Bài viết của Từ Tinh, phóng viên Minh Huệ Net
[MINH HUỆ 27-07-2013] Ngày 20 tháng 07 mười bốn năm trước, Giang Trạch Dân đã thao túng quốc gia dùng toàn bộ loa phát thanh, báo chí, truyền hình, quân đội, các loại đặc vụ phát động cuộc bức hại lên người tu luyện Phật Pháp “Chân Thiện Nhẫn”, bắt đầu cuộc bức hại tàn khốc, toàn diện chưa có tiền lệ trong lịch sử lên thân thể, tinh thần và kinh tế của học viên Pháp Luân Công. Mười bốn năm qua, đối mặt với việc Trung cộng toàn lực chèn ép bức hại, các học viên Pháp Luân Công vẫn không lùi bước, dùng các loại phương thức giảng chân tướng ôn hòa, giúp con người thế nhân từ trong dối trá lừa gạt tỉnh lại, đưa ra lựa chọn đúng đắn. Sự kiên trì không mệt mỏi của họ đang nhận được càng ngày càng nhiều sự ủng hộ công khai của người dân khắp nơi trên thế giới.
Người dân trên khắp thế giới đã đứng về phía Chân – Thiện – Nhẫn, những nguyên lý của Pháp Luân Công và chỉ trích tội ác chống lại loài người của Trung Cộng. Thực tế, cho đến nay đã có khoảng 140 triệu người Trung Quốc tam thoái, lựa chọn con đường thoát ly khỏi tà đảng Trung Cộng.
Tuy nhiên, cuộc bức hại tàn nhẫn chưa từng có trong lịch sử vẫn đang tồn tại cho đến ngày hôm nay. Trong giai đoạn lịch sử này, con người nhân thế đều có quyền lựa chọn cái đúng, bỏ cái sai, lựa chọn cho một tương lai tốt đẹp của bản thân mình.
Dưới đây là câu chuyện những học viên Pháp Luân Công đang sống ở bang Michigan, Mỹ nói về sự chuyển biến của người dân sau mười bốn năm nỗ lực giảng chân tướng.
Hồi tưởng lại khi cuộc bức hại bắt đầu
Ông Triệu đến từ Sơn Đông Trung Quốc, hiện đang cư ngụ tại Michigan, ông tu luyện Đại Pháp từ năm 1993. Ông nhớ lại từ khi cuộc bức hại phát sinh tới nay, ông đã trải qua cuộc đại lùng bắt đầu tiên, bị giam giữ, đến bây giờ cục diện biến chuyển, tài liệu giảng chân tướng, biểu ngữ khắp nơi như hoa nở. Các học viên khác cũng giống như ông Triệu, không một ngày nào không đi giảng chân tướng.
Hồi tưởng lại ngày đen tối 14 năm trước, ông nói: “Chính thức bắt đầu vu khống, miệt thị Pháp Luân Công đồng loạt, phô thiên cái địa là vào 03 giờ chiều, ngày 22 tháng 07 năm 1999. Thực ra thì việc học Pháp, chia sẻ kinh nghiệm của chúng tôi đã bị âm thầm theo dõi từ ngày 25 tháng 04. Đến tháng 07, công an mới ồ ạt xuất động một lượt, họ chặn hết các trạm xe buýt, xe lửa, cảnh sát vũ trang đứng chật cả cầu sông Hoàng Hà, mục đích là không cho học viên lên Bắc Kinh thỉnh nguyện. Tôi đầu tiên là đi bộ, sau đó là bằng xe đạp. Ở nhà tôi đã để lại hai bản di chúc, tôi đã quyết tâm ra đi phải đòi lại công bằng.”
Điều đón đợi ông Triệu là hai lần bị bắt. Cán bộ ở trại lao động gọi cho người nhà ông đến rồi ép ông quỳ xuống, nhục mạ ông trước mặt người thân.
Cuộc bức hại quá tàn khốc. Rất nhiều người không chịu được áp lực đã buông xuôi trước bạo quyền. “Thậm chí người nhà thân thích nhất với tôi cũng về phe Trung Cộng”, ông Triệu nói.
Giống như hàng triệu học viên Pháp Luân Công khác, ông Triệu đã không từ bỏ niềm tin của mình. Sau khi được trại lao động cưỡng bức thả ra, ông bị liệt vào danh sách truy nã và đã phải bỏ nhà đi tha hương để tránh bị bắt lần nữa.
