[MINH HUỆ 12-09-2013] Mẹ tôi gần đây đã đến thăm tôi. Do ảnh hưởng bởi văn hóa Đảng, chồng tôi hoàn toàn không kính trọng bà. Mẹ tôi không được khỏe mạnh cũng không có địa vị xã hội cao. Quan trọng hơn là chồng tôi sợ rằng việc bà tu luyện Pháp Luân Công sẽ gây phiền toái cho anh. Do đó, anh luôn luôn cư xử tồi tệ với bà và thậm chí còn không mời bà ở lại ăn trưa khi bà ra về.

Mẹ tôi trở về nhà và tôi đã rất buồn. Tôi nói với chồng tôi một cách nghiêm túc: “Không kính trọng người già là không đúng, nhưng có thái độ tiêu cực đối với các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Công thì còn tệ hơn. Những việc làm sai trái của anh có thể mang đến hậu quả tai hại.” Chồng tôi cười tôi và không tin những gì tôi nói.

Chúng tôi có một cửa hàng, và khoảng 08 giờ tối, một khách hàng bước vào. Anh ta trạc tuổi trung niên, đầu hói, và say mềm. Anh ta bước tới quầy tính tiền và la hét: “Đưa đây một gói thuốc lá! Tiền sẽ trả sau.” Chồng tôi không biết anh ta và vì người khách say rượu này dường như muốn gây chuyện, chồng tôi quyết định đuổi anh ta đi. Tuy nhiên, ngay khi thấy chồng tôi tiến về phía mình, người đàn ông đó đột nhiên bắt đầu lớn tiếng la hét, vu vạ chồng tôi đang đánh anh ta. Anh ta sau đó còn đe dọa sẽ gọi những người khác đến để đánh nhau. Anh ta cũng lấy ra một thanh sắt và đe dọa sẽ đập phá tất cả hàng hóa trong cửa hàng. Anh ta nói rằng mình không sợ cảnh sát vì anh ta đã từng bị bắt nhiều lần.

Lúc đó chồng tôi nhận thấy có hai vết sẹo dài hơn 10 cm trên đầu người đàn ông đó và một vết sẹo dài trên lưng anh ta. Rõ ràng là người đàn ông này là một tội phạm trường kỳ. Gọi cho cảnh sát cũng chẳng giúp được gì vì họ có lẽ sẽ mặc kệ anh ta. Thậm chí nếu họ có bắt anh ta, anh ta có thể sẽ trả thù sau khi được thả.

Chồng tôi rất lo lắng và xin lỗi người đàn ông. Anh ta ngồi xuống ghế, và đòi chúng tôi phải đưa thuốc lá và rượu cho anh ta. Anh ta cũng nói những lời khó nghe và hỏi chúng tôi đang trả tiền cho nhóm bảo kê nào để bảo vệ cửa hàng. Khi nghe thấy rằng chúng tôi không trả tiền cho ai cả, anh ta trở nên giận dữ và nói: “Sao lại có chuyện các người không trả tiền bảo kê cho ai trong những năm qua? Vậy các người hãy trả tiền để tôi bảo vệ cửa hàng của các người. Khi đó sẽ không ai dám làm phiền các người nữa.” Anh ta cũng buộc chồng tôi phải nói tên, nơi làm việc của mình và số điện thoại.

Sáng hôm sau, người đàn ông đó gọi cho chồng tôi, nói rằng anh ta sẽ tới những nơi làm việc khác của chồng tôi với những tên côn đồ khác để gây chuyện. Chồng tôi rất thất vọng và lo sợ anh không chỉ mất các cửa hàng bán lẻ mà còn có thể mất cả những việc làm khác nữa. Tôi nhắc chồng mình nhớ lại cách anh đã đối xử tồi tệ với mẹ tôi như thế nào khi bà tới thăm. Anh đồng ý với tôi và quyết định sửa chữa lỗi lầm của mình. Tôi nói với anh hãy chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân -Thiện – Nhẫn hảo”. Anh gật đầu.

Vài ngày sau, người đàn ông đó quay lại với một dân anh chị khác. Tôi biết rằng tôi cần cứu họ bằng cách giảng chân tướng cho họ về Pháp Luân Công và về cuộc bức hại. Tôi nói với họ rằng Trung Quốc Đại lục đã sống dưới sự ảnh hưởng của Đảng Cộng sản trong nhiều năm đến mức họ thậm chí không nhận ra điều đó. Cửu Bình (Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản) nói về văn hóa cổ truyền Trung Quốc. Tôi nói với họ rằng ngay cả những tên côn đồ cũng có nguyên tắc của họ. Ví dụ, một số côn đồ có được sự kính trọng và trở thành những anh hùng khi nhắm vào những kẻ xấu hay những viên chức tham nhũng. Mặt khác, những tên côn đồ mà làm hại người nghèo hay những người dân thường sẽ bị bắt và bị trừng phạt. Tôi nói với anh ta: “Anh có thể không sợ cảnh sát hay không sợ bị bắt, nhưng vợ con anh thì sao? Thật đáng tiếc nếu anh theo con đường của Đảng cộng sản và đang hủy hoại tương lai của chính bản thân mình.”

