Bài viết của một học viên phương Tây tại Phần Lan

[MINH HUỆ 28-10-2014] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 2006, khi vẫn còn là một sinh viên. Từ nhỏ tôi đã được học và chơi rất nhiều nhạc, và vì chưa có một công việc ổn định, nên vào lúc rảnh rỗi tôi có cơ hội để tiếp tục sở thích này của mình.

Tôi tham gia nhiều hạng mục nâng cao nhận thức của cộng đồng về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại, và âm nhạc đã cho tôi thêm cơ hội tiếp xúc với nhiều người hơn. Thêm vào đó, những người cùng tôi hợp tác trong âm nhạc, cũng tự nhiên ủng hộ tôi giảng chân tướng. Tôi không giỏi trong việc trò chuyện với mọi người, nhưng thông qua hình thức âm nhạc, tự nhiên tôi có thể giúp nhiều người hơn biết về Đại Pháp. Hạng mục này cũng thường được tôi dùng làm chủ đề để bắt đầu giảng chân tướng. Tôi muốn chia sẻ những kinh nghiệm của mình trong vấn đề này.

Nghệ thuật chân chính

Trước khi trở thành một học viên, tôi từng chơi trong những ban nhạc rock, nhưng không lâu sau khi bắt đầu tu luyện tôi học các bài giảng Pháp về chủ đề này và ngay lập tức tôi buông bỏ mọi thứ lại phía sau. Tôi dần nâng cao nhận thức Pháp về âm nhạc chân chính là gì, và hành trình hướng tới điều đó thực sự cảm thấy giống như trở về với cội nguồn của mình.

Viết các bài hát là một công việc đòi hỏi sự sáng tạo và tôi cần liên tục cẩn thận không để những nhân tố xấu gây ảnh hưởng. Vậy nên, trạng thái tu luyện của tôi phải tốt. Có nhiều bài học đã cho tôi thấy rằng nếu mình không tu luyện tốt thì mọi thứ khác sẽ rối tung ngay lập tức.

Tìm kiếm sự cân bằng là một quá trình tu luyện liên tục đối với tôi. Để là một phần của xã hội người thường và làm công việc bình thường, tôi cũng cần soạn các bài hát mang nội dung giải trí thông thường. Nhưng tôi muốn đảm bảo sự lành mạnh trong những tác phẩm mà tôi sáng tác, ít nhất thì bằng cách này tôi có thể làm gương cho mọi người. Phản hồi từ mọi người rất tích cực, nhiều người có thể cảm nhận được sự an bình và vẻ đẹp khác biệt trong âm nhạc của tôi. Một số thậm chí còn bắt đầu suy nghĩ xem điều “bí mật” đằng sau âm nhạc của tôi là gì.

Tiên phong chỉ đường

Chúng ta là những học viên Pháp Luân Công, chúng ta nên chỉ cho mọi người con đường đi đúng đắn. Là một nhạc sĩ, tôi luôn phải hợp tác với mọi người trong xã hội. Tôi hiểu rằng để các nhân tố trong âm nhạc của mình giữ được sự ngay chính, tôi phải là người nắm vai trò quan trọng nhất.

Tôi từng có cơ hội thu âm CD nhạc của mình, do một công ty thu âm người thường sản xuất. Tôi luôn nhớ mình là một học viên, vì vậy tôi luôn có cơ hội kiểm soát quá trình làm bản thu âm. Tuy nhiên, không phải luôn luôn dễ dàng, vì những nhạc sĩ và các chuyên gia nghệ thuật khác mà tôi cộng tác có mang theo quan niệm cá nhân rất mạnh. Tôi đã đối mặt với nhiều chấp trước vào tình của chính bản thân. Cách hành xử của mọi người xung quanh tôi, tất nhiên, ngay lập tức phản ánh trạng thái nội tâm của tôi. Trong phương diện quản lý đám đông, tôi không có nhiều năng lực, đặc biệt là tôi có chấp trước mạnh mẽ vào việc lấy lòng người khác. Hạng mục này đã giúp tôi nhận biết và loại bỏ nhiều chấp trước, như tâm sợ mất thể diện, sợ làm người khác mất lòng, đố kỵ, thiếu kiên nhẫn, v.v…

