Bài viết của Hà Vũ, phóng viên báo Minh Huệ

[MINH HUỆ 30-04-2013] Ngày 25 tháng 04 năm 1999 đã thay đổi cuộc sống của nhiều người. Hôm đó, hơn 10.000 học viên Pháp Luân Công đã đến Văn phòng Khiếu nại Hội đồng Nhà nước ở Bắc Kinh, để bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng của họ một cách ôn hòa. Khi cuộc bức hại Pháp Luân Công xảy ra không lâu sau đó, các học viên ở nước ngoài đã đến đại sứ quán hoặc lãnh sự quán Trung Quốc để kêu gọi sự ủng hộ cho các đồng tu của họ ở Trung Quốc và làm sáng tỏ sự thật về Pháp Luân Công. 14 năm đã trôi qua và các học viên thường nói rằng sự kiện ngày 25 tháng 04 là một mốc quan trọng trong cuộc sống của họ. Lucy đến từ Ottawa, Canada, là một trong những người có cảm xúc sâu sắc khi cô nhớ lại bước ngoặt trong cuộc đời cô nhiều năm trước đây. Cô đã chia sẻ hành trình của mình trong một cuộc họp báo tại Quốc hội Canada.

thỉnh nguyện 25 tháng 04 ở hải ngoại

Lucy phát biểu tại một cuộc họp báo của Quốc hội Canada

Khi cuộc thỉnh nguyện hòa bình ngày 25 tháng 04 diễn ra tại Bắc Kinh, Lucy và chồng cô đều đang làm việc tại một công ty công nghệ cao có uy tín ở Ottawa, Canada. Họ đã hoàn thành nghiên cứu sinh ở nước ngoài sau khi tốt nghiệp Đại học Thanh Hoa. “Khi chúng tôi nghe tin rằng các học viên Pháp Luân Công đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện sau khi các đồng tu của họ bị bắt giữ phi pháp ở Thiên Tân, chúng tôi ngay lập tức viết một lá thư kiến nghị và gửi cho Đại sứ quán Trung Quốc ở Canada để bày tỏ cảm xúc của chúng tôi. Tôi nhớ đó là ngày cuối tuần, nhưng một quan chức đã đi ra và nhận thư của chúng tôi.”

Lucy và chồng cô rất bận rộn với việc học tập và công tác của họ sau khi ra nước ngoài và chỉ trở về Trung Quốc một lần duy nhất vào năm 1998. “Lúc đó, rất khó để có được một cuốn sách Đại Pháp ở Trung Quốc. Sau đó, chúng tôi dự định lấy các cuốn sách tại một điểm luyện công ở Thiên Tân. Chúng tôi tham gia luyện công nhóm vào buổi sáng ngày hôm đó và chia sẻ kinh nghiệm tu luyện với các học viên địa phương. Tôi rất ấn tượng về sự an hòa tại điểm luyện công. Nhiều người tập khí công khác cũng bị thu hút vào điểm luyện công và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.

“Pháp Luân Công đem lại lợi ích cho cá nhân, gia đình và xã hội nói chung theo nhiều cách và không gây hại cho bất cứ ai. Trong ngày thỉnh nguyện 25 tháng 04, các học viên thỉnh nguyện ôn hòa đã đưa ra ba yêu cầu: Thả tất cả các học viên Pháp Luân Công bị bắt giữ ở Thiên Tân, cho phép các học viên Pháp Luân Công có một môi trường tu luyện tự do không bị can nhiễu, và cho phép xuất bản sách Pháp Luân Công. Mặc dù ở nước ngoài nhưng chúng tôi đều hiểu được những vấn đề này.”

Sau ngày thỉnh nguyện 25 tháng 04, cuộc sống tu luyện cá nhân yên bình mà Lucy và chồng cô từng có đã trải qua một sự thay đổi lớn. Họ trở nên bận rộn hơn nhiều và trước khi cuộc bức hại Pháp Luân Công của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) chính thức bắt đầu vào ngày 20 tháng 07 năm 1999, họ thường đến Đại sứ quán Trung Quốc để tận tay đưa thư thỉnh nguyện, hy vọng rằng các nhà lãnh đạo Trung Quốc sẽ tìm hiểu về sự tốt lành của Pháp Luân Đại Pháp và sẽ không bức hại các học viên.