Người đàn ông đã cảm động trước những lời nói của tôi và mắt anh ta ngấn nước. Anh ta sau đó đã nói: “Những gì chị nói là thực sự đúng. Nó làm tôi thấy cảm động. Tôi nên làm gì?”

Nhìn vào cặp mắt ngấn lệ của anh ta, tôi nói: “Làm những việc tốt sẽ thay đổi tương lai của một người một cách tích cực. Có nhiều câu chuyện trong lịch sử. Khi một thương nhân nghèo tìm thấy vàng bị mất, ông đã trả lại cho chủ của nó. Vì thế, ông không chỉ tránh được một thảm họa sắp xảy ra, mà còn trở nên giàu có. Trong một câu chuyện khác, một quan chức cao cấp mất tất cả đặc quyền đặc lợi, của cải cơ đồ và cả tính mạng sau khi làm những việc xấu. Hiện nay, chế độ cộng sản đang phỉ báng Pháp Luân Công và lừa dối người dân. Nếu anh có thể chân thành nói “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và thoái Đảng, anh đang làm một việc tốt mà có thể giúp anh được bình an.”

Anh ta tiếp tục lắng nghe và dường như rất quan tâm “Tôi là một Đảng viên. Làm cách nào để tôi thoái xuất?” Tôi nói với anh ta “Anh có thể viết tên – thậm chí là một bí danh – trên một tờ tiền và công bố thoái xuất. Tôi có thể giúp anh.” Tôi cho anh ta một tờ 10 Nhân dân tệ. Anh ta đã cố gắng, nhưng sau đó đưa tờ tiền lại cho tôi viết. Tôi viết dòng chữ “Thoái đảng bảo bình an” và đưa nó cho anh ta. Ngay khi cầm tờ tiền, anh ta hét to: “Những học viên Pháp Luân Công nằm trong danh sách truy nã. Tôi sẽ mang tờ tiền này tới đồn cảnh sát và lĩnh 1.000 Nhân dân Tệ! Chị không thể chối bỏ vì đó là chữ viết tay của chị.”

Tôi ngạc nhiên nhưng tôi không hoảng sợ. Nghĩ về cuộc bức hại mà Pháp Luân Công và những gì nhà sáng lập pháp môn đã phải chịu đựng, tôi bình tĩnh và nói với anh ta một cách nghiêm túc: “Tôi không làm điều gì sai. Tôi làm điều này vì tôi thực lòng quan tâm đến anh. Nếu anh mang nó tới cảnh sát, đó là bằng chứng cho việc làm xấu xa của anh. Ngày nay Đảng Cộng sản đàn áp Pháp Luân Công. Nếu anh theo nó, ngày mai anh sẽ trở thành một nạn nhân trong chiến dịch chính trị tiếp theo của nó. Gia đình anh sẽ phải chịu đựng giống như tôi. Hãy nghĩ về điều đó!”

Sau khi nghe những lời tôi nói, anh ta biết rằng anh ta đã sai và cúi đầu xuống. Tôi nói với anh ta “Anh có thể rời đi bây giờ. Nếu anh làm điều gì xấu, anh hoặc gia đình anh có thể hứng chịu hậu quả. Điều đó không thể bù đắp được với 1000 Nhân dân tệ. Xin đừng làm điều dại dột.” Anh ta gật đầu và bỏ đi.

Ngay sau khi anh ta rời đi, tôi nói với chồng tôi: “Pháp Luân Công không làm điều gì sai. Bây giờ anh hãy chân thành niệm cùng em “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và chúng ta sẽ được phúc báo.” Anh đồng ý với tôi. Anh không chỉ niệm những từ đó, anh còn viết những chữ đó trên các mảnh giấy dán lên một vài chỗ.

Một ngày trôi qua, một tuần trôi qua, và sau đó một tháng trôi qua. Tên côn đồ đó đã không trở lại nữa, và cảnh sát cũng không xuất hiện. Đó là sức mạnh của chính niệm chính hành đã đánh bại sự xấu xa trong con người tên côn đồ đó và ngăn anh ta đưa ra những quyết định sai lầm.

Sau chuyện đó, chồng tôi cũng biết được rằng Đảng Cộng sản không bảo vệ người dân mà chỉ có Pháp Luân Công mới có thể làm được điều đó. Do đó anh bắt đầu ủng hộ tôi và giúp tôi nói cho những người khác về sự tốt đẹp của Pháp Luân Công.

Tôi hy vọng rằng mọi người có thể được biết và hiểu chân tướng và đưa ra quyết định đúng đắn cho tương lai của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/9/12/遇到黑社会骚扰-展现大法的慈悲与威严-279398.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/10/5/142538.html

Đăng ngày 23-10-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share