Công ty thu âm đã cho tôi toàn quyền quyết định các vấn đề nghệ thuật, điều hiếm xảy ra vào thời buổi hiện nay. Để tận dụng cơ hội này nâng cao nhận thức trong cộng đồng, tôi muốn in một câu đề tặng lên nhãn đĩa CD của mình, có nội dung “album dành tặng cho các học viên Pháp Luân Công những người đã mất trong cuộc bức hại tại Trung Quốc”. Công ty thu âm của tôi đã rất tán thành, họ thậm chí còn chỉnh sửa cho câu đề tặng hoàn thiện hơn.

Tôi cũng có một ca khúc về cuộc bức hại trong CD của mình. Ngay trước khi thu âm album, tôi đã mời được một nhạc sĩ tài năng chơi cho ban nhạc của mình. Sau khi nghe ca khúc này cô đã ấn tượng đến mức soạn cho bài hát các giai điệu cho piano và dàn nhạc rất hay. Với sự giúp đỡ của cô, bài hát đã được đưa lên một tầm cao hoàn toàn mới, điều tôi không thể tự làm được. Thật bất ngờ, công ty thu âm đã tự có sáng kiến muốn sản xuất bài hát này làm đĩa đơn. Tất cả điều này xảy ra rất tự nhiên mà không có bất kỳ sự can thiệp đặc biệt nào của tôi. Tôi hiểu rằng đó là mặt minh bạch của mọi người tại nơi làm việc đã khởi tác dụng khi họ lắng nghe những thông điệp chân tướng trong ca khúc, vì vậy mà tôi đã được giúp đỡ.

Tôi cũng có cơ hội làm một video âm nhạc cho bài hát này sử dụng các video tư liệu về Pháp Luân Công và cuộc đàn áp. Tôi cho giám đốc sản xuất video xem phim tài liệu “Giải phóng Trung Quốc” (Free China) và nói với ông thêm về cuộc đàn áp, ông đã có một nhận thức tốt. Tôi cũng đã gặp vợ của giám đốc tại nhà riêng của họ, bà rất thích Pháp Luân Công. Ngay sau cuộc hội thoại của chúng tôi, bà muốn đến bên chiếc máy tính của bà để tập thử các bài công pháp theo video hướng dẫn.

Giám đốc thực sự rất nhiệt tình và đã giúp đỡ tôi bằng nhiều cách. Tuy nhiên, tôi cũng nhanh chóng nhận ra rằng những người không phải học viên không có đủ uy đức để dẫn dắt một hạng mục như vậy. Video sản xuất ra không có chất lượng tốt và nội dung cũng không giảng rõ chân tướng về Pháp Luân Công, vì vậy cuối cùng tôi đã phải tự chỉ đạo và hướng dẫn việc biên tập video và thực hiện nghệ thuật. Tôi đã nhận được sự hỗ trợ từ các đồng tu, cũng như từ chồng mình (anh không phải là một học viên), người chỉ mới vừa học được kỹ thuật biên tập video.

Quá trình này đã giúp ích cho tôi trong tu luyện của mình, tôi có cơ hội để buông bỏ chấp trước muốn lấy lòng mọi người, là một trong những chấp trước cơ bản nhất và trở ngại đối với tôi. Để duy hộ Pháp, tôi đã làm tổn thương giám đốc xuất video, vì tôi không thể tán thành công việc của ông. Tôi sợ phải nói với ông điều này, vì tôi muốn cứu ông và không muốn để lại cho ông ấn tượng xấu, ông đã hỗ trợ tôi rất nhiều trong hạng mục này rồi. Nhưng đồng thời tôi biết rằng sẽ không tốt cho ông nếu để ông vô ý gây thiệt hại cho hạng mục.

