Bài viết của Hoàng Vũ Sinh, phóng viên Minh Huệ ở Đài Loan

[MINH HUỆ 13 – 08 – 2013] Do cuộc hôn nhân không hạnh phúc, bà Lâm từng sống trong sự tuyệt vọng. Nhưng bà đã có được niềm hạnh phúc sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tám năm trước. Điều gì đã mang đến sự thay đổi mạnh mẽ như vậy?

Bà Lâm (bên trái) và chị gái tham dự Pháp hội Pháp Luân Đại Pháp ở New York năm 2006

Bà Lâm (hàng đầu, bên phải) và con gái (hàng đầu, bên trái) tham gia diễu hành thoái khỏi ĐCSTQ ở Cao Hùng, Đài Loan

Chồng nghiện rượu và một cuộc sống gia đình không hạnh phúc

Ông Lâm từng uống nhiều rượu, và thường không thể kiểm soát được bản thân khi say rượu. Ông thường về nhà vào lúc nửa đêm, la hét và quăng ném đồ đạc, khiến cho cả nhà long trời lở đất. Sau đó, bà Lâm luôn phải giải quyết hậu quả. Có lần ông ném đá làm vỡ cửa sổ. Một lần khác, ông nằm trên đường ray xe lửa dọa tự tử. Bà Lâm sống trong sự căng thẳng tột độ vì những sự việc lặp đi lặp lại như vậy, và bà hết sức thận trọng để không làm chồng mất hứng khi ông say rượu.

Vì trường kỳ sống trong sự căng thẳng, lượng thuốc dạ dày bà Lâm phải uống đã ngày càng tăng. Bệnh đau đầu cũng trở nên nặng hơn, và ban đêm bà thường không thể ngủ được. Vì bị trầm cảm, bà từng nghĩ đến cái chết. Do đó, bà thường nổi nóng với con mình. Cuộc sống gia đình của bà không có gì là hạnh phúc cả.

Vì không thể tha thứ cho hành vi của chồng nên bà Lâm cũng thể hiện thái độ không tốt đối với bố mẹ chồng. Bà liên tục than phiền oán trách về cuộc sống của bà, nhưng than vãn cũng không giúp gì được.

Ánh sáng cuối đường hầm

Khi bà Lâm cảm thấy bất lực nhất, người chị gái đã tặng cho bà cuốn Chuyển Pháp Luân. Bà cũng hướng dẫn bà Lâm học các bài công pháp của Pháp Luân Công. Khi đó, ông Lâm đang ở trong trại cai nghiện, và bà Lâm đang phải một mình quản lý tiệm ăn của họ. Bà gần như không chịu đựng được nữa.

Nhưng bà đã bắt đầu đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Bà đặc biệt ấn tượng với đoạn giảng sau trong Bài giảng thứ tư:

“Một là chư vị tại đời trước có thể đã đối xử không tốt với người ta; trong tâm chư vị thấy bất bình: ‘Cớ chi đối xử với tôi như vậy?’ Nhưng tại sao trước đây chư vị đối xử với người ta như thế? Chư vị nói rằng chư vị đâu có biết được lúc ấy, rằng đời này đâu liên quan gì với chuyện của đời kia; [suy nghĩ] thế không được.”

Vì vậy, bà Lâm đã minh bạch ra các mối quan hệ nhân duyên của nhân sinh, và bà muốn một sự khởi đầu mới.

Bà Lâm bước vào tu luyện Pháp Luân Công không chút do dự. Thân và tâm của bà cải thiện vì bà đã kiên định học Pháp và luyện công. Vì toàn thân bà được tịnh hóa nhờ tu luyện, bà đã khạc nhổ ra đờm trong thời gian gần một tháng. Ngoài ra, tiếng ù trong tai, vốn khiến bà khó chịu trong một thời gian rất lâu, bỗng dưng biến mất. Bệnh đau đầu cũng đã biến mất, và bà không cần phải uống thuốc dạ dày nữa. Hơn nữa, bà Lâm đã bỏ được nỗi sợ hãi đối với chồng. Mọi khía cạnh của cuộc đời bà đã cải biến rất lớn.

Thật tu trừ bỏ chấp trước, chồng bà phát sinh cải biến lớn

Vì tình trạng bất ổn định của chồng bà, việc kinh doanh tiệm ăn đã bị đổ bể. Sau đó, tòa nhà của người chủ của bà bị tịch thu để trả nợ, và bà phải dừng việc kinh doanh hoàn toàn. Toàn bộ tiền đầu tư và trang thiết bị bị mất trắng mà không được hoàn lại. Bà Lâm đã tuyệt vọng. Cho đến khi đọc phần “Mất và được” trong Chuyển Pháp Luân, bà mới hết khổ sở vì điều đó.

Bà Lâm đến làm ở chỗ của người chị. Điều này không chỉ cho phép bà tập Pháp Luân Công cùng với chị gái, mà còn cải thiện tình hình tài chính của bà. Họ cũng dần dần có được nhiều khách hàng hơn, và áp lực trả nợ của bà được giảm xuống.

Bà Lâm nói rằng kể từ khi đắc Pháp, bà vẫn nỗ lực chiểu theo các nguyên lý trong cuốn Chuyển Pháp Luân để làm các việc. Nhiều điều đã từng khiến bà phải thống khổ không còn ảnh hưởng đến bà nhiều nữa. Việc chị gái bà đã khích lệ và chia sẻ những thể ngộ về Pháp cũng đã trợ giúp bà. Qua việc học Pháp nhiều hơn và hướng nội, bà Lâm nhận ra rằng khi đối đãi với tình trạng say xỉn của chồng, bà đã không thực hành được chữ Nhẫn, và cũng không thực hành được chữ Thiện. Sư phụ Lý Hồng Chí yêu cầu các đệ tử phải hướng nội và đề cao tâm tính, nhưng bà Lâm nhận ra rằng bà đã không làm được như vậy. Trong Bài giảng thứ tư của Chuyển Pháp Luân, Sư phụ giảng:

“Tuy nhiên chúng tôi đã giảng rằng, là một người luyện công, thì cần làm được ‘đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu’,”

Bà quyết định làm theo lời dạy này tốt hơn và lấy thiện đãi người.

Bằng cách này, bà đã không còn phàn nàn về chồng và mẹ chồng của bà nữa. Các mối quan hệ đã cải thiện, và chồng bà cũng thay đổi. Ông bắt đầu uống ít hơn, và thái độ với bà đã trở nên tích cực hơn. Vì gia đình trở nên hài hòa hơn, cuộc sống của bà Lâm tràn đầy niềm vui, và bà rất biết ơn những bài giảng của Sư phụ Lý.

Ban đầu, chồng bà không đồng ý để bà tu luyện Pháp Luân Công, và ông không cho phép bà để bất kỳ cuốn sách Pháp Luân Công nào trong phòng khách. Khi ông nghe thấy bà Lâm đang luyện công hay nghe giảng Pháp, ông lại tắt đài đi. Ông còn ngăn không cho bà đi đến các điểm luyện công buổi sáng bằng cách làm xẹp bánh xe hơi của bà. Nhưng bà Lâm không từ bỏ. Thay vào đó, bà chỉ đi xe đạp.

Một hôm khi chồng bà đi công tác về, bà Lâm đang gọi điện cho những người ở Trung Quốc để giảng chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Công. Ban đầu, bà nghĩ sẽ dừng gọi điện và mang tài liệu lên lầu. Sau đó, nhớ đến những lợi ích mà bà nhận được từ môn tập, và việc giải cứu người Trung Quốc khỏi sự lừa dối của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) là chân chính, bà đã thay đổi ý định và tiếp tục gọi điện. Thật kinh ngạc, chồng bà mỉm cười chào bà và còn ngồi xuống cạnh bà để lắng nghe.

Chồng bà Lâm hiện giờ đã bỏ rượu và ủng hộ việc tu luyện của bà. Ông còn khuyến khích bà gọi nhiều cuộc điện thoại để cứu nhiều người hơn.

Một hôm ông phát hiện ra một khối u trên cổ. Ông làm theo lời khuyên của bà Lâm là chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo,” và chẳng bao lâu khối u đã biến mất.

Tuân theo Chân – Thiện – Nhẫn ở nhà và nơi làm việc

Pháp Luân Công không chỉ cứu vãn cuộc hôn nhân của bà Lâm, mà còn cải thiện mọi khía cạnh khác trong cuộc đời bà. Mẹ chồng bà giờ thường khen bà trước mặt những người khác. Sau khi bà và chị gái nói với những người khác về Pháp Luân Công, người mẹ 82 tuổi của họ đã bắt đầu tu luyện. Nhiều người thân và bạn bè của bà đã xem Thần Vận, và hoàn toàn phản đối cuộc bức hại.

Khi con gái bà Lâm mới bước vào trường trung học, mối quan hệ giữa hai người khá căng thẳng. Sau khi bắt đầu học Pháp, luyện công, và tham gia các hoạt động khác của Pháp Luân Công, cô đã thay đổi. Giáo viên của cô nói rằng cô đã trưởng thành hơn, và cô đã ưu tiên làm tốt bài tập trên lớp. Sau đó, cô được nhận vào một trường đại học danh tiếng. Bà Lâm nói rằng tu luyện Pháp Luân Công giúp cho con trẻ trở nên năng động tích cực, và giúp các bậc phụ huynh không còn phải lo lắng nữa.

Do tuân theo các tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn ở nơi làm việc, bà Lâm luôn làm tốt công việc của mình, và sẵn sàng giúp đỡ các đồng nghiệp của bà. Những khách hàng của bà thường ấn tượng với sự siêng năng của bà, và thậm chí khi bà đi đến ngân hàng, các nhân viên thu ngân nhận xét bà thật tốt bụng và dễ tính. Khi được hỏi bí quyết của bà là gì, bà Lâm tự hào nói: “Vì tôi là học viên Pháp Luân Công.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/8/13/由黑白变彩色的生命故事-278053.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/8/23/141654.html

Đăng ngày 26-09-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share