Nhờ nỗ lực kiên trì và dũng cảm nói sự thật với cộng đồng của các học viên – đánh tan tuyên truyền vu khống giả dối phỉ báng Pháp Luân Công – đến năm 2010, rất nhiều người ở thành phố của ông Triệu đã làm tam thoái. Tài liệu giảng chân tướng lưu truyền khắp nơi như trong xe taxi và các cửa hàng, cửa hiệu mỗi ngày.
“Câu lạc bộ thoái đảng”
Ông Triệu nhớ lại chuyện một đồng tu của ông mở cửa hàng tạp hóa, hằng ngày ông đều giảng chân tướng cho mỗi khách hàng và khuyên họ tam thoái. Thời gian trôi qua, người dân liền gọi cửa hàng của ông là “Câu lạc bộ thoái đảng”.
Cảnh sát khu vực cũng biết về chuyện này nhưng không ai tới bắt ông vì chính những nhân viên cảnh sát này cũng đã được ông thuyết phục thoái đảng.
Một hôm, một cán bộ nhập cư báo cáo chuyện ông giảng chân tướng về Pháp Luân Công với cảnh sát. (Ghi chú của biên tập viên: trong hơn 14 năm bức hại, chính quyền cộng sản khắp Trung Quốc đều treo giải thưởng cho những người báo cáo học viên với chính quyền.) Nhưng cảnh sát phớt lờ báo cáo này. Một cảnh sát trực ở đó nói: “Chúng tôi đều biết về học viên này nhưng Pháp Luân Công vô tội.” Gia đình của ông Triệu cũng đã thay đổi thái độ, đặc biệt là sau khi được xem DVD Biểu diễn Nghệ thuật Thần Vận.
Ông Triệu nói: “Sau khi được xem Thần Vận, thái độ của họ đã thay đổi hẳn. Giờ họ đều đã thoái đảng, đoàn, đội.”
Được bầu làm đại diện người Hoa
Giống như các học viên ở Trung Quốc, các học viên trên toàn thế giới cũng kiên trì nỗ lực để nhiều người dân hơn nữa biết về sự thật của Pháp Luân Công và sự tồn tại của cuộc bức hại kinh hoàng này.
Ông Trương là một người năng nổ nhiệt tình, sống cùng vợ ở khu hưu trí của Michigan. Trước kia ông dạy cấp 3 tại tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc.
Trong khu tập thể ông ở có hơn 50 gia đình Trung Quốc. Khi bức hại bắt đầu, tuyên truyền lừa dối của đảng cộng sản Trung Quốc đã đầu độc cả người dân thế giới, do đó một số hàng xóm của ông Trương từ chối không đọc tài liệu giảng chân tướng mà ông đưa cho họ.
Rất nhiều người Trung Quốc cao tuổi sống qua thời đại Cách mạng Văn hóa vẫn còn sợ Đảng Cộng sản thậm chí khi họ đang sống trên đất Mỹ, họ cố gắng tránh mặt các học viên Pháp Luân Công. Tuy nhiên hành động từ thiện và ôn hòa của các học viên cũng như những nỗ lực liên tục giảng chân tướng của họ dần dần đã thay đổi thái độ của con người nơi đây đối với Pháp Luân Công.
Năm 2009, Ông Trương được bầu làm đại diện cho người Hoa. Hai năm sau ông lại tiếp tục được bầu chọn cho vị trí này.
Rất nhiều người bây giờ đã bắt đầu học các bài công pháp của Pháp Luân Công, đọc Chuyển Pháp Luân và xem các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí trên video. Tuần báo về Pháp Luân Công được phân phát rất nhanh.
Thay đổi trong thái độ của đồng nghiệp người Trung Quốc
Cô Giả là chuyên gia phân tích kỹ thuật của một công ty dược phẩm lớn tại Michigan. Trước kia, nếu các đồng nghiệp người Hoa của cô nghe nói rằng cô đang tu luyện Pháp Luân Công, họ sẽ trở nên rất lo lắng và muốn đổi chủ đề nói chuyện ngay lập tức. Hiện tại những người này không còn lảng tránh chủ đề này nữa mà đã có những chính kiến rất tốt đẹp về Pháp Luân Công. Họ tin rằng người ta không nên bị bức hại chỉ vì tin tưởng vào tín ngưỡng của mình.
