Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Đường Sơn, tỉnh Hà Bắc

[MINH HUỆ 09-09-2013] Khi trận động đất lớn ở Đường Sơn giáng xuống quê hương của tôi vào năm 1976, từ một bé gái xinh xắn, tôi đã biến thành một kẻ còn sống sót với khuôn mặt bị biến dạng nghiêm trọng. Mặc dù cuối cùng tôi cũng có thể quay lại trường học, nhưng đã không ngừng bị bạn bè chế giễu, và hoàn toàn mất đi sự tự tin. Ngay cả sau này khi đã đi làm, tôi vẫn né tránh mọi người và không bao giờ dám hẹn hò với bất kỳ người đàn ông nào bởi vì tôi luôn cảm thấy mình thua kém. Nỗi khổ này cũng làm cho tôi trở nên nhạy cảm, ghen tuông, và hẹp hòi.

Tuy nhiên, tất cả mọi thứ đã thay đổi khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1995. Khuôn mặt bị biến dạng của tôi đã dần dần trở lại bình thường và cuối cùng tôi đã lấy lại được sự tự tin và lòng tự trọng của mình. Cả gia đình và bạn bè của tôi đều rất hạnh phúc khi nhìn thấy Pháp Luân Đại Pháp đã biến tôi trở thành một phụ nữ cởi mở, khoan dung và tốt bụng.

Tôi cũng tìm được một người chồng yêu thương mình và có một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Không lời nào có thể diễn tả được hết lòng biết ơn của tôi đối với Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ, và tôi chỉ có thể chia sẻ với tất cả mọi người việc tôi đã lấy lại được sự lạc quan trong cuộc sống thông qua môn tu luyện tuyệt vời này như thế nào.

Trận động đất đã phá hỏng cuộc đời của tôi

Tôi chỉ mới 10 tuổi khi xảy ra trận động đất. Chị tôi và tôi đã ở cùng phòng và cả hai đều bị chôn vùi trong đống đổ nát. Sau khi dùng tay để bới chị gái của tôi ra, cha tôi đã bị kiệt sức và không thể cử động được nữa. Vì vậy đến khi được những người hàng xóm giải cứu, tôi đã không còn biết gì nữa, và nhiều người, bao gồm cả cha mẹ của tôi nghĩ rằng tôi sẽ không qua nổi.

Họ đặt tôi nằm xuống nền đất bên cạnh chị gái của tôi. Cơn mưa đã đánh thức tôi, nhưng trước khi tôi có cơ hội để nói bất cứ điều gì thì tôi lại bị ngất đi.

Khi tỉnh lại, tôi đã thấy mình nằm trong bệnh viện quận. Các bác sỹ khâu những vết thương cho tôi và giữ tôi ở bệnh viện khoảng một tháng, trong khoảng thời gian đó, tôi đã nửa mê nửa tỉnh.

Tôi vẫn không thể ngồi dậy được vào thời điểm cha tôi đưa tôi về nhà. Bởi vì đầu của tôi bị va đập mạnh trong trận động đất, nên nó có chút chấn động và lúc nào nó cũng quay mòng mòng.

Tệ hơn nữa là khuôn mặt của tôi đã vô cùng biến dạng. Tôi không thể nghe được bằng tai trái và phần mặt bên phải của tôi là một đống hổ lốn và có một vết cắt rất sâu trên đó. Mắt phải của tôi thụt vào bên trong, và tuyến lệ bị bít kín. Kết quả là nước mắt chảy ra khỏi mắt phải của tôi. Ngay cả sau này khi các phương pháp trị liệu ở bệnh viện đã tốt hơn so với nhiều năm trước nhưng cũng không thể thông được tuyến lệ cho tôi.

Điều may mắn duy nhất là thị lực mắt phải của tôi vẫn còn tốt. Sau vài tháng tĩnh dưỡng ở nhà, cuối cùng tôi đã có thể ngồi dậy được và bước đi chầm chậm.

Sau lúc đó, tất cả mọi người, bao gồm cha mẹ tôi, người thân, hàng xóm, giáo viên và bạn bè cùng lớp đã bị sốc khi họ nhìn thấy gương mặt của tôi. Thật là đáng sợ khi nhìn thấy một thảm hoạ tự nhiên đã biến một cô bé xinh đẹp thành một con vịt xấu xí.

Cuộc đời đau khổ của tôi chỉ mới bắt đầu. Trước trận động đất, tôi giỏi trong mọi lĩnh vực, và được giáo viên cũng như bạn bè trong lớp yêu mến.

Nhưng những chấn thương của tôi đã chiêu mời vô số lời châm chọc từ các bạn trai ác ý, họ kêu tên tôi và thậm chí còn đánh tôi. Tôi càng sợ gặp họ thì tôi lại càng hay gặp họ. Tất cả sự tự tin của tôi đã biến mất. Khi bị bắt nạt trong một thời gian dài, tôi đã trở nên cực kỳ nhạy cảm và tuyệt vọng. Trường học đã loại tên tôi ra khỏi những hoạt động biểu diễn vì diện mạo của tôi, điều đó khiến tôi bị tổn thương nặng nề. Một số giáo viên có phẩm chất kém thậm chí còn xem thường tôi một cách công khai.