Các học viên tại Trung Quốc cũng đã viết không biết bao nhiêu lá thư cho các nhà lãnh đạo chính phủ của họ để làm rõ sự thật. Lúc đó, phương tiện truyền thông ở nước ngoài biết rất ít về Pháp Luân Công và các báo cáo của họ về Pháp Luân Công đều là đăng tải lại những báo cáo trên các phương tiện truyền thông của ĐCSTQ ở Trung Quốc. Vì vậy, Lucy và những người khác đã đến các cơ quan truyền thông khác nhau để làm rõ sự thật, nói với họ rằng cô và những người khác đã được hưởng lợi từ việc tu luyện Đại Pháp như thế nào.

Lựa chọn

Tuy nhiên, bất chấp những nỗ lực của các học viên, cuộc bức hại phô thiên cái địa đã bắt đầu vào ngày 20 tháng 07 năm 1999. Những lời dối trá và tuyên truyền vu khống chống lại Pháp Luân Công đã lan ra nước ngoài. Lucy nhớ lại: “Chúng tôi từng có một cuộc sống êm đềm ở Trung Quốc và luôn tin tưởng vào chính phủ. Chúng tôi đã thực sự bị sốc vì những lời dối trá độc ác và không thể tin rằng chính phủ lại có thể dựng nên những lời nói dối như vậy để đổi trắng thay đen! Chúng tôi cảm thấy phải có trách nhiệm nói với mọi người sự thật.

“Một trong những lý do chính mà tôi quyết định ra nước ngoài là vì tôi đã rất mệt mỏi với các mối quan hệ cá nhân phức tạp và nạn tham nhũng tràn lan ở Trung Quốc. Một tai nạn xe hơi vào năm 1992 đã cướp đi sức khỏe và tất cả các niềm vui trong cuộc sống của tôi. Do di chứng nghiêm trọng từ vụ tai nạn, tôi không thể thực sự đứng hoặc ngồi và tôi thường đau đớn triền miên. Tôi đã rất may mắn đắc được Đại Pháp vào năm 1996 và có được một cuộc sống mới. Đại Pháp đã cho tôi nhiều hơn những gì tôi có thể tưởng tượng mà không đòi hỏi bất cứ sự đền đáp nào! Đại Pháp giải quyết tất cả các vấn đề của tôi và tôi không thể tưởng tượng được cuộc sống của tôi nếu thiếu đi tu luyện thì sẽ ra sao. Tôi không bao giờ có thể quay trở lại một cuộc sống vô minh, không hiểu được ý nghĩa thực sự của cuộc sống như trước nữa. Tôi cảm thấy biết ơn sâu sắc đối với Đại Pháp và tôi muốn chia sẻ với những người khác sự tốt lành của Đại Pháp và việc nó có thể giúp mọi người thoát khỏi khổ đau như thế nào.

“Khi chúng tôi giới thiệu Pháp Luân Công cho mọi người tại các cuộc hội thảo sức khỏe, tôi thấy rằng mọi người rất cố gắng tìm cách để giữ gìn sức khỏe và sống lâu hơn, mua vitamin và các sản phẩm dinh dưỡng khác nhau. Tôi nghĩ rằng: Người nghèo đang sống một cuộc sống khó khăn, trong khi những người giàu có cũng lại không hạnh phúc vì họ đang bận tâm với các lo lắng này khác. Tuy nhiên, tu luyện giải thoát chúng tôi khỏi những đau khổ của bệnh tật và sự sợ hãi. Chúng tôi đang sống một cuộc sống hạnh phúc, thư thái và vô lo.”