Có lẽ vì sự lo lắng của mình mà tôi đã có một khảo nghiệm mạnh mẽ, giám đốc sản xuất video trở nên bực mình, ông bắt đầu buộc tội và chỉ trích tôi, thậm chí cố gắng áp đặt tôi phải chấp nhận quan điểm của ông. Nhưng khi tôi giữ một tâm thái điềm tĩnh và hòa ái với ông, cuối cùng ông đã cảm thấy hối hận vì cách hành xử của mình và thực sự bị ấn tượng bởi sự quyết tâm của tôi. Chuyện này cũng đã giúp tôi tin tưởng hơn rằng việc gì dù có vẻ không tốt nhưng thực ra là việc tốt, hoặc ít nhất thì có thể chuyển biến thành một kết quả tích cực, miễn là chúng ta có thể tu luyện chính mình đạt đến tiêu chuẩn của một học viên trong suốt quá trình.

Tiền duyên

Tôi gặp giám đốc sản xuất video một lần nữa tại nhà của ông khi tôi đến lấy file video. Vợ của ông nói với tôi rằng bà thường luyện các bài công pháp sau lần gặp tôi gần nhất, và bà lập tức cảm thấy tràn đầy năng lượng. Tuy nhiên, bà dần buông lơi và không luyện nữa. Sau khi gặp lại tôi, bà được khích lệ và quyết tâm tiếp tục tập các bài công pháp.

Cũng vào lần đó, tôi gặp một người bạn của họ, ông nói với tôi rằng trước đây ông đã bắt gặp Pháp Luân Công tại một số nước khác nhưng ông chưa đọc hết cuốn Chuyển Pháp Luân. Tuy nhiên, ông cũng rất ấn tượng với một chút ít những gì ông đọc. Giờ ông nghĩ vì Đại Pháp đã gõ cửa nhà ông lần thứ hai rồi, nên cuối cùng ông đã thực sự bắt đầu tu luyện.

Nhiều người đã bị ấn tượng với video âm nhạc, một số người khác thậm chí xúc động rơi nước mắt. Một vài người muốn chia sẻ video và gửi cho bạn bè của họ. Tôi cũng có thể nhận ra rằng sau khi xem video, gia đình và bạn bè của tôi cũng đã có nhận thức tốt hơn về Pháp Luân Công. Trước đây tôi đã không thể giảng nói chi tiết cho họ.

Nhờ phép màu và tiền duyên rất mạnh mẽ, âm nhạc của tôi thực sự cũng đã tìm được đường tới Trung Quốc Đại lục mà không cần tôi phải làm gì cả. Có những cuộc thảo luận rất lâu về âm nhạc của tôi trên các diễn đàn âm nhạc trực tuyến của Trung Quốc Đại lục, những nhận xét của họ thực sự rất tích cực, thậm chí dù họ không hiểu lời bài hát của tôi. Họ cảm nhận được sự hài hòa trong các giai điệu.

Tôi cũng đã nhận được một bức thư điện tử thú vị từ một thương gia tại đất nước của tôi. Anh nói rằng anh vừa trên chuyến công tác tới Trung Quốc Đại lục. Anh đến thăm một công ty lớn có hơn 10.000 công nhân. Trong giờ giải lao, quản lý của công ty đã mời anh tới phòng làm việc và chơi tặng anh một ca khúc, anh đã tự hỏi liệu ca khúc này có phải từ nước mình không. Hóa ra đó là một trong những ca khúc từ CD của tôi. Quản lý người Trung Quốc nói với người thương nhân rằng anh rất thích giai điệu của ca khúc, sự yên bình mà anh nhận được từ nó, dù anh không thể hiểu được lời bài hát. Người quản lý cũng nói rằng anh nghe ca khúc này tại sân bay để xua đi nỗi sợ hãi trước khi bay, cũng như những lần đi chơi xa bằng ô tô cùng vợ mình. Người thương nhân rất ấn tượng nên đã liên lạc với tôi để hỏi xem anh có thể gửi một đĩa CD kèm chữ ký của tôi làm quà tới người quản lý người Trung Quốc kia không.

Con xin cảm tạ Sư phụ đã cho con cơ hội dùng âm nhạc để giúp thêm nhiều người biết về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cũng xin cảm tạ các bạn đồng tu đã giúp đỡ và ủng hộ tôi.

(Bài chia sẻ tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp Châu Âu 2014)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/10/28/299518.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/11/1/146639.html

Đăng ngày 08-12-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share