Bài viết của Thái Cúc, phóng viên báo Minh huệ

[MINH HUỆ 26-04-2014] Cách đây 15 năm, vào ngày 25 tháng 04 năm 1999, hơn 10.000 học viên Pháp Luân Công đã tổ chức một cuộc biểu tình ôn hòa ở Bắc Kinh để yêu cầu khôi phục quyền thực hành tín ngưỡng của mình. Cuộc biểu tình lặng lẽ với quy mô và tính trật tự chưa từng thấy ở Trung Quốc, đã trở thành một dấu mốc cho lòng can đảm bảo vệ công lý và lương tâm. Hàng năm vào tháng 04, các học viên Pháp Luân Công trên khắp thế giới đều tổ chức các hoạt động khác nhau để chào mừng sự kiện này.

Các học viên Pháp Luân Công ở New York đã tập trung ở cầu cảng bên cạnh Lãnh sự quán Trung Quốc vào ngày 25 tháng 04 năm 2014 để kỷ niệm sự kiện lịch sử này và kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại kéo dài 15 năm ở Trung Quốc. Vào buổi tối, họ đã thắp nến tưởng niệm hàng ngàn học viên Pháp Luân Công, những người đã mất đi sinh mạng trong cuộc bức hại ở Trung Quốc.

Ngày 25 tháng 4 năm 2014, các học viên Pháp Luân Công đã kỷ niệm năm thứ 15 của cuộc biểu tình ôn hòa ngày 25 tháng 04 ở cầu cảng cạnh Lãnh sự quán Trung Quốc tại New York.

Các học viên Pháp Luân Công đã mang theo mình sức mạnh và lòng kiên định của ngày 25 tháng 04 năm 1999 tiến bước trong suốt 15 năm phản kháng phi bạo lực cuộc bức hại tàn bạo này. Các học viên đã liên tục thể hiện vẻ đẹp của Pháp Luân Công, phơi bày cuộc bức hại kinh hoàng và kêu gọi chấm dứt nó.

Hồi ức về cuộc biểu tình ngày 25 tháng 4

Bà Đại Lệ Quốc đến từ Cẩm Châu, tỉnh Liêu Ninh, đã tham gia cuộc biểu tình ôn hòa ngày 25 tháng 4.

“Tôi nghe tin về vụ bắt giữ các học viên Pháp Luân Công ở Thiên Tân. Một số học viên hỏi tôi có muốn đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện lên chính quyền không. Tôi đồng ý đi tới Bắc Kinh cùng với những người khác mà không chút chần chừ,” bà Đại nhớ lại. “Tôi nghĩ rằng chính phủ đã không biết về chân tướng Pháp Luân Công khi họ thực hiện cuộc bắt giữ đó. Chúng tôi cảm thấy mình nên đến Bắc Kinh để giải thích rằng Pháp Luân Công có tác dụng kỳ diệu trong việc chữa bệnh khỏe người, và các học viên chỉ đơn giản là muốn làm người tốt. Chúng tôi nên yêu cầu chính phủ thả các học viên vô tội.” Bà Đại nói rằng họ chỉ có ý định yêu cầu chính phủ khôi phục lại quyền tu luyện Pháp Luân Công.

Bà Đại Lệ Quốc bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1995. Bệnh viêm khớp và thoát vị đĩa đệm vốn hành hạ bà hơn 10 năm, đã biến mất chỉ 20 ngày sau khi bà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

“Sau khi chúng tôi đến đó, tôi nhìn thấy những học viên cao tuổi ngồi lặng lẽ ở cuối hàng. Tôi ở độ tuổi 40, đứng ở phía trước và luyện các bài công pháp. Thật là tĩnh lặng. Một số nhân viên công an đi về phía chúng tôi để nói chuyện và chụp ảnh. Có vài xe cộ đi qua đi lại. Khoảng giữa trưa, một số học viên đến cửa hàng tạp phẩm gần đó để mua nước và bánh mỳ. Chúng tôi nhặt rác và bỏ vào các túi nilon sau khi ăn xong.”

Sau khi nhận được những phản hồi tích cực từ Thủ tướng Trung Quốc Chu Dung Cơ, mọi người cảm thấy rằng vấn đề đã được giải quyết. Tối hôm đó bà Đại quay về Cẩm Châu.

Chỉ ba tháng sau đó, vào ngày 20 tháng 07 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã phát động một cuộc bức hại Pháp Luân Công trên quy mô toàn quốc. Với chính sách diệt chủng, ĐCSTQ cố gắng tiêu diệt Pháp Luân Công trong vòng ba tháng. Chế độ này đã huy động toàn bộ lực lượng quốc gia, từ quân đội, công an, các cơ quan tuyên truyền, đến hệ thống tòa án, để bức hại Pháp Luân Công bằng bạo lực và lừa dối. Cuộc sống của bà Đại Lệ Quốc bị đảo lộn. Công an liên tục làm nhục bà. Tháng 10 năm đó, bà đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện. Công an đã bắt giữ bà và đánh đập dã man. Bà bị đưa tới trại lao động Mã Tam Gia và chịu đựng những hình thức tra tấn không thể tưởng tượng nổi.

Cuộc biểu tình ngày 25 tháng 4 đưa Pháp Luân Công lên vũ đài thế giới

Học viên Zenon Dolnyckyj đến từ New York nói rằng, khi ấy không có nhiều người biết đến Pháp Luân Công. “Truyền thông phương Tây phát lại các chương trình vu khống của truyền thông Trung Quốc. Thậm chí ngay cả ở Canada, cách xa Trung Quốc cả nửa vòng trái đất, mà tôi cũng cảm thấy có một áp lực vô hình,” ông nhớ lại.

Nhưng ở các nước phương Tây, những lời dối trá của ĐCSTQ nhanh chóng bị phá trừ. Mẹ của Zenon cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công và kết quả là sức khỏe của bà đã được cải thiện. Zenon bày tỏ sự cảm kích đối với các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc vì nhờ lòng can đảm của họ mà cả thế giới được biết đến Pháp Luân Công.

Ủng hộ Pháp Luân Công sau khi minh bạch chân tướng

Ngày càng có nhiều người hơn nữa biết đến Pháp Luân Công và cuộc bức hại ở Trung Quốc, đó là kết quả của những nỗ lực không ngừng nghỉ để phơi bày sự thật của các học viên Pháp Luân Công.

Cô Hannah Martinex, một ca sỹ sống gần Lãnh sự quán Trung Quốc, đi qua nơi diễn ra sự kiện của các học viên ở cầu cảng và nói với người đại diện rằng cô biết các học viên Pháp Luân Công là những người tốt. Cô nói rằng vài năm qua, hầu như năm nào cô cũng nhìn thấy nhiều người tu luyện Pháp Luân Công ở đó vào khoảng thời gian này. Cô tin rằng đó là quyền của họ. Cô nói ở Trung Quốc, quyền này đã bị chính phủ tước bỏ. Cô Martinez tin rằng Chúa sẽ ban phước cho họ và quyền của họ sẽ được khôi phục.

Cô Vương, một khách qua đường khác, được biết rằng cuộc biểu tình ôn hòa ở Bắc Kinh vào năm 1999 cũng diễn ra lặng lẽ giống như các học viên đang luyện công trước mặt cô lúc này. Cô không thể hiểu nổi tại sao một nhóm người ôn hòa như vậy sau đó lại bị bức hại kinh hoàng ở Trung Quốc. “Một người không nên bị bắt nếu người đó không vi phạm luật pháp,” cô Vương nói. Cô ca ngợi các học viên đã can đảm đứng lên vì công lý.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/4/26/“四–8226-二五”十五周年–纽约学员中领馆前烛光纪念-290572.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/4/27/371.html

Đăng ngày 09-05-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share