Lucy nói rằng trước khi cuộc bức hại bắt đầu, đã có hơn 100 triệu người ở Trung Quốc tu luyện Pháp Luân Công; cứ 13 người Trung Quốc thì có một người học Pháp Luân Công và tu luyện bản thân theo các nguyên lý của Chân – Thiện – Nhẫn. Với nhiều người đang tu luyện và nâng cao đạo đức của họ như vậy, Pháp Luân Công chắc chắn sẽ nâng cao đạo đức xã hội và mang lại những thay đổi tốt đẹp và tích cực cho xã hội. Cuộc bức hại không chỉ tước đoạt của người dân Trung Quốc quyền trở thành người tốt mà còn đẩy toàn xã hội về phía đối diện với Chân – Thiện – Nhẫn. Điều này về cơ bản đã phá hủy nền tảng của xã hội. Bây giờ, nhiều người đã nhận ra rằng cuộc bức hại Pháp Luân Công đã dẫn đến sự băng hoại toàn diện về đạo đức, hậu quả là con người đang sống trong một xã hội tôn sùng vật chất, có nguy cơ sụp đổ sinh thái rất lớn. Tất cả những điều này sẽ mang lại tai họa lớn cho Trung Quốc.

Khi cuộc bức hại vừa mới bắt đầu, một số người “tốt bụng” đã nói với Lucy rằng “không nên lấy trứng chọi đá” bằng cách tự đưa mình vào trong danh mục “thế lực phản Hoa”. Lucy nhớ lại: “Lúc đó tôi thực sự cảm thấy khó chịu trong lòng, nghĩ rằng tôi từng luôn là một phần của tầng lớp xã hội ưu tú và không bao giờ tưởng tượng được rằng tôi có thể bị đẩy sang phía đối diện với chính phủ. Tuy nhiên, tôi cũng cảm thấy rằng tôi nên sống theo nguyên tắc và phải có công lý trong xã hội. Nếu tất cả mọi người đều vì tư lợi ham sống sợ chết và từ bỏ các nguyên tắc, xã hội sẽ trở nên khủng khiếp như thế nào?”

Vào tháng 10 năm 1999, Lucy và hai học viên khác đã đến Đại sứ quán Trung Quốc một lần nữa. Vì đại sứ quán từ chối nhận thư thỉnh nguyện nên họ đã đọc to lá thư trước đại sứ quán. Lucy nói: “Tôi vẫn còn nhớ bầu không khí rất áp lực và trong khoảnh khắc, một nỗi sợ hãi vụt qua như thể tôi phải đối mặt với toàn bộ bộ máy nhà nước của một chế độ độc tài bạo ngược. Nhưng ngay lập tức, nỗi sợ hãi bị xua đi bằng một chính niệm: Những gì chúng tôi đang làm là chính đáng và chúng tôi đang quét sạch những lời dối trá. Tôi đã lấy lại quyết tâm mạnh mẽ và cảm thấy thoải mái.” Bất chấp gió lạnh, họ đã giương cao biểu ngữ: “Thế giới cần Chân – Thiện – Nhẫn. Chấm dứt bức hại Pháp Luân Công”.

Một số người lập luận rằng ĐCSTQ bức hại Pháp Luân Công vì quá nhiều người đã đi thỉnh nguyện tại Bắc Kinh. Lucy nói: “Hơn 100 triệu người tập luyện Pháp Luân Công nhưng chỉ có 10.000 người đi thỉnh nguyện. Làm sao mà có thể nói là quá nhiều? Bên cạnh đó, tu luyện là một lựa chọn cá nhân, nó không phải là một phong trào quần chúng, cũng không phải là làm chính trị. Trải qua một chặng đường tu luyện dài như vậy, tôi chắc chắn rằng nếu được đề nghị tham gia vào cuộc thỉnh nguyện ở Bắc Kinh, tất cả những người tu luyện chân chính sẽ lựa chọn bước ra.

Thăng hoa cảnh giới

Lucy giải thích điều làm cô xúc động nhất về ngày thỉnh nguyện ôn hòa 25 tháng 04: “Sau vụ thảm sát ‘ngày 04 tháng 06’ tàn bạo cách đây 10 năm, những người tu luyện Pháp Luân Công từ tất cả các tầng lớp xã hội đã lại một lần nữa đứng lên và đối mặt với sự bất công áp đặt lên họ với một trái tim hoàn toàn thuần thiện. Với tâm thuần tịnh và không theo đuổi bất kỳ lợi ích cá nhân nào, họ đã đứng lên hoàn toàn vì lợi ích của người khác, vì lợi ích của xã hội. Họ đến đó để chia sẻ sự tốt lành của Pháp Luân Đại Pháp.”

Lucy tin rằng cuộc sống con người có giới hạn và sự ích kỷ có thể giới hạn cảnh giới của sinh mệnh. Cô nói: “Sự lựa chọn mà chúng tôi đã chọn trong cuộc thỉnh nguyện ôn hòa ngày 25 tháng 04 cho phép chúng tôi thăng hoa đến một cảnh giới cao hơn. Chúng tôi đã thay đổi từ ích kỷ, khôn ngoan né tránh nguy hiểm để bảo vệ lợi ích cá nhân thành những con người vô tư vô ngã hành động vì lợi ích của người khác và không bao giờ đắn đo về được mất của chính mình. Đó là một sự thăng hoa vĩ đại! Tôi cảm thấy rằng Pháp Luân Đại Pháp đã mang đến cho chúng tôi một trạng thái tồn tại mà tất cả sinh mệnh nên có và một miền đất tịnh độ trên Trái Đất này.”

“Trong nhiều năm, chúng tôi đã ở tuyến đầu trong cuộc đấu tranh chống lại cuộc bức hại tà ác và sự an hòa mà các học viên Pháp Luân Công thể hiện trong ngày thỉnh nguyện 25 tháng 04 đã trở thành biểu hiện thường thấy của chúng tôi. Điều đó cho thấy sự tốt lành của Pháp Luân Đại Pháp và mang đến cho chúng tôi sức mạnh trấn áp tà ác trong những tình huống nguy hiểm.

“thỉnh nguyện ôn hòa vào ngày 25 tháng 04 năm 1999 là một khởi đầu tốt đẹp và trong suốt 14 năm qua, cho dù chúng tôi tổ chức hội nghị báo chí ở Quốc hội Canada hay khởi kiện các thủ phạm ĐCSTQ chịu trách nhiệm về cuộc bức hại và các phương tiện truyền thông thêu dệt những điều dối trá của họ ở nước ngoài, cho dù chúng tôi ở trong băng tuyết hay dưới ánh nắng mặt trời thiêu đốt để thỉnh nguyện ôn hoà trước Quốc hội và Đại sứ quán Trung Quốc hay phân phát Cửu Bình và khuyến khích mọi người thoái ĐCSTQ để giải phóng họ khỏi bóng ma của chủ nghĩa cộng sản, cho dù chúng tôi lập ra các phương tiện truyền thông riêng của mình để tự do ngôn luận hay tổ chức Biểu diễn Nghệ thuật Thần Vận để khôi phục nền văn hóa truyền thống Trung Quốc, những gì chúng tôi đã và đang làm đều là để giảng rõ sự thật cho mọi người, kêu gọi lương tri và cố gắng mang nguyên lý Chân -Thiện -Nhẫn trở lại xã hội con người.”

Nhìn lại cuộc hành trình mà cô đã đi qua, Lucy cảm phục sức mạnh phi thường của Pháp Luân Đại Pháp: “Cuộc sống của chúng tôi trở nên có ý nghĩa bởi vì chúng tôi đang giúp đỡ những người bị lừa dối biết chân tướng để họ có thể lựa chọn một tương lai tươi sáng cho mình. Đồng thời, sinh mệnh của chúng tôi cũng được thăng hoa trong quá trình tu luyện.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/4/30/“四·二五”经历的生命升华(图)-272700.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/5/6/139240.html

Đăng ngày 17-05-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share