[MINH HUỆ 06 – 06 – 2013]

Kính chào Sư phụ tôn kính!

Xin chào các đồng tu!

Ở Anh có một nhóm các học viên Pháp Luân Công sử dụng “hệ thống RTC” toàn cầu gọi điện về Trung Quốc để giảng chân tướng. Các học viên từ khắp thế giới cũng dùng hệ thống này để cùng học Pháp. Do đó, tâm tính của chúng tôi đã được đề cao như một chỉnh thể. Chúng tôi cũng giúp đỡ và động viên lẫn nhau.

Bên cạnh việc gọi điện thoại về Trung Quốc, chúng tôi cũng quảng bá các hạng mục giảng chân tướng khác trong những khu vực tương ứng của chúng tôi, chẳng hạn như Thần Vận và xin chữ ký giúp chấm dứt tội ác mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi muốn chia sẻ một vài trong số những câu chuyện cảm động mà bản thân tôi đã trải nghiệm trong khi tham gia hệ thống RTC.

Hòa vào chỉnh thể

Học viên A đã bỏ tu luyện Pháp Luân Công sau khi cuộc đàn áp ở Trung Quốc bắt đầu hồi tháng 07 năm 1999. Cách đây hai năm, cô đến thăm nước Anh và quyết định tu luyện trở lại. Vì cô ở rất xa các học viên khác, nên cô phải tu luyện một mình. Khoảng sáu tháng trước, một học viên khuyên cô nên tham gia vào hệ thống RTC.

Ban đầu, cô chỉ học Pháp cùng những người khác. Tuy nhiên, nhờ sự động viên của các đồng tu, cô đã thử gọi điện về Trung Quốc. Khó nạn đầu tiên mà cô gặp phải là chồng cô từ chối cài phần mềm mà cô cần, và nói với cô rằng anh ta sợ máy tính bị nhiễm virus.

Mặc dù lúc đầu cô cảm thấy bất lực, sau khi học Pháp và chia sẻ tình huống của mình với những học viên khác, cô ngộ ra rằng không gì có thể cản con đường gọi điện thoại về Trung Quốc và cứu độ chúng sinh của cô. Với sự kiên định này, tình huống đã phát sinh biến hóa. Chồng cô mua cho cô một máy tính mới và cài đặt phần mềm cần thiết.

Học viên A chủ yếu nói tiếng Quảng Đông, vì vậy lần đầu tiên tham gia vào hệ thống này, cô nói tiếng phổ thông không được trôi chảy lắm. Thỉnh thoảng cô mắc lỗi khi đọc Pháp. Nhưng, sau một thời gian, tiếng phổ thông của cô đã cải thiện vượt bậc.

Cùng lúc đó, cô quyết định thử gọi điện về Trung Quốc. Sau nhiều nỗ lực cô đã giúp một người Trung Quốc thoái đảng thành công và cô rất vui mừng. Cô chăm chú nