Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 17-12-2015] Tôi là một học viên Đại Pháp lâu năm ở tuổi 70. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996, và thường xuyên được trải nghiệm những thần tích trên con đường tu luyện.

Thần tích ở trại tạm giam

Tôi bị bắt vào tháng 10 năm 2006 bởi vì tôi đã về quê mình hồng Pháp và phân phát tài liệu giảng chân tướng. Tôi bị đưa đến một trại tạm giam rất bẩn thỉu, âm u, hôi hám và ẩm ướt. Tôi nghĩ rằng tôi cần phải rời khỏi nơi này sớm nhất có thể để cứu thêm nhiều sinh mệnh nữa. Tôi vẫn luyện công, học thuộc Pháp, phát chính niệm, giảng chân tướng và viết “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân – Thiện – Nhẫn hảo” lên tường.

Thật bất ngờ là vào ngày thứ ba, đội trưởng đội An ninh Nội địa mang quần áo của tôi đến. Mặc dù lính canh ở trại tạm giam đã kiểm tra rất kỹ lưỡng từng cái một, nhưng tôi vẫn tìm thấy ảnh Sư phụ và huy hiệu Chân – Thiện – Nhẫn ở trong túi áo mình. Tôi đã khóc vì quá vui sướng, và tự hỏi rằng làm thế nào mà những kẻ tàn ác đó không tìm thấy khi họ kiểm tra quần áo của tôi cẩn thận đến vậy.

Một tuần sau, con gái tôi xin vào thăm tôi, và cháu đã mang thêm quần áo cho tôi. Tôi đã nhận được huy hiệu Pháp Luân trên áo vét len, được mang vào trong trại tạm giam cho tôi. Tôi biết rằng Sư phụ đã nhìn thấy tín tâm kiên định của tôi và đã khích lệ tôi bằng cách này.

Tôi biết rằng Sư phụ luôn chăm sóc và bảo hộ tôi. Chính niệm của tôi trở nên rất mạnh mẽ và 37 ngày sau, tôi đã được thả.

Giảng chân tướng cho các đặc vụ phòng 610

Các đặc vụ Phòng 610 và sếp của tôi đã thông đồng và quyết định đưa tôi vào trung tâm tẩy não năm 2012.

Một ngày nọ, sau bữa sáng, tôi đã ra ngoài để giảng chân tướng. Tôi trở về nhà với một danh sách tên những người muốn thoái xuất khỏi Đảng Cộng Sản Trung Quốc và những tổ chức liên đới. Tôi cũng mang theo những tài liệu giảng chân tướng mà các đồng tu khác đưa cho tôi. Tôi đã rất vui về những điều mình làm được ngày hôm đó.

Chồng tôi đã rất tức giận và nói rằng: “Cảnh sát đang tìm cô để đưa đến trung tâm tẩy não đấy.” Tôi đáp: “Những gì họ nói không được tính. Chỉ những gì Sư phụ nói mới có ý nghĩa.”

Chồng tôi kéo tôi ra phía cửa sổ và nói: “Nhìn kìa. Có rất nhiều người ở dưới nhà. Họ đến đây để bắt cô đấy.” Tôi nói rằng tôi đã đi qua mặt họ. Chồng tôi bảo họ đã lục soát nhà chúng tôi.

Tôi đã phát chính niệm và nghĩ: “Nếu bây giờ họ đến, mình sẽ giảng chân tướng cho họ. Sao mà mình phải sợ họ chứ?”

10 phút sau, hơn 10 người đã đến nhà tôi. Tôi nhớ lại những điều Sư Phụ đã giảng:

“Hãy dùng lý trí để chứng thực Pháp, dùng trí huệ để giảng rõ chân tướng, dùng từ bi để hồng Pháp và cứu độ thế nhân …” (“Lý tính” – Tinh tấn yếu chỉ II)

Tôi nồng nhiệt đón chào họ.

Các đặc vụ Phòng 610 bảo tôi tham gia khóa học vài ngày. Tôi nói: “Tôi cần học gì chứ? Trong đầu tôi đã có “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân – Thiện – Nhẫn hảo” nên chẳng có chỗ cho những thứ khác nữa đâu.”

Sau đó tôi đã giảng chân tướng và kể cho họ nghe những thọ ích tôi có được từ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó họ ngượng ngùng rời đi. Dưới sự bảo hộ của Sư Phụ, tôi đã vượt qua một khảo nghiệm nữa. Con xin cảm tạ Sư Phụ.

Sau khi các đặc vụ rời đi, con trai tôi hỏi tôi đã đi đâu. Cháu kể, họ đã bàn bạc với nhau rằng họ sẽ không để cho tôi trốn thoát và rằng họ đã sắp xếp vài chiếc xe.

Con trai tôi sợ họ sẽ hại tôi, vì thế cháu đã theo dõi khi họ đi qua nhà tôi và cố gắng báo cho tôi biết. Nhưng không hiểu sao thậm chí cháu cũng không nhìn thấy tôi. Tôi nói với con trai rằng tôi đã cầm rất nhiều tài liệu Đại Pháp. Nếu cháu có thể nhìn thấy tôi, và gọi tôi, họ đã có thể nhìn thấy và bắt tôi. Sư Phụ đã bảo hộ cho tôi và đã dựng một lớp bảo vệ cho tôi.

Con trai tôi nói: “Con không nhìn thấy mẹ. Những người đó, bao nhiêu người như thế cũng không nhìn thấy mẹ. Con cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Sư Phụ của mẹ thật là vĩ đại.”

Một lần khác, khi tôi giảng chân tướng thì bị báo cảnh sát. Người đó đã không cho tôi đi khi ông ấy gọi cảnh sát. Ông ấy gọi ba lần, và tôi vẫn phát chính niệm. Xe cảnh sát đến ngay, khi họ ra khỏi xe, họ đã bảo tôi rời đi. Tôi nói: “Hai anh sẽ có một tương lai tốt đẹp.” Họ vẫy chào tôi và bỏ đi.

Tôi đã trải nghiệm được rất nhiều thần tích, và chúng đều diễn ra dưới sự chăm sóc từ bi của Sư phụ. Tôi có thể hứa với Sư phụ rằng tôi sẽ đi tốt đoạn đường cuối cùng.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2015/12/17/319793.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/1/27/154961.html

Đăng ngày 9-3-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share