Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-03-2013] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 02 năm 2012, nhưng tôi đã biết đến các trang web của Pháp Luân Công và đọc các sách trực tuyến của Pháp Luân Công từ năm 2009, sau khi có người giới thiệu với tôi phần mềm FreeGate – một chương trình chống kiểm duyệt trên mạng Internet. Đó cũng là khi tôi nhận ra rằng chế độ Trung Cộng kiểm duyệt và phong tỏa rất nhiều trang web.

FreeGate đã đưa tôi đến với Pháp Luân Công

Một lần tôi truy cập Internet qua phần mềm FreeGate, tôi tình cờ thấy tin tức về Pháp Luân Công và đã sốc khi biết chế độ Trung Cộng bí mật giam cầm học viên Pháp Luân Công và giết họ lấy nội tạng bán kiếm tiền! Tôi rất tò mò và muốn tìm thêm thông tin về Pháp Luân Công.

Tôi nhớ mình đã tìm thấy trang web chính thức của Pháp Luân Công – Minghui.org. Rất nhanh sau đó, tôi đã đọc hết các cuốn sách của Pháp Luân Công. (Tất cả sách của Pháp Luân Công đều có thể tải về miễn phí) Tôi càng ngày càng hứng khởi vì tôi nhận ra rằng tu luyện là có thật và một người có thể đạt viên mãn thông qua tu luyện!

Trước đây tôi đã từng đọc sách của Đạo giáo và Phật giáo và rất thích, nhưng chúng không thể giải thích cụ thể tu luyện là gì. Chỉ có sách của Pháp Luân Công mới xác nhận rằng tu luyện thật sự tồn tại. Ngay lập tức, tôi bắt đầu học các bài công pháp của Pháp Luân Công bằng cách làm theo video hướng dẫn trên trang web. Tôi cũng chia sẻ với gia đình những khám phá của mình về Pháp Luân Công.

Tuy nhiên, tôi trở nên nghi ngờ khi gia đình nói với tôi những tin đồn về Pháp Luân Công (do Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đưa ra để lấy cớ đàn áp môn tu luyện). Gần một tháng sau đó, tôi đã dừng lại bởi vì tôi không có đủ niềm tin vững chắc vào Pháp Luân Đại Pháp và Sư phụ.

Tôi nhớ rõ rằng lúc đó tôi cảm thấy rất thất vọng, thấy rằng khó khăn lắm mới tìm ra được một phương pháp tu luyện, vậy mà nó lại không đáng tin. Tôi đã dừng tu luyện Pháp Luân Công và thấy cuộc sống thật nhàm chán.

Tôi đã quay lại trang web Minghui.org một lần nữa thông qua phần mềm FreeGate vào tháng 02 năm 2012, vì tôi muốn xem thông tin cập nhật. Thiết kế và bố cục của trang web không có nhiều thay đổi. Tôi xem qua trang chủ và bị từ “Sư phụ” níu giữ lại. Bỗng trong đầu tôi vang lên tiếng gọi không ngớt: “Sư phụ.” Tôi không thể giải thích, nhưng tôi bắt đầu tu luyện lại Pháp Luân Công ngày hôm đó.

Ban đầu tôi thấy mình còn nghi ngờ về Sư phụ, nhưng tôi quyết tâm luyện tập Pháp Luân Công vì tôi thực sự muốn tu luyện. Tôi dành gần như tất cả thời gian rảnh để học các bài giảng Pháp Luân Công. Tôi nghe bài giảng của Sư phụ khi đi xe buýt hoặc đi bộ. Sau một vài tháng tôi thấy mình không còn hoài nghi về Sư phụ nữa.

Học tĩnh công trong tư thế song bàn

Một ngày tôi đang ngồi đả tọa. Ngồi trong tư thế song bàn thật là đau vì thế tôi muốn bỏ chân xuống ngay. Nhưng tôi nghĩ: “So với đau khổ mà Sư phụ đã chịu cho chúng ta thì không đáng gì cả!”

Dần dần khi tôi học các bài giảng Pháp Luân Công, tôi hiểu rằng Sư phụ đã chịu phần lớn khổ nạn cho chúng ta. Nỗi đau và khổ nạn mà chúng ta trải qua chỉ là một phần rất rất nhỏ.

Sau khi đọc Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Công) nhiều lần, tôi bắt đầu đọc các bài kinh văn mới của Sư phụ. Chúng giúp tôi nâng cao hiểu biết của tôi về tu luyện. Trong thế giới này, không có cuốn sách nào, tác phẩm nào có thể giảng ra những pháp lý lớn như vậy, càng không thể khiến tôi đọc đi đọc lại như vậy.

Thân thể được tịnh hóa

Tôi không phải là một người nhạy cảm, nhưng tôi ngửi thấy một mùi hương giống mùi nhang ở chùa khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Ban đầu, tôi cũng cảm thấy nhiệt, điện, và thấy tê ở tay.

