Bài một học viên Pháp Luân Công tại Bỉ
[MINH HUỆ 24-04-2009]
Vào ngày “25 tháng Tư” kỷ niệm mười năm khiếu nại hòa bình, ông Lý Phượng Trí, cựu mật vụ viên chức của Bộ Công An Trung quốc, mà gần đây công khai tuyên bố thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) dùng tên thật của mình, đã được mời tham dự một buổi nghe chứng cớ công cộng tổ chức tại Quốc hội Âu châu ngày 25 tháng tư 2009. Đề tài của buổi nghe chứng cứ là tự do tín ngưỡng tại Trung Quốc và mười năm khủng bố Pháp Luân Công. Ông Lý nói chuyện qua một đường điện thoại quốc tế. Ông chỉ ra rằng ĐCSTQ đã không bao giờ ngừng sự khủng bố các nhóm tín ngưỡng của nó, nhất là Pháp Luân Công. Nó đã điều động tất cả tài nguyên quốc gia, đầu tư vô hạn định và vượt qua luật pháp để thực hành sự trấn áp tàn khốc của nó.
Sau đây là bài nói chuyện của ông Lý Phượng Trí:
Tôi làm việc cho hệ thống mật vụ Trung quốc trong 14 năm, từ 1990 đến 2004. Từ 2004 cho đến nay, tôi đã chú ý đặc biệt tình trạng của Trung Quốc. Nơi đây tôi nghiêm túc làm chứng cho sự việc sau đây:
Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã khống chế Trung Quốc và đã đặt các quyền lợi của Đảng lên trên của quốc gia và nhân dân Trung Quốc. Nó làm mọi điều nó có thể để duy trì độc tài của nó. Tình trạng nhân quyền của Trung quốc, nhất là tình trạng nói về tự do tín ngưỡng, đã đang suy sụp từ nhiều năm. Ngoại trừ một vài nhóm do nhà nước điều khiển, gần như không có tự do tín ngưỡng. Sự khủng bố vô nhân đạo Pháp Luân Công và các giáo hội đã không bao giờ ngừng và càng tệ hơn. Để có thể kiểm soát, tiêu trừ, và khủng bố các nhóm tôn giáo, ĐCSTQ dùng tất cả các cơ sở và lực lượng sẵn có, kể cả các hệ thống công an và quốc phòng, hệ thống ngoại giao, tuyên truyền, các nhóm phi cộng sản, các hệ thống hành chính, và cả các hội đồng láng giềng cấp thấp, các tổ chức phi chính phủ, và các nhóm thân cộng hải ngoại. Gần như không có giới hạn cho các tài chính và tài nguyên cần thiết. Sự bức hại các nhóm tinh thần như là Pháp Luân Công đã vượt quá hệ thống pháp luật và tổ chức kết cấu tại Trung Quốc.
Từ khi nó được thành lập, Bộ Quốc Phòng Trung Quốc (BQP) đã luôn tham gia vào sự khủng bố các nhóm tôn giáo và cá nhân, can thiệp ngày càng sâu và càng rộng hơn. Về mặt chính trị, BQP luôn đặt các quyền lợi của ĐCSTQ lên trên tất cả. Trong nhiều thông cáo, có những đòi hỏi đặc biệt về điều này. Giáo huấn chính trị, tẩy não, và kiểm soát là dĩ nhiên ở khắp nơi. Nói về hành chính, trong năm 2004, BQP có khoảng 100,000 nhân viên chính thức và tối thiểu một con số tương tự cho các nhân viên không chính thức. Phần đông họ là dùng để duy trì cái gọi là ‘ổn định xã hội,’ kể cả những công tác tiêu trừ các nhóm tín ngưỡng như là Pháp Luân Công. Điều này đặc biệt đúng đối với nhiều cơ quan BQP cấp thành phố vì họ không có nhiều công việc thật sự liên hệ đến ‘an ninh quốc gia’. Phần đông nhân lực và tài lực của nó là dùng cho mục đích này.
Các chi nhánh của BQP mà tham gia vào sự khủng bố các nhóm tôn giáo như là Pháp Luân Công bao gồm các cơ quan phản gián, các cơ quan điều tra kỹ thuật, các cơ quan an ninh kỹ thuật, các cơ quan an ninh nội địa, các cơ quan mật thám ngoại quốc, các cơ quan truy tìm và báo cáo mật thám, các học viện nghiên cứu trong nước, và đôi lúc các lực lượng công tác đặc biệt. Các phương pháp mà BQP dùng đối với các nhóm tôn giáo và nhân quyền bao gồm thu thập tin tức, truy tìm kỹ thuật, truy tìm người, điều tra trường hợp làm một cách độc lập hoặc với hợp tác với các cơ quan an ninh khác, thẩm vấn, hăm dọa, ép buộc, giam cầm và tra tấn các cá nhân.
Sự thu thập mật thám là được làm cả trong và ngoài nước Trung Quốc. Chúng len lỏi vào các nhóm tôn giáo như là Pháp Luân Công và xúi giục rút lui từ nội bộ. Chúng dùng hệ thống của chúng để thu thập các tin tức quan trọng. Chúng len lỏi vào các cơ quan chính quyền chính và đến gần các lãnh đạo chính trị trong các nước mà ủng hộ sự tự do tôn giáo và nhân quyền của Trung quốc, như vậy để thu thập tin tức do thám và tạo ảnh hưởng. Các mục tiêu ngoại quốc mà chúng có thể nhắm vào bao gồm các thành viên của các nhóm nói trên và bất cứ ai mà liên hệ với họ; các nhóm người Trung Quốc hải ngoại thân Cộng, các sinh viên và người Trung quốc ở ngoại quốc tạm thời; các kênh thông tin và hãng xưởng thân cộng; các ký giả và nhân viên thông tin Trung Quốc; các tổ chức không chánh quyền, và các nhóm chính trị ngoại quốc.
BQP tham gia vào sự khủng bố Pháp Luân Công ngay từ giai đoạn chuẩn bị. Vào lúc khởi đầu, nó tập trung vào sự thu thập tin tức, theo dõi, nghiên cứu, điều tra, và khám phá và xử lý với các trường hợp quan trọng. Sau đó, như kể trên, càng ngày càng có nhiều cơ quan, tài nguyên, và phương pháp được xử dụng đến. Sự liên can trở nên càng sâu đậm và rộng rãi hơn. BQP đã thật sự trở thành một trong các cơ quan đầu tiên khủng bố Pháp Luân Công. Càng đặc biệt hơn, nó song song với Bộ Ngoại giao trong sự khủng bố Pháp Luân Công tại hải ngoại.
Ví dụ, BQP có những sở đặc biệt chuyên sự đàn áp các nhóm tôn giáo như là Pháp Luân Công và Công giáo. Chúng gọi công tác của chúng là “duy trì ổn định xã hội.” Chúng bị điều khiển bởi Phòng 610, mà đã được thành lập đặc biệt để đàn áp Pháp Luân Công. Phòng 610 có các quyền lực tối cao và cả vượt trên chính tổ chức kết cấu và hệ thống luật pháp của Trung quốc. Nó làm việc cho một vài lãnh đạo tối cao trong ĐCSTQ.
Ở một thời điểm, có một số cá nhân bên trong BQP đã cố gắng mạnh mẽ để cải tổ các tổ chức của bộ để cho sở mật vụ ngoại quốc trở nên tương đối độc lập, nhất là để duy trì một phần nào sự cách biệt với các sở phụ trách các vấn đề chính trị trong nước. Nhưng các cố gắng đó không đi đến cùng và cũng không thành công. Lý do căn bản là ĐCSTQ là độc tài và có sự kiểm soát chặc chẽ trên BQP.
Bất kể ĐCSTQ lừa gạt dân chúng Trung quốc và cộng đồng quốc tế thế nào, bất kể cách nào nó dùng các phương tiện kinh tế, quân đội, và quân dự bị để hăm dọa và ép buộc dân chúng tại Trung Quốc và cộng đồng quốc tế, nó sẽ không ngừng vi phạm nhân quyền như là tự do tín ngưỡng tại Trung Quốc. Vì sự kiên trì của các nhóm và cá nhân như là Pháp Luân Công và các giáo hội, ĐCSTQ bây giờ xem họ như là sự đe dọa lớn nhất cho sự độc tài của nó và đã liệt kê họ như là kẻ thù số một của nó. Nhân dân Trung Quốc là những người mà đóng vai trò chính yếu trong sự thực hiện tiến bộ tự do tôn giáo và tình trạng nhân quyền của Trung Quốc, nhưng họ rất cần gấp sự ủng hộ và giúp đỡ từ các nước chính nghĩa và các cá nhân trên thế giới. Sự ủng hộ và giúp đỡ đó sẽ không chỉ có lợi cho quốc gia và nhân dân Trung Quốc, mà cũng cho toàn thế giới.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/4/24/199575.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/5/2/107013.html
Đăng ngày 12-05-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát với nguyên gốc.