Nó chỉ là vấn đề thời gian. Sao các anh lại dám tiếp tay cho những kẻ hành ác duy trì những việc làm tồi tệ đó được! Hãy mau thức tỉnh, đừng mãi lầm đường lạc lối nữa!”

Họ rời đi và để tôi lại một mình trong căn phòng đó. Tôi để ý thấy cửa không khóa, nên tôi đã ra khỏi phòng và đi về phía cổng đồn cảnh sát. Không ai ngăn cản tôi, nên tôi chỉ việc thẳng tiến bước về nhà.

Cảnh sát đưa tôi về nhà

Ngay sau đó, cảnh sát lại xuất hiện bên cạnh tôi cùng với chiếc xe của họ. Họ khăng khăng đòi đưa tôi về nhà bởi tôi đã già cả và bởi tôi còn chưa ăn trưa. Tôi không hề sợ hãi, và tôi ngồi vào xe của họ trong khi vẫn tiếp tục phát chính niệm. Tôi xin Sư phụ giúp tôi để tôi có thể giúp những cảnh sát này thoái ĐCSTQ.

Khi tôi về đến trước cửa nhà, tôi mời họ vào nhà và tiếp đãi họ bằng trà và đồ ăn nhẹ. Lúc đó, tôi khuyến cáo họ không nên hành động thiếu suy nghĩ mà lục soát nhà tôi. Sau đó, tôi giảng chân tướng cho họ về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Tôi khuyên họ nên nhìn một sự việc từ nhiều gốc độ và hãy cân nhắc xem lựa chọn của họ sẽ ảnh hưởng ra sao tới gia đình họ.

“Không còn cơ hội để làm lại nữa đâu,” tôi nói. “Tại sao các anh không thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó luôn lúc này đi? Chỉ có làm như vậy mới có thể đảm bảo một tương lai tươi sáng cho bản thân và gia đình các anh.”

Cảnh sát thoái ĐCSTQ

Họ bàng hoàng nhìn nhau, nên tôi đã cố gắng tập trung vào họ. “Nhờ hồng ân của Sư phụ chúng tôi, mọi chúng sinh đều sẽ được cứu độ,” tôi nói. “Sư phụ chúng tôi chỉ nhìn nhân tâm của chúng ta. Để có được một tương lai tươi sáng và cắt đứt mọi liên hệ với tà ác, các anh có muốn tôi giúp các anh dùng hóa danh hay biệt danh thay vì sử dụng thên thật để thoái Đảng không?”

Bốn cảnh sát đã dùng hóa danh để thoái Đảng, còn một người nhất quyết dùng tên thật để thoái. Tôi đã yêu cầu họ trả lại số tài liệu và bùa hộ mệnh Đại Pháp mà họ đã tịch thu của tôi.

Cảm tạ hồng ân của Sư phụ

Sau khi họ rời đi, tôi đã quỳ gối trước ảnh Sư phụ, hai mắt ngấn lệ và hai tay hợp thập trước ngực. Con xin cảm tạ Sư tôn đã giúp con hóa giải ma nạn và cứu được 5 sinh mệnh.

Đệ tử không cách nào có thể báo đáp được ân điển vô hạn của Sư phụ, điều duy nhất đệ tử có thể làm là bảo trì trạng thái tu luyện như thuở ban đầu, học Pháp tinh tấn, luyện công, phát chính niệm, giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại chưa từng có tiền lệ này.


Bản tiếng Hán: www.minghui.org/mh/articles/2016/1/22/322441.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/2/3/155048.html

Đăng ngày 10-3-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share