Bài viết của một học viên ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-06-2013] Một ngày vào năm 2010, vì lí do phân phát tài liệu giảng thanh chân tướng, một vài đồng tu và tôi đã bị đưa đến đồn cảnh sát. Tôi không hợp tác với cảnh sát và từ chối tiết lộ danh tính, địa chỉ và nơi công tác. Tôi phát chính niệm và nhẩm Pháp để tìm chấp trước. Khi đó Sư phụ vừa công bố một bài thơ mới tựa là “Cảm khái”, và tôi đã nhớ được nó bằng cách nhẩm đi nhẩm lại.

Cảm khái

Phong vũ thập niên liên mãn đình
Chanh hoàng tử lục cửu tiêu minh
Kim cương bách luyện thanh thuần hiện
Chân niệm hoá khai mãn thiên tình
Pháp đồ từ bi thế gian hành
Thiện niệm cứu nhân trừ tà linh
Nhất lộ chính niệm Thần tại thế
Mãn tải nhi quy chúng Thần nghinh”

Cuối cùng, tôi cũng tĩnh lại sau khi nhẩm Pháp và tăng cường chính niệm.

Trong khi đó, tôi tìm thấy chấp trước của mình. Nhiều người đã nhận tài liệu và đồng ý thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó, làm tôi rất vui, nhưng tôi đã bắt đầu sinh tâm hoan hỉ, tâm hiển thị, tâm chứng thực bản thân. cựu thế lực đã lợi dụng sơ hở này. Cứu độ chúng sinh là trách nhiệm của chúng ta, vì đó là điều Sư phụ đã yêu cầu chúng ta thực hiện. Tuy rằng tôi có chấp trước, tôi quyết sẽ không cho phép tà ác bức hại, vì tôi có thể ở trong Pháp mà quy chính bản thân.

Giảng thanh chân tướng cho cảnh sát

Khi một viên cảnh sát thẩm vấn tôi, tôi không xem mình như người bị tra hỏi. Thay vào đó, tôi nhân cơ hội này nói cho họ biết về Pháp Luân Công. Tôi nói với họ một cách ôn hòa: “Tôi không sẽ nói gì cả. Xin đừng hỏi nữa. Như vậy sẽ tốt cho anh.”

Anh ta đáp: “Vậy cô sẽ không nói gì?” Tôi nói: “Tất nhiên. Anh nên biết chúng tôi là những người như thế nào. Sư phụ chúng tôi yêu cầu chúng tôi làm người tốt theo các nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn và quan tâm tới người khác. Chính nhóm lưu manh Giang Trạch Dân đã bức hại các học viên Pháp Luân Công. Họ đã bịa đặt ra nhiều lời dối trá để đánh lừa mọi người. Các câu chuyện của từng học viên đã thu được lợi ích từ Đại Pháp như thế nào thì phải hơn mấy ngày đêm mới kể hết được. Là đệ tử của Sư phụ, làm sao chúng tôi có thể im lặng mà không nói cho mọi người sự thật? Các phong trào chính trị của ĐCSTQ đã được thực hiện từng cái từng cái một, và dẫn đến cái chết phi tự nhiên của 80 triệu người. Giờ đây họ lại bức hại những người tu luyện. Trời sẽ trừng phạt họ!”

Tôi cũng nói: “Thật khó mà chúng ta gặp được nhau. Có thể Trời đã sắp đặt để chúng ta gặp nhau tại đây. Tôi thành tâm hi vọng anh tránh xa ĐCSTQ và lựa chọn tương lai tốt đẹp cho mình.” Tôi cũng chia sẻ với anh ta về sự hồng truyền rộng rãi của Đại Pháp trên thế giới, cũng như những cải thiện sức khỏe và tinh thần mà tôi đã trải nghiệm sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cũng nói với anh ta về vụ tự thiêu, và về sự bức hại dã man mà bè phái Giang Trạch Dân đã thực hiện đối với những người tu luyện.

Không phải giống như tôi đang bị thẩm vấn. Mà ngược lại, tôi đang dẫn dắt. Anh ta lắng nghe. Anh ta nói: “Cô biết nhiều điều quá! Cô diễn thuyết hay và có tư tưởng lớn. Cô hẳn đã được giáo dục chu đáo.” Tôi nói: “Tôi không có được một sự giáo dục tốt. Cuộc Cách mạng Văn hóa đã bắt đầu khi tôi học lớp tám. Trước đó, tôi đã bị rất nhiều bệnh. Tôi cảm thấy chóng mặt mỗi ngày. Chứng phong thấp cũng gây cho tôi rất nhiều vấn đề. Sau khi bắt đầu tu luyện, tôi đã trải qua những thay đổi to lớn. Tôi hồi phục sức khỏe và biết để ý đến tinh thần của mình. Tôi không giống như những người bình thường khác.”