Cô Giả nói: “Một lần, một đồng nghiệp tới nói với tôi về một chuyện mà cô cho là không công bằng. Tôi nói với cô cách tôi phản ứng khi tôi bị đối xử không công bằng. Là một người tu luyện, tôi có thể hiểu nguyên nhân xâu xa hơn của vấn đề từ nhiều góc độ. Người đồng nghiệp hoàn toàn đồng ý với tôi. Cô nói rằng có có thể thấy học viên Pháp Luân Công đúng là đang tu luyện tâm tính, thay vì ôm giữ thù oán cá nhân.”
Cô Tả là một chuyên gia phân tích tài chính. Cô nói khi cô tốt nghiệp đại học 10 năm trước, những sinh viên Trung Quốc sẽ nhìn cô với ánh mắt kỳ dị khi họ biết cô học Pháp Luân Công – do bị lừa dối bởi tuyên truyền vu khống của chính quyền, họ không thực sự hiểu gì về Pháp Luân Công.
“Tuy nhiên sau đó, chúng tôi vẫn trở nên thân thiết”, cô Tả nhớ lại. “Một hôm, có một sinh viên trực tiếp dùng những lời tuyên truyền dối trá của Trung Cộng nhằm phỉ báng Pháp Luân Công nói với tôi. Tôi giải thích cho cô ấy bằng kinh nghiệm cá nhân rằng tại sao học viên Pháp Luân Công bị bức hại và cần phải nói rõ sự thật. Sinh viên đó dừng thái độ thù địch và thậm chí còn khóc. Cô ấy không nói những điều xấu về Pháp Luân Công nữa”.
Cô Tả nói những đồng nghiệp người Hoa của cô bây giờ thường thảo luận về Pháp Luân Công một cách cởi mở. Trong giờ ăn trưa, họ thường xuyên đọc báo Đại Kỷ Nguyên trên internet và bàn luận về những gì đang xảy ra ở Trung Quốc.”
Gần đây, họ nói về tội ác mổ cướp nội tạng từ những học viên còn sống của Trung Cộng. Một đồng ngiệp nói: “Thật là phi lý nếu Đảng Cộng sản Trung Quốc không bị hủy diệt”.
Cô Chu làm việc ở một công ty sản xuất ô tô đa quốc gia. Cô và một số người khác thường luyện công gần căng tin trong giờ nghỉ trưa từ năm 1999.
Cô nói: “Hầu như tất cả đồng nghiệp người Hoa của tôi đều mang cơm trưa đi ăn. Khi chúng tôi luyện công, họ đều tới gần để xem.”
Phần mềm chống kiểm duyệt thông tin phổ biến ở Trung Quốc
Ông Lục là một chủ doanh nghiệp. Do đặc thù công việc, ông có một số liên hệ với doanh nhân và giới chủ doanh nghiệp Trung Quốc.
Ông nói: “Điều khiến tôi áy náy nhất là nhiều người Trung Quốc vẫn đang chờ đợi chân tướng. Nó thực sự làm tôi không yên.”
Do Trung Cộng kiểm soát toàn bộ truyền thông, bao gồm cả internet, người dân ở Trung Quốc không thể tiếp cận các chủ đề và thông tin xác thực một cách tự do.
Ông kể, khi ông chỉ cho mọi người cách dùng internet qua phần mềm chống kiểm duyệt, mọi người háo hức muốn thử. Họ cũng chia sẻ phần mềm cho nhiều người để cùng sử dụng. Nhiều người đã biết được sự thật về Pháp Luân Công và cuộc bức hại qua cách này.
Những người ở vị trí quản lý cấp cao của các doanh nghiệp lớn, những nhân vật đứng đầu các bộ, các ủy ban và chủ các công ty công nghệ cao ở Trung Quốc đều quen thuộc với phần mềm chống kiểm duyệt này. Ông Lục đã có cơ hội để nói chuyện với nhiều người trong số họ trong nhiều triển lãm thương mại tại Mỹ.
Ông nói: “Vì tôi là một người tu luyện Pháp Luân Công, họ thực sự muốn nói chuyện với tôi. Họ sử dụng internet qua phần mềm chống kiểm duyệt hàng ngày và đều biết được chuyện gì đang xảy ra bên ngoài Trung Quốc. Họ bày tỏ sự cảm thông với Pháp Luân Công và nói rằng cuộc bức hại là sai trái.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/7/27/历劫十四年-真相入人心-277281.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/9/30/142458.html
Đăng ngày 11-10-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.