Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 1-12-2015]

Đẩy mạnh sự ủng hộ đối với Pháp Luân Công

Chỉ qua vài tháng từ khi các học viên Pháp Luân Công bắt đầu làm đơn khiếu nại hình sự Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), kẻ đã phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công, tất nhiều người dân đã thay đổi thái độ; thái độ của họ dường như càng ngày càng tôn trọng các học viên Pháp Luân Công hơn và ngày càng coi thường sự thối nát của ĐCSTQ.

Tôi thường gặp một ông lão 82 tuổi. Mỗi khi chúng tôi gặp nhau, ông đều hỏi tôi phiên tòa xét xử Giang Trạch Dân đã được tổ chức chưa. Tôi nói với ông: “Thời khắc của Giang sắp đến rồi. Ông ta phải được đưa ra tòa! Thật ra, ông ta đã bị xét xử bởi tòa án lương tâm của tất cả người dân trên toàn thế giới rồi.”

Người dân không còn sợ hãi khi nói chuyện công khai. Ví dụ, một người đã nói: “Giang Trạch Dân tham nhũng toàn diện. Đáng lẽ ông ta phải bị bắt.” Vô số người dân đã đưa ra những phát biểu tương tự. Một phóng viên nói với tôi rằng anh ấy đã hỏi những lãnh đạo cấp cao của ĐCSTQ trong một giấc mơ rằng: “Sao các ông vẫn chưa phục hồi danh tiếng cho Pháp Luân Công!”

Người chồng lên án những tội ác của Giang

Ba nhân viên thuộc chính quyền địa phương, trong đó có một nhân viên Phòng 610, đã đến nhà tôi vào tháng 9 năm 2015 và hỏi tôi về việc khởi kiện Giang. Tôi đã nói với họ rằng: “Đúng, tôi đã kiện ông ta. Tất nhiên tôi đã kiện ông ta vì ông ta đã bức hại tôi. Ông ta là kẻ phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công. Ông ta là người phải chịu trách nhiệm!”

Sau đó người chồng 80 tuổi của tôi nói: “Tôi đã đọc những gì bà ấy viết trong đơn khởi kiện hình sự Giang. Những gì bà ấy viết là sự thật. Giang Trạch Dân đã không làm gì khác ngoài làm những việc xấu. Ông ta sống một cuộc sống suy đồi, đó là những gì được phơi bày và đã được xuất bản thành sách.”

Ba người họ rời đi mà không nói thêm lời nào.

Chồng tôi không tu luyện Pháp Luân Công. Ông ấy không được khỏe và không thể ăn nhiều đồ ăn trong hơn 10 ngày bởi bệnh đau dạ dày. Tôi đã cùng ông ấy đến bệnh viện khám bệnh, bao gồm cả xét nghiệm máu, chụp X-quang, siêu âm, chụp CT và làm sinh thiết. Một bác sỹ đã cho rằng ông ấy có thể bị ung thư và yêu cầu làm thêm một số kiểm tra khác. Tuy nhiên, sau khi tôi khởi kiện Giang Trạch Dân và nhận được giấy biên nhận từ Tòa án Nhân dân tối cao và Viện kiểm sát tối cao, các triệu chứng của ông ấy đã biến mất.

Tôi tin rằng sự biến đổi hoàn toàn của chồng tôi đã xảy ra bởi vì ông ấy đã chọn vị trí đúng cho mình và ông đã được Đại Pháp ban phúc lành.

“Án tử hình có đủ đối với những tội ác của Giang?”

Vào ngày 2 tháng 11 năm 2015,tôi đã đến chợ để nói với những người cùng thôn về Pháp Luân Công.

Tôi bắt đầu giải thích về việc bức hại một ông lão 81 tuổi. Ngay lúc đầu, một người đàn ông lặp lại rằng ông ấy đã xem trên các chương trình truyền hình những lời dối trá và phỉ báng Pháp Luân Công. Tôi hỏi ông có tin vào các bản tin truyền hình và những gì ĐCSTQ nói không. Ông ấy trả lời rằng: “ĐCSTQ không làm gì khác ngoài làm những việc xấu.”

Tôi đề cập đến việc ĐCSTQ đã phát động quá nhiều cuộc vận động chính trị nhằm bức hại những người tốt, ví dụ như Đại Cách mạng Văn hóa và vụ thảm sát Thiên An Môn. Người đàn ông này đã từng trải qua tất cả những sự kiện đó.

Ông ấy nói: “Bây giờ, Giang Trạch Dân đang bức hại Pháp Luân Công và mổ cướp nội tạng từ những học viên còn sống để kiếm lời. Ông ta đã làm việc này thông qua những quan chức tham nhũng mà ông ta chỉ định, những người giống như ông ta, dẫn dắt lối sống vội và đàn áp người dân.”

Tôi tiếp tục: “Pháp Luân Công là Phật Pháp, dạy con người nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn và là tốt, và đã được hơn 100 quốc gia tập luyện. Người tốt sẽ được phúc báo và người xấu sẽ nhận ác báo cho những gì họ đã làm.”

Rồi tôi nói có gần 200.000 người đã khởi kiện Giang Trạch Dân. Ông ta đã giết quá nhiều học viên Pháp Luân Công và ông ta phải bị trừng trị.

Người đàn ông nói: “Ồ! Có bao nhiêu mạng sống mà ông ta nợ người khác? Án tử hình là quá nhẹ nhàng đối với ông ta!”

Chị dâu trách móc cảnh sát

Sau khi biết rõ sự thật đằng sau cuộc đàn áp Pháp Luân Công, chồng của chị tôi đã trở thành một học viên Pháp Luân Công vào năm ngoái. Mẹ chồng chị cũng tu luyện Pháp Luân Công.

Thất bại trong việc tìm kiếm mẹ chồng chị trong một cuộc điều tra của cảnh sát, một vài cảnh sát viên từ Sở cảnh sát tỉnh đã đến nhà chị dâu tôi vào giữa tháng 10 năm 2015. Họ yêu cầu được vào nhà vì họ muốn nói chuyện với chị tôi.

Chị đã nói với họ là chị ở nhà một mình. Chị ấy muốn biết họ đến có việc gì. Chị nói với họ rằng họ không cần phải vào nhà và họ có thể nói những gì họ muốn nói qua cửa.

Cảnh sát yêu cầu chị thuyết phục mẹ chồng không kiện Giang Trạch Dân.

Chị trả lời: “Các ông nghĩ rằng tôi có thể điều khiển được mẹ chồng tôi sao? Mẹ chồng tôi tự quyết định những gì bà muốn làm.”

Họ hỏi số điện thoại di động của anh chồng tôi, nhưng chị ấy đã từ chối đưa cho họ.

Càng ngày càng nhiều người tập trung trước cửa, và một cảnh sát đã nói: “Bà thấy đó, có rất nhiều người đang nhìn, bà không thấy xấu hổ sao?”

Chị nói: “Đúng rồi, có rất nhiều người đang nhìn. Các anh mới là những người đang bị mất mặt và họ đang nhìn vào các anh đấy. Chúng tôi không làm điều gì xấu. Nếu các anh không đến, liệu có nhiều người tập trung lại và nhìn chúng ta không?

Những cảnh sát đã rời đi trong hổ thẹn.

Một người dân nói: “Những người này thật sự không có việc gì để làm ngoài việc sách nhiễu các học viên.”

Phần lớn người dân đã được nghe chân tướng về Pháp Luân Công và không còn tin vào những gì ĐCSTQ nói.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/12/1/319806.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/12/11/154041.html

Đăng ngày 20-2-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share