Mặc dù tôi vẫn là một học sinh xuất sắc, tôi đã từ bỏ tất cả các cơ hội được làm lớp trưởng bởi vì tôi không muốn trở thành trung tâm của những lời châm chọc. Trong khi đó, tôi không thể ngừng ghét những kẻ đã xúc phạm và chọc ghẹo mình, và tôi đã tuyên bố sẽ không bao giờ nói chuyện với họ nữa.

Mọi thứ trở nên tồi tệ hơn khi tôi bắt đầu đi làm. Khi tôi trưởng thành, hình dạng xấu xí của tôi chỉ khiến tôi đau khổ hơn, đặc biệt trong thời đại mọi người chỉ coi trọng các giá trị tiền bạc, quyền lực và hình thức.

Khi những đồng nghiệp nữ của tôi trò chuyện về trang điểm và thời trang, tôi trốn vào trong góc và không muốn gây bất kỳ sự chú ý nào đến gương mặt của tôi. Tôi cũng không dám hẹn hò, vì tôi không nghĩ có người đàn ông nào sẽ thấy tôi đủ xinh đẹp để trở thành bạn gái của anh ta.

Kết quả là tôi trở nên nóng nảy và thường trút giận lên cha mẹ và các chị em gái khi trở về nhà. Không ai thật sự hiểu được nỗi đau khổ mà tôi phải gánh chịu. Đôi khi tôi đã cầu khấn Thần Phật cứu giúp tôi.

Pháp Luân Đại Pháp đã mang lại cho tôi cuộc sống mới

Đúng lúc tôi đã hoàn toàn thất vọng, thì tôi tình cờ biết đến Chuyển Pháp Luân vào tháng 05 năm 1995. Khi tôi mở cuốn sách và nhìn thấy hình của Sư phụ trong bộ vest đang từ bi mỉm cười với tôi, tôi cảm thấy như mình đã tìm lại được gia đình mà mình đã thất lạc từ lâu. Một luồng điện ấm áp chạy dọc cơ thể tôi, và tôi biết mình còn hy vọng. Tôi đọc hết toàn bộ cuốn sách ba lần liên tiếp, và kể từ đó tôi không bao giờ đặt cuốn sách xuống.

Nhờ không ngừng đọc Chuyển Pháp Luân, tôi thấy rằng thế giới này có nhiều điều quý giá hơn những thứ tối tăm và bẩn thỉu. Với một Sư phụ tuyệt vời đang truyền một pháp môn tu luyện tuyệt vời đến như vậy, tôi cảm thấy mình vô cùng may mắn được trở thành một học viên của Sư phụ. Tất cả những điều đã từng làm tôi cảm thấy thua kém và khó chịu đột nhiên có vẻ như không là gì cả. Tôi hiểu rằng những món nợ mà tôi tích luỹ trong những đời trước đây đã được trả trong khoảng thời gian này.

Tôi không còn cảm thấy đau khổ và buồn nữa. Nhìn thấy tôi cởi mở và dễ tính hơn, tất cả đồng nghiệp của tôi đã vui vẻ nói chuyện với tôi. Khuôn mặt của tôi không còn khiến tôi phải bận tâm nữa, và tôi đã có thể nói chuyện với mọi người về thời trang và trang điểm.

Những căng thẳng, thù hận, ghen tuông của tôi cũng đã biến mất, và tôi cảm thấy có thể nói chuyện với những người đã từng làm tổn thương mình một cách thoải mái.

Với sự thay đổi trong tâm tính của mình, tôi rất vui được nhìn thấy bản thân mình trở nên thông minh hơn và nhanh nhẹn hơn. Kết quả là, tôi đã rất xuất sắc trong công việc của mình.

Cha mẹ và các chị em gái của tôi đều phấn chấn, và họ cũng nhanh chóng trở thành những học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Chấn động mà tôi gặp phải trong trận động đất đã hoàn toàn bình phục, và phần mặt phải của tôi đã trở lại bình thường. Nếu không nhìn kỹ, mọi người thậm chí sẽ không thể nhận ra vết cắt sâu. Trước khi tôi biết được điều đó, tuyến lệ ở mắt phải của tôi đã được thông. Toàn thân của tôi cảm thấy nhẹ nhàng và khoẻ mạnh.

Hơn nữa, tôi đã lập gia đình và có được một người chồng tốt bụng.

Tôi tin chắc rằng tất cả mọi thứ tôi có được ngày hôm nay là từ Sư phụ. Một lần nữa, con xin cảm ơn Sư phụ vì đã ban cho con một cuộc sống mới!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/9/9/唐山地震面容毁-修大法开智美容-279288.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/9/17/142063.html

Đăng ngày 26-09-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share