Viên cảnh sát tìm thấy trong ví tôi nhiều đĩa DVD Thần Vận, những cuốn Cửu bình và một vài cuốn sách nhỏ khác. Họ cố dùng những thứ đó làm bằng chứng để giam giữ tôi. Tôi không chấp nhận điều này. Tôi nói: “Hãy để tôi nói cho các anh nghe, những thứ đó rất trân quý. Các anh có quyền biết sự thật. Thần Vận đã lưu diễn khắp thế giới và có từ 200 đến 300 buổi diễn hàng năm. Nó đã được tán dương bởi giới chủ lưu và các nghệ sĩ. Tuy nhiên, ĐCSTQ đang cố gắng không cho chúng ta xem nó. Chúng tôi có thể làm gì? Chúng tôi thực hiện tặng đĩa DVD để chia sẻ biểu diễn tuyệt đẹp này với mọi người. Tôi hi vọng anh sẽ thích chương trình biểu diễn này.”

Bỗng anh ta đứng dậy và nói: “Tôi có thể xem nó trên lầu. Tôi sẽ xem thử.” Sau đó anh ta nhờ một người thanh niên canh chừng tôi. Một giờ sau, anh ta quay lại và nói: “Nó rất hay. Có cả hát và múa. Những người kia bắt cô vì tội gì?” Tôi nói: “Anh có thể giữ lại một bản cho mình để chia sẻ với gia đình.” Một người thanh niên khác thì thầm với anh ta gì đó. Anh ta đáp: “Được. Tôi cũng sẽ để lại cho anh một đĩa.”

Sau khi người thanh niên rời đi, viên cảnh sát thì thầm với tôi: “Cô là một người tốt và tôi thích nói chuyện với cô. Thực ra, tôi từng là lính trong quân đội. Chỉ huy của chúng tôi đang tu luyện Pháp Luân Công. Ông ta thường nói với chúng tôi rằng Pháp Luân Công tốt như thế nào. Ông cũng là một người rất tốt. Tôi đã rời quân đội và có một vị trí khác. Tôi không biết Giang Trạch Dân là một người thật độc ác, đã tiến hành cuộc đàn áp dã man như vậy.”

Tôi đề nghị anh ta thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, và nói cho anh ta biết cách tốt nhất để thoái. Anh ta chưa từng làm gì để gây khó khăn cho các học viên.

Giảng cho tội phạm sự thật về Pháp Luân Công

Đêm hôm đó, cảnh sát đưa chúng tôi đến một trại tạm giam. Đó là một nơi thật tệ hại, ẩm thấp và nhiều mốc. Có quá nhiều người đang bị giam tại đó. Tôi nói chuyện với một học viên khác, vì chúng tôi không có chỗ để ngủ. Chúng tôi lên kế hoạch phát chính niệm vào mỗi tối.

Nơi này cũng rất dơ bẩn. Một số tội phạm dùng đủ loại từ ngữ dơ bẩn, mà hầu hết mọi người đều có ác cảm với Đại Pháp vì tuyên truyền của ĐCSTQ. Tuy nhiên, bất kể tình hình như thế nào, chúng tôi cần loại trừ chấp trước và dùng từ bi cứu chúng sinh. Nếu họ cứ như thế, họ có thể gặp nguy hiểm.

Chúng tôi đã xin Sư phụ giúp. Vào ban ngày, chúng tôi luyện các bài công pháp, nhẩm Pháp và nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công. Ban đêm, chúng tôi phát chính niệm. Chúng tôi đã bắt đầu tuyệt thực ngay từ khi đến nơi. Chúng tôi từ chối trở thành nô lệ lao động hay từ chối mặc đồng phục. Với sự gia trì của Sư phụ, tôi không cảm thấy mệt dù đã tuyệt thực nhiều ngày.

Chúng tôi bắt đầu làm những việc nhỏ và cố gắng từ bi với các phạm nhân. Một vài phạm nhân mới đến không có quần áo để thay, vì thế tôi để họ mặc quần áo của mình. Một cô gái trẻ đã khóc và muốn về nhà. Chúng tôi nói chuyện với cô và cô đã cảm nhận được lòng tốt của chúng tôi. Cô bắt đầu nghe lời khuyên của chúng tôi. Chúng tôi nhẩm Hồng Ngâm của Sư phụ, Luận Ngữ và hát những bài hát. Khi chúng tôi nhẩm Luận Ngữ, trong phòng cực kì tĩnh lặng. Tôi cảm thấy Đại Pháp đang thanh lọc mọi người, và gợi lại lương tâm của họ.

Vì các nhóm người trong trung tâm giam giữ thay đổi thường xuyên, chúng tôi tận dụng thời gian để nói với họ về Pháp Luân Công. Ngoại trừ hai hay ba người, hầu hết đều biết sự thật. Khoảng ba mươi người đã biết sự thật và đồng ý thoái ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó.

Có hai cô gái, trong đó có một người rất có ác cảm với Đại Pháp. Bất cứ khi nào chúng tôi nói chuyện với người kia, cô ta sẽ hét lên để ngăn chúng tôi. Sư phụ đã an bài cho cô ta rời đi hai ngày trước cô gái còn lại. Chúng tôi đã giúp cô biết được sự thật, và cách thoái ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó.

Môi trường trong trại tạm giam được cải thiện dần. Khi một vài phạm nhân nghe tin rằng chúng tôi sẽ bị chuyển đến trại lao động, một vài người đã khóc. Một vài người than phiền rằng ĐCSTQ đúng là một tà đảng. Một người nói rằng cô cũng sẽ tập Pháp Luân Công sau khi được thả.

Biết ơn Sư phụ và các đồng tu

Trên đường đến trại lao động, tôi liên tục phát chính niệm để giải thể tà ác. Tôi phủ định an bài của cựu thế lực. Tôi chỉ nghe theo Sư phụ vì tôi là người tu luyện Đại Pháp đang trên con đường trở thành thần. Khi chúng tôi đến trại lao động, tôi đã không sợ. Tâm tôi rất tĩnh lặng. Tôi nhìn lên trời và nói với Sư phụ: “Sư phụ, con không chấp nhận bị giam giữ tại đây. Cũng có rất nhiều đồng tu bị giam giữ tại đây. Con sẽ tận dụng cơ hội này để giải thể tất cả tà ác trong trung tâm này.”

Vào lúc đó, một cảnh tượng hiện lên trong tâm trí tôi. Trong cảnh tượng đó, Sư phụ đang xoay chuyển Pháp Luân. Bỗng dưng, vào giữa trưa hè, bầu trời chuyển tối. Trời rất nóng. Sau đó sấm nổi lên và mưa rơi xuống kèm theo sét. Chuyển biến đó làm cảnh sát rất sợ hãi. “Điều gì đang xảy ra? Thật đáng sợ!” Tôi biết rằng Sư phụ đang tiêu diệt tà ác bằng sức mạnh cự đại của Ngài. Tôi tiếp tục phát chính niệm. Sau khi gió và mưa qua đi, bầu trời rất trong sáng. Sư phụ đã dọn đường cho tôi.

Khi bị kiểm tra sức khỏe, người ta nói rằng tôi bị huyết áp cao và đang trong tình trạng nguy kịch. Với sự giúp đỡ của Sư phụ, một đồng tu khác và tôi đã được thả và trở về nhà.

Khi về đến nhà, tôi đã nghe rằng các đồng tu đã phối hợp tốt và nỗ lực để giải cứu chúng tôi. Tất cả các học viên trong thành phố cũng như vùng lân cận đã phát chính niệm liên tục. Một vài học viên lớn tuổi, ở độ tuổi 70 và 80, đã không ngủ trong ba đêm liên tục. Nhiều nhóm đã ngồi xếp bằng mỗi lần hai giờ liên tục để phát chính niệm. Mồ hôi thấm ướt quần áo họ. Chỉ đệ tử Đại Pháp mới có thể làm điều đó. Trong khi đó, gia đình tôi đã đi cùng các học viên để giải cứu tôi. Tôi muốn nhân dịp này cảm ơn các đồng tu. Mọi người đã vất vả nhiều!

Từ kinh nghiệm trên, tôi đã học được rằng chỉ cần học Pháp tốt và tín Sư tín Pháp, chúng ta đều có thể vượt qua bất kì khó nạn nào. Chỉ cần chúng ta hành xử theo Pháp, Sư phụ sẽ bảo hộ và chăm sóc cho chúng ta. Sư phụ là người quyết định. Tôi có thể cảm nhận sự từ bi của Sư phụ trên mỗi bước trên con đường tu luyện của mình. Con xin cảm tạ Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/6/20/一心救世人-正念出魔窟-275505.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/9/15/142011.html

Đăng ngày 17-10-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share