Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-10-2015] Giám đốc sở cảnh sát ở địa phương tôi tham gia bức hại các học viên Pháp Luân Công trong nhiều năm. Sau khi được ra tù vào năm 2006, tôi đến gặp ông ấy để giảng chân tướng về Pháp Luân Công.

Tôi cũng đến lấy giấy ra tù để có thể quay lại công việc trước kia của mình. Câu hỏi đầu tiên ông ấy hỏi tôi là liệu tôi có tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công hay không.

Tôi nói rằng: “Tôi sống sót qua hàng loạt phương pháp tra tấn, điều đó đã củng cố và tăng cường tín tâm của tôi vào Pháp Luân Công.”

Ông ấy hét lên: “Những phương pháp tra tấn ấy vẫn chưa đủ mạnh. Tôi sẽ giết anh nếu anh không thay đổi tư tưởng của mình!”

Tôi thật sự kinh ngạc khi nghe điều đó. Thật là một sinh mệnh bất hạnh! Tôi đã đợi cho tới khi chỉ còn lại tôi và ông ấy, tôi nói: “Bức hại các học viên Pháp Luân Công cũng chính là đang bức hại ông. Ông có biết tại sao không?”

“Cuộc bức hại này là phi pháp. Ông, với tư cách là giám đốc sở cảnh sát này, đã nhận một lệnh nào bằng văn bản yêu cầu bức hại các học viên chưa hay tất cả chỉ là lệnh truyền miệng?”

Tôi tiếp tục: “Điều 54 trong Luật Dân sự chỉ rõ rằng công chức phải chịu trách nhiệm pháp lý cho hành động và mệnh lệnh đi ngược lại với pháp luật hiện hành. Bởi vì không có điều luật nào được ban hành nói rõ rằng tu luyện Pháp Luân Công là bất hợp pháp, cuộc bức hại các học viên là trái pháp luật và từng cá nhân cũng phải chịu trách nhiệm cho những hành động bức hại này.”

Sau đó, tôi hỏi ông rằng liệu ông sẽ bắt và giam tôi trong tù mà không có mệnh lệnh nào từ cấp trên của ông không? Ông trả lời rằng ông sẽ không làm như thế.

“Đúng. Đó chính là mặt minh bạch của ông đã biết điều gì là đúng, điều gì là sai.”

“Hành động trái với lương tâm của mình, ông đã trở thành một công cụ bị người khác điều khiển để hãm hại những người vô tội. Điều đó không đáng buồn sao? Giờ đây, những người chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn đang bị tra tấn và cầm tù. Các học viên đang còn sống bị mổ cướp nội tạng. Đây là một tội ác. Ông không cảm thấy tội lỗi sao?”

“Khi lần đầu tiên tôi tới nhà tù, những phạm nhân bị giam giữ vì tội sát nhân đã đe dọa sẽ tra tấn tôi mà không thương xót, nói rằng tôi sẽ không còn sống mà rời khỏi nhà tù. Họ đã làm theo lệnh của lính canh. Bốn năm sau khi tôi ra tù, một số phạm nhân đã hô lớn rằng: “Pháp Luân Công là tốt” để thể hiện rằng họ đã bị thuyết phục bởi vẻ đẹp của Pháp Luân Công và tín tâm kiên định của tôi. Tôi đã sống sót qua những tra tấn mà tín tâm không chút dao động, đó thực sự là một phép màu.”

“Tôi có thể trả thù những kẻ đã bức hại tôi. Tôi đã học được rất nhiều kĩ thuật trong thời gian bị nhốt chung với những tội phạm giết người đó.”

“Nhưng tôi không phản bội tín tâm của tôi vào Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi đã giảng chân tướng về Pháp Luân Công, do đó những tội phạm đó sẽ ngừng làm các việc xấu và tránh được một tương lai thảm khốc. Sư phụ của tôi đã giảng”

“Từ bi năng dung thiên địa xuân” (Pháp Chính Càn KhônHồng Ngâm II)

“Ông sẽ tiếp tục nhận lệnh yêu cầu ông bức hại các học viên. Nhưng tôi tin tưởng ông có thể sử dụng các phương pháp khác nhau để bảo vệ các học viên và đi theo tiếng gọi lương tâm. Đừng làm hoặc nói bất kì điều gì xấu về Pháp Luân Công nữa. Tất nhiên, tôi nói với ông điều này để tốt cho bản thân ông.”

Ông ấy lập tức gật đầu. Tôi nghe nói sau cuộc nói chuyện của chúng tôi không lâu, ông ấy đã chuyển việc để tránh phải chịu trách nhiệm bức hại các học viên.

Tôi hi vọng những ai đang làm trong các hệ thống hành pháp có thể noi gương người giám đốc sở cảnh sát này – bảo vệ các học viên và thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Điều đó sẽ mang lại cho các bạn một tương lai tươi sáng và sự bình yên trong tâm hồn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/10/15/317402.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/11/27/153841.html

Đăng ngày 19-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share