[MINH HUỆ 27-02-2014]

Cảnh sát trưởng giúp học viên tránh bị bắt giữ

Bài viết của một học viên từ tỉnh Tứ Xuyên

Vào một ngày mùa hè năm 2013, một cảnh sát trưởng và vài sĩ quan cảnh sát khác đang trực tại một đồn cảnh sát thị trấn thuộc tỉnh Tứ Xuyên.

Một người đàn ông chạy bổ vào đồn cảnh sát thông báo rằng có một học viên Pháp Luân Công đang phân phát tờ rơi ngoài chợ và yêu cầu cảnh sát bắt giữ cô ấy.

Người cảnh sát trưởng hỏi: “Người học viên đó đang ở đâu?” Người đàn ông trả lời: “Đang ở trong chợ, tôi sẽ đi và chỉ cho các ông.” Người cảnh sát trưởng ra lệnh cho hai sĩ quan cảnh sát trẻ đi theo và đứng chặn ở hai bên đường, còn ông đi theo người đàn ông vào trong chợ. Họ nhìn thấy một phụ nữ đang phát các tờ rơi Pháp Luân Công với nụ cười trên môi. Người cảnh sát trưởng nói với người đàn ông: “Ông có thể đi được rồi, tôi biết phải xử lý tình huống này như thế nào.”

Sau khi người đàn ông đã đi xa, người cảnh sát trưởng bước tới bên người học viên và nói: “Khi phát tờ rơi, chị hãy cẩn thận và đừng để người xấu nhìn thấy. Có người vừa mới tố cáo chị với tôi. Chị hãy đi mau đi.” Người học viên đã nhanh chóng rời đi.

Người cảnh sát trưởng bước ra khỏi chợ và hỏi hai cảnh sát trẻ: “Có nhìn thấy ai không?” Họ nói không thấy ai cả. Người cảnh sát trưởng nói: “Không nhìn thấy ai thì quay về đồn thôi.”

Thì ra, người cảnh sát trưởng đó là chồng của một học viên khác, và anh ấy đã biết chân tướng từ lâu. Khi kể với mọi người trong gia đình về chuyện đã xảy ra, mọi người đã khen ngợi anh vì anh đã làm một việc đúng đắn.

Cảnh sát: “Chúng tôi chỉ muốn được an toàn”

Bài viết của một học viên từ Trung Quốc

Tôi là một học viên lớn tuổi. Vài ngày trước, tôi đã bị bắt giữ trong khi đang nói với mọi người sự thật về Pháp Luân Công trên phố. Tôi đã bị đưa về đồn cảnh sát, và họ cũng tới lục soát nhà tôi.

Một cảnh sát được phân công để thẩm vấn tôi. Tôi đã giảng chân tướng cho anh ấy và bảo anh giúp đỡ các học viên Pháp Luân Công. Một lúc sau, đột nhiên anh ấy lớn tiếng: “Tôi xin bà, bà im đi cho tôi nhờ, tôi biết hết cả rồi.” Trong khi tôi cố gắng tiếp tục, anh ấy nghiêng người về phía tôi và nói thầm: “Tôi là một đảng viên.” Tôi nhận ra rằng anh ấy muốn nhờ tôi giúp anh ấy thoái đảng và muốn dùng tôi như một lá chắn để che camera giám sát. Tôi cũng nói thầm lại: “ Dùng hóa danh ‘Đại Thuận’ để đăng ký tuyên bố thoái đảng nhé?” Anh ấy đáp: “Vâng! Chúng tôi chỉ muốn được an toàn.”

Cùng lúc đó, một cảnh sát khác bước vào phòng. Trên bàn đang để một số đĩa có chứa phần mềm vượt tường lửa Internet của Trung Quốc mà họ thu được ở nhà tôi. Anh ta hỏi: “Đây là cái gì?”. Tôi nói nó được sử dụng để vượt phong tỏa mạng Internet và đưa cho anh ta một đĩa. Tôi nói: “Hãy lấy một cái về nhà.” Anh ta nhanh chóng cầm lấy và đút vào túi.

Vài giờ sau, tôi được thả khỏi đồn. Ngày nay, rất nhiều cảnh sát đang chọn biện pháp xử lý an toàn khi giải quyết các vấn đề về Pháp Luân Công. Họ không muốn đi theo ĐCSTQ để cùng bị hủy diệt với nó.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/2/27/接到恶告-派出所长智慧放人-288107.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/3/4/145681.html

Đăng ngày 22-03-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share