Bài viết của một học viên ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-8-2015] Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã bức hại Pháp Luân Công trong 16 năm qua. Nó sử dụng danh vọng và lợi ích để khuyến khích các cơ quan thực thi pháp luật của Trung Quốc tiến hành cuộc bức hại. Tuy nhiên, một số nhân viên cảnh sát phân biệt được tốt xấu phải trái đã giúp đỡ các học viên Pháp Luân Công.
Lòng tốt của phó cảnh sát trưởng họ Giang
Một số học viên và tôi đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện công lý cho Pháp Luân Công vào năm 1999 ngay sau khi cuộc bức hại bắt đầu. Tôi đã bị bắt, bị giam giữ tại một đồn cảnh sát và chuyển giao cho cảnh sát địa phương ở quê tôi cùng với các học viên khác. Anh Giang là một phó cảnh sát trưởng ở đồn cảnh sát đó.
Phòng 610 đã bổ nhiệm anh Giang theo dõi tôi. Anh đã yêu cầu tôi nói chuyện với anh trong văn phòng của anh ấy. Tôi đã nói với anh về Pháp Luân Công và tôi đã thay đổi như thế nào sau khi tôi bắt đầu tu luyện.
Anh nói với tôi rằng anh rất thích lắng nghe các học viên khi họ nói về Pháp Luân Công. Anh không bao giờ đánh hay bắt nạt bất kỳ học viên nào, và chúng tôi đối xử với nhau như bạn bè.
Phòng 610 đã đưa tôi đến một trung tâm giam giữ. Anh Giang đã đến thăm tôi và bảo tôi không phải lo lắng về gia đình mình.
Sau đó, các học viên địa phương và tôi lại đến Bắc Kinh để giương các biểu ngữ Pháp Luân Công. Phòng 610 nghĩ rằng tôi là người tổ chức, và do đó đã bắt tôi. Sau khi tôi tuyệt thực, trưởng Phòng 610 địa phương đã đe dọa bức thực tôi.
Vào ngày thứ tư tôi bị bắt, anh Giang đến thăm tôi và mang theo các vật dụng cá nhân. Sau đó, các lính canh và các tù nhân đã thay đổi thái độ và đối xử với tôi tốt hơn một chút. Họ cho phép tôi luyện các bài công pháp Pháp Luân Công và thông báo tin tức cho chồng tôi.
Khi tôi gặp lại anh Giang, anh nói rằng anh được yêu cầu làm việc cho Phòng 610, nhưng ai đó đã được chỉ định vị trí này bởi vì anh phải đến Bắc Kinh để đón tôi. Tôi nói với anh rằng anh được hưởng lợi vì đã đối xử tốt với các học viên và do đó anh không phải tham gia văn phòng đó.
Anh có một chút bối rối và nói rằng một người đàn ông mà anh ấy biết được thăng chức vì anh ta bức hại các học viên. Tôi giải thích rằng tất cả những ai bức hại những người tín Phật trong lịch sử đều phải chịu sự trừng phạt.
Anh đã được bổ nhiệm vào vị trí giám đốc và được phân công quản lý một số đồn cảnh sát.
Một cảnh sát tốt bụng
Ông Vương là một cảnh sát lớn tuổi rất thích nghe những câu chuyện về Pháp Luân Công.
Khi ông bị buộc phải chụp hình tôi tại đồn cảnh sát, tôi đã từ chối hợp tác và ngất đi. Tôi nghe ông Vương hét tên tôi. Trong bệnh viện, ông Vương nói với các cảnh sát khác rằng tôi đã không ăn bất cứ thứ gì trong vài ngày. Cuối cùng, người cảnh sát trưởng đã cho tôi về nhà.
Tôi đã đến Bắc Kinh một lần nữa để giương các biểu ngữ Pháp Luân Công, và bị bắt giam tại một đồn cảnh sát. Tôi nghe nói rằng ông Vương đã thuyết phục các cảnh sát khác để cho tôi ngủ trên giường ở đồn cảnh sát, thay vì trên sàn.
Khi tôi bị đưa đến một trung tâm giam giữ, ông Vương đã chở tôi đến đó. Chúng tôi đã nói chuyện với nhau và ông nói trong nước mắt: “Tôi cảm thấy tiếc cho các bạn. Cô đã không làm bất cứ điều gì để đáng bị ngồi tù như vậy. “
Những người lính canh ở trung tâm giam giữ đã ném khăn trải giường và quần áo của tôi trên sàn nhà để xem tôi có mang theo bất kỳ cuốn sách Pháp Luân Công nào không. Ông Vương đã nhặt mọi thứ lên từ sàn nhà, sắp xếp chúng, và đưa tôi ra cửa.
Khoảng sáu năm sau, tôi nhìn thấy ông trên truyền hình. Ông là giám đốc công an và người ta nói rằng ông đã làm rất nhiều điều tốt đẹp cho công chúng và là một sĩ quan tốt.
Tôi hy vọng nhiều cảnh sát hơn nữa sẽ đối xử tốt với các học viên.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/8/24/314596.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/9/18/152577.html
Đăng ngày 11-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.