Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-04-2014] Ghi chú: Các học viên Pháp Luân Công đã tham gia vào sự kiện ngày 25 tháng 04 năm 1999 đều trân quý ký ức của ngày lịch sử đó. Nhân dịp kỷ niệm lần thứ 15 ngày 25 tháng 04, một học viên đã viết về trải nghiệm của mình vào ngày hôm đó.
Sau khi tham gia luyện công nhóm vào sáng ngày 25 tháng 04 năm 1999, hơn 10 học viên từ điểm luyện công chúng tôi, bao gồm cả tôi, đã hướng đến Văn phòng Khiếu nại Hội đồng Nhà nước vào khoảng 6 giờ sáng. Chúng tôi thấy các nhóm 2-3 người dọc đường đi. Chúng tôi nghĩ họ có lẽ đều là các học viên vì họ cũng đang đi cùng hướng.
Chúng tôi đi theo những người khác và đến phố Phủ Hữu vào khoảng 8 giờ sáng. Rất nhiều người đã ở đó. Cảnh sát nhã nhặn yêu cầu chúng tôi ở lại bên lề ở phía đông của con đường. Đám đông khổng lồ gồm vô số người xếp thành 3 – 5 hàng. Tất cả mọi người đứng đó lặng lẽ và kiên nhẫn chờ đợi.
Tôi đã làm một ước lượng nhanh chóng. Tôi đếm số đoạn trên vỉa hè được chia một cách tự nhiên bởi những cây trồng có khoảng cách bằng nhau, và số người xấp xỉ trong mỗi đoạn. Tôi kết luận rằng có ít nhất 10 nghìn học viên chỉ trên một con phố này. Thêm vào đó, các học viên còn ở bên các phố lân cận, có lẽ tổng cộng có tới hơn 20 nghìn học viên đã có mặt ngày hôm đó.
Tất cả mọi người lần lượt [đổi] đứng ở đầu hàng để những người phía sau có thể nghỉ ngơi. Tôi vào thời điểm đó đã 61 tuổi và tất cả mọi người đều đề nghị tôi nghỉ khi tới phiên họ. Tôi không cảm thấy mệt mỏi gì cả nên tôi đứng ở phía trước. Chúng tôi mang ô ngày hôm đó vì dự báo có thể có mưa. Tuy nhiên, thời tiết rất đẹp. Trời nắng suốt cả ngày, không quá nóng hoặc quá lạnh. Tôi không cảm thấy khát hay đói và cảm thấy rất khỏe.
Sau đó, chúng tôi được cho biết có quầy hàng nhỏ đang bán đồ ăn và thực phẩm, và cũng có phòng vệ sinh gần đó. Chúng tôi đi thành từng nhóm một cách trật tự. Chúng tôi nhặt rác như vỏ trái cây, giấy báo, túi ni lông trên đường đi và cho vào một túi rác. Thậm chí cả lá và những hòn đá nhỏ cũng được nhặt, và chúng tôi làm sạch đường phố. Một số học viên đi tới đi lui với túi rác lớn hơn và giúp tổng hợp tất cả các túi rác.
Khi nói chuyện, chúng tôi nói nhẹ nhàng và đôi khi còn chuyển tiếp tin nhắn cho nhau. Mọi thứ đều trật tự suốt cả ngày và tất cả mọi người đã thực hiện nó một cách tự nguyện. Đôi khi chúng tôi mỉm cười với nhau một cách chủ tâm, mà không cần giao tiếp bằng lời. Các nhân viên cảnh sát thì tán gẫu với nhau và có vẻ khá thoải mái.
Thỉnh nguyện ôn hòa của hơn 10 nghìn học viên Pháp Luân Công vào ngày 25 tháng 04 năm 1999. Những học viên chờ đợi lặng lẽ trên phố Phủ Hữu. Một vài người đang đọc sách.
Chúng tôi nghe thấy tiếng reo hò từ đám đông. Điều gì đã phá vỡ sự im lặng? Rất nhiều học viên nhìn thấy Pháp Luân với kích thước khác nhau xoay chuyển ở lối vào của Văn phòng Khiếu nại. Nhiều người không phải học viên cũng đã được chứng kiến nó. Chúng tôi đều rất vui mừng, vì đây là sự khích lệ của Sư phụ. Thậm chí mặt trời đã trở thành một Pháp Luân lớn, quay trên bầu trời vào buổi chiều. Tất cả những học viên có mặt ở khu vực Lục Bộ Khẩu đều nhìn thấy nó.
Một số học viên đến từ Bắc Kinh, và những người khác đến từ những khu vực khác nhau hoặc các tỉnh khác. Tôi nghe rằng một vài người đã đến từ rất xa như thành phố Triều Dương ở tỉnh Liêu Ninh. Chúng tôi nghe thấy làn sóng reo hò khá lâu. Chúng tôi cảm thấy rằng Sư phụ và các vị Thần đang trông nom, khích lệ, và gia trì cho chúng tôi, và chúng tôi thật may mắn và vinh dự. Tôi thực sự cảm thấy rằng Sư phụ và các vị Thần ở đó và bảo vệ chúng tôi.
Sau đó, chúng tôi nghe nói thủ tướng Chu Dung Cơ đã tiếp nhận những học viên đại diện. Không có ai thực sự phụ trách, và chúng tôi tất cả đều ở đó trong những nhóm nhỏ, vì vậy vài đại diện đầu tiên đi đến Văn phòng Khiếu nại Quốc gia không phải là thành viên của Hiệp hội nghiên cứu [Khí công]. Các học viên từ Hội nghiên cứu sau đó đã tham gia vào cuộc họp với thủ tướng Chu Dung Cơ như là những đại diện chính thức hơn.
Các học viên đã có ba yêu cầu: Thả các học viên đã bị bắt giữ ở Thiên Tân, có môi trường tu luyện hợp pháp, và gỡ bỏ lệnh cấm các sách Pháp Luân Công. Tất cả các học viên ở đó, bao gồm cả những người từ Hội nghiên cứu, những người gặp thủ tướng đầu tiên, và phần còn lại của chúng tôi là những người đứng ở bên ngoài, chỉ có ba điều mong muốn đơn giản đó.
Chúng tôi chờ đợi cho đến 9 giờ tối và được thông báo rằng thủ tướng Chu Dung Cơ đã đồng ý thả tự do các học viên và bày tỏ rằng chính phủ không bao giờ đối lập với Pháp Luân Công. Ngay khi chúng tôi nghe kết quả sơ bộ, tất cả chúng tôi trở về nhà. Chúng tôi một lần nữa kiểm tra mặt đất trước khi rời đi để đảm bảo không có túi rác nào bỏ lại phía sau và đi về các hướng khác nhau mà không hề gây tiếng ồn. Nó rất là lặng lẽ và trật tự.
Ngày 25 tháng 04 là sự đề cao tinh thần của các đệ tử Đại Pháp. Đó là khúc dạo đầu của đệ tử Đại Pháp chứng thực Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Tôi đã rất may mắn và vinh dự được tham gia sự kiện này.
Đó là một cơ hội để tẩy tịnh tâm hồn, và là một trải nghiệm mà tôi sẽ trân quý suốt đời.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/4/22/四–8226-二五那天-290372.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/4/25/339.html
Đăng ngày 30-04-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.