Bài viết của Trương Cần, phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 25-10-2015] Ngày 18 tháng 10 năm 2015, ông Vu [như thường lệ] đã đến trước Đại sứ quán Trung Quốc để tham gia kháng nghị phản đối cuộc bức hại Pháp Luân Công. Ông Vu là một học viên Pháp Luân Công từ miền Tây Nam Trung Quốc, nhập cư tới New Zealand từ năm 2002.

Kể từ khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại [Pháp Luân Công] 16 năm trước, các học viên Pháp Luân Công thường xuyên tổ chức kháng nghị ôn hòa trước Đại sứ quán Trung Quốc vào mỗi sáng Chủ nhật hàng tuần. Hơn 16 năm qua, ĐCSTQ đã cố tiêu diệt pháp môn tu luyện truyền thống này bằng nhiều cách, bao gồm cả thu hoạch nội tạng sống từ các học viên.

“Bất kể mưa hay gió, tôi vẫn tới Đại sứ quán Trung Quốc để phản đối cuộc bức hại”, ông Vu nói. “Chúng tôi sẽ tiếp tục kháng nghị cho tới khi ĐCSTQ chấm dứt cuộc đàn áp.” Ông đã tham gia vào hoạt động kháng nghị hàng tuần suốt 13 năm qua.

Như thường lệ vào các ngày Chủ nhật, các học viên trưng biểu ngữ có dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, “Chấm dứt bức hại Pháp Luân Công” và “Chấm dứt thu hoạch nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công”.

e560088852ca4ad29a013dfcb49b4f14.jpg

Ông Vu, học viên Pháp Luân Công, kháng nghị trước Đại sứ quán Trung Quốc tại Auckland.

Chấn thương do thể thao đã được chữa lành

Ở Trung Quốc, Ông Vu từng là một vận động viên chuyên nghiệp trong đội xe đạp của tỉnh mà ông từng tham gia sau khi tốt nghiệp trung học. Việc luyện tập và đào tạo khắc nghiệt đối với các thành viên trong đội đã khiến ông bị chấn thương. Sau đó, ông được nhận vào trường Đại học Sư phạm và đã trở thành giáo viên bộ môn giáo dục thể chất. Tuy nhiên, ông thường bị đau các khớp xương và cơ bắp do chấn thương thể thao cũ. Ông Vu đã tìm nhiều cách thức để giảm đau, nhưng không có cách nào được lâu dài cả.

Năm 1997, ông đã bắt đầu học Pháp Luân Công, và tất cả các cơn đau của ông đã biến mất chỉ sau hơn một tháng. Ông không còn uống rượu, hút thuốc hay nổi nóng nữa. Ông chú tâm vào việc đề cao tâm tính chiểu theo nguyên lý Chân–Thiện–Nhẫn của Pháp Luân Công. Thuận theo giờ gian, ông Vu đã trở thành một người trẻ trung và tràn đầy năng lượng.

Ông Vu làm việc trong một công ty bảo dưỡng các tòa nhà để kiếm sống tại New Zealand. Ông có thể nâng được các vật nặng đến gần 100kg như lúc còn ở tuổi đôi mươi. “Đó là nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đó. Thật là phi thường”, ông Vu nói với lòng biết ơn sâu sắc.

Ông nói rằng ngày càng có nhiều người hơn đến tìm hiểu về cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc. Đây là một kết quả của những nỗ lực không ngừng nghỉ của các học viên nhằm nâng cao nhận thức cho người dân. Theo thời gian, ngày càng có nhiều người Trung Quốc hơn ủng hộ cho Pháp Luân Công.

“Một lần khi tôi đang làm việc, tôi đã gặp một người tên là Chu đi cùng với con gái của ông ấy, họ đến từ thành phố Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc,” ông Vu kể, “Ông Chu nói rằng con gái ông đến đây để học trung học, và ông đi cùng với con gái mình. Tôi đã giảng chân tướng về cuộc đàn áp cho họ. Và ông Chu kết luận: ‘Người ta nên tuân theo Chân–Thiện–Nhẫn và đối xử tốt với những người khác.’”

“Ông Chu cho hay ông đã thoái Đảng và các tổ chức liên đới với nó nhờ sự giúp đỡ của các học viên Pháp Luân Công tại một điểm du lịch. Do đó, tôi đã giúp cô con gái của ông ấy thoái Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong. Trước khi chúng tôi chia tay, cô bé đã thể hiện lòng biết ơn của mình bằng cách chắp tay trước ngực và nói ‘cháu cảm ơn chú.”

Ông Vu kể tiếp: “Chúng tôi sẽ tiếp tục duy trì việc kháng nghị của chúng tôi ở đây và không ngừng nâng cao nhận thức về cuộc đàn áp cho những ai mà chúng tôi gặp trong cuộc sống hàng ngày và công việc.”

Khi nói về những đồng tu của mình bị bức hại ở Trung Quốc, đôi mắt ông Vu ngấn lệ. “Các học viên Pháp Luân Công tuân theo Chân–Thiện–Nhẫn. Họ là những người tốt. Nhưng ĐCSTQ đã bức hại họ tàn bạo, thậm chí còn mổ cướp nội tạng của họ. Chúng ta hãy lên án tội ác của ĐCSTQ và cùng kêu gọi chấm dứt cuộc đàn áp này.”

Nhiều chiếc xe ngang qua đã dừng lại bên đường trước Đại sứ quán Trung Quốc. Nhiều người đã cảm động trước sự phản kháng ôn hòa kéo dài suốt 16 năm qua [của các học viên], và các lái xe thường bấm còi để bày tỏ sự ủng hộ của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/10/25/318067.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/10/26/153391.html

Đăng ngày 07-11-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share