Một ngày tôi bỗng cảm thấy như bị cảm lạnh. Tôi không biết rõ phải làm gì vì tôi không chắc Sư phụ có quản tôi không. Dù sao đi nữa, tôi chỉ đang tự tu luyện Pháp Luân Công một mình. Ngoài ra, sau khi thông báo cấm Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1999, chế độ Trung Cộng liên tục phát đi các tuyên truyền thù hận đối với Pháp Luân Công. Dù tôi đã học các bài giảng, những tuyên truyền đó vẫn có tác dụng đối với tôi. Nên khi tôi “dường như” bị cảm lạnh, tôi ngay lập tức nghĩ đến nội dung xấu trong bài tuyên truyền.

Mẹ tôi liền bảo tôi đi khám bác sĩ, vì từ nhỏ tôi đã khá yếu. Tôi bỏ qua lời phàn nàn của mẹ và hồi phục hoàn toàn sau ba ngày mà không cần uống thuốc gì.

Tu luyện không phải là trốn chạy thế tục

Gia đình không phản đối khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Có lẽ họ nghĩ tôi chỉ hứng thú một lúc rồi sẽ dừng lại.

Cha tôi tin rằng tôi chỉ theo đuổi tu luyện để trốn tránh xã hội hiện thực, bản thân ông ấy không tin rằng người có thể tu luyện trở thành thần. Nhưng tôi biết rằng là người đứng bên ngoài quan sát, ông ấy đã nhìn ra được vấn đề này của tôi, cho nên lời nói này của ông ấy gây chấn động mạnh mẽ đối với tâm của tôi. Sau khi bắt đầu tu luyện, và dần dần minh bạch ra tính nghiêm túc của tu luyện, tôi đã sinh ra tâm lý muốn lùi bước.

Đối với Pháp của Sư phụ, có lúc tôi rất tin, có những lúc không phù hợp với chấp trước của mình thì tôi lại không tin. Tôi biết đó là bởi vì tôi đang cố tìm một cách thức để thoát khỏi thế tục. Tôi cảm thấy xấu hổ khi đọc các bài chia sẻ của các đồng tu ở nông thôn, học vấn của họ giới hạn nhưng tâm họ rất thuần phác và có niềm tin kiên định vào Pháp Luân Công và Sư phụ. Tôi nhận ra rằng sự giáo dục tôi nhận được đã trở thành chướng ngại khi tôi phán xét và đo lường Pháp Luân Công dựa trên những gì đã học.

Tha thứ cho mẹ tôi

Tôi luôn có mâu thuẫn với mẹ mình. Tôi thường cãi nhau với bà trong những cơn ác mộng, để rồi tỉnh dậy trong giận dữ. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi cố gắng nói chuyện lại với bà bởi vì Sư phụ dạy chúng tôi phải nhẫn. Tuy nhiên, tôi vẫn giận bà ngay cả khi tôi đã cố gắng không cãi nhau với bà. Tôi thấy mình không thể tha thứ bà bởi vì bà đã nuôi dạy tôi thật khắc nghiệt. Tôi cảm thấy tôi có thể tha thứ cho bất kì ai, nhưng không phải là mẹ ruột mình.

Cuối cùng tôi nhận ra rằng phải có lí do gì đó tôi mới trở thành con gái của bà. Tôi có thể đã làm điều xấu cho bà trong kiếp trước. Khi nghĩ như vậy tôi bắt đầu cảm thấy từ bi đối với bà.

Mẹ tôi đã nhận ra sự thay đổi trong thái độ của tôi đối với bà. Bà nói rằng tôi nhã nhặn hơn với bà và tính khí tôi đã cải thiện. Một lần tôi giải thích rằng tất cả là nhờ những lời dạy của Sư phụ Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Công, từ đó bà đã dần dần không còn nhiều tư tưởng phụ diện đối với Pháp Luân Công nữa.

Kỳ thực mẹ tôi là một bi kịch dưới sự giáo dục của chế độ Trung Cộng. Cũng như nhiều bậc cha mẹ khác cùng thời, mẹ tôi ra lệnh cho con cái và từ chối lắng nghe ý kiến của con. Phụ nữ Trung Quốc lớn lên trong những năm 50 và 60 rất khó tính, hoàn toàn không có sự dịu dàng của nữ tính. Đó là một hiện tượng kì lạ chỉ có ở Trung Quốc. Tất cả là vì lí tưởng của Trung Cộng. Mẹ tôi chỉ là một nạn nhân.

Tìm ra những chấp trước của bản thân

Khi tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công, tôi nhận ra tôi rất chấp trước vào việc đạt viên mãn và lo sợ phát triển các chấp trước. Việc lo sợ có tâm chấp trước khiến tôi trở nên quá cẩn thận và lo lắng. Tôi sợ ra những quyết định xấu trong quá trình tu luyện và sợ bị chỉ trích. Là người cầu toàn, tôi đã tránh việc thử nhiều điều mới để tránh thất bại hay bị phê bình. Rốt cuộc tôi chẳng làm gì cả, và cuộc sống của tôi rất nhàm chán. Làm một người cầu toàn cũng ảnh hưởng đến tu luyện của tôi.

Sư phụ đã giảng,

“Phải nhìn đến những chuyện lớn, cần tu luyện một cách đường đường chính chính.” (Chuyển Pháp Luân)

Cho đến gần đây tôi mới nhận ra mình chấp trước vào tránh phạm lỗi trong tu luyện. Tôi đã lo sợ sẽ không tu luyện tốt. Những thói quen xấu thật khó bỏ. Gần đây tôi đã nhận ra tu luyện là khó khăn như thế nào. Là người cầu toàn, đôi khi tôi cảm thấy chán nản khi không thể vượt qua khảo nghiệm tâm tính. Điều này còn đặc biệt khó khăn vì tôi tu luyện đơn độc và không thể nói chuyện với đồng tu khác. Tôi ý thức được đây là một loại nhân tâm, tâm ỷ lại.

Tôi không biết tại sao tôi đã được an bài để tu luyện đơn độc. Có thể là một khảo nghiệm để xem tôi có tinh tấn tu luyện khi ở một mình hay không.

Chấp trước căn bản của tôi

May mắn thay, tôi có thể tiếp cận trang web Minh Huệ Net. Ban đầu tôi không vào trang web thường xuyên, lúc vào cũng chỉ để xem có kinh văn mới của Sư phụ hay không. Sau này, mỗi ngày tôi đều đọc tất cả bài viết về tu luyện. Tôi luôn tìm ra được chấp trước của mình, cả trong quá khứ và hiện tại, trong các bài chia sẻ của học viên khác.

Sư phụ đã giảng,

“…đến học Pháp là vì không tìm được mục tiêu cuộc sống, cứ ôm giữ nhận thức đó mà không nghĩ đến thay đổi đi.” (Đối thoại với thời gian, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi thấy rằng đây có thể là chấp trước căn bản của tôi. Tôi đã luôn là một người bi quan và u sầu. Tôi không biết ý nghĩa cuộc đời. Tôi đã tìm câu trả lời trong kinh sách Phật giáo và Đạo giáo, nhưng phần lớn là vì tôi cảm thấy trống rỗng trong lòng và muốn tìm ra ý nghĩa cuộc sống.

Tôi đã giảng thanh chân tướng về Pháp Luân Công, nhưng tôi làm vì tâm ích kỉ. Tôi làm để có thể đạt đến viên mãn. Tôi không làm vì tâm từ bi. Vì thế, tôi đã tức giận khi người ta không đón nhận. Tôi cảm thấy họ đang ngăn tôi đạt đến viên mãn. Tôi còn buộc tội họ đã bị đầu độc bởi tuyên truyền của chế độ Trung Cộng.

Khi hướng nội tìm, tôi nhận ra mình không hề muốn có trách nhiệm đối với họ.

Nhưng khi tôi thực sự muốn cứu một người, Sư phụ sẽ an bài để đưa người đó đến với tôi. Đôi khi tất cả những gì tôi phải làm là nghĩ về việc giảng thanh chân tướng Pháp Luân Công cho một người quen và anh ta đến thăm tôi một vài ngày sau đó. Nếu tôi thực sự muốn cứu một người, tôi sẽ làm được ngay cả khi khả năng ăn nói không được tốt. Pháp thân của Sư phụ và các chính thần sẽ đều ở bên cạnh và khởi tác dụng giúp đỡ tôi.

Nhưng nếu tôi không có mong muốn cứu người một cách chân thành, hiệu quả thường sẽ không tốt.

Tôi ngày càng nhận thức được uy lực của Đại Pháp. Trước đây tôi chưa từng kiên trì làm điều gì. Tôi luôn chỉ có thể kiên trì trong thời gian ngắn. Nhưng tôi đã kiên trì tu luyện Pháp Luân Công. Chắc chắn là nhờ có sự giúp đỡ của Sư phụ.

Cuối cùng tôi muốn cảm ơn những học viên đã tham gia phát triển phần mềm FreeGate. Thiếu nó, tôi đã không thể tìm ra Pháp Luân Công. Tôi hi vọng nhiều người hơn nữa sẽ dùng phần mềm này để vượt qua phong tỏa tường lửa của Trung Quốc và tìm thấy các cuốn sách trực tuyến của Pháp Luân Công để tự họ có thể liễu giải được Pháp Luân Công là như thế nào.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/7/27/通过“自由门”我走入了大法修炼-277227.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/8/27/141718.html

Đăng ngày 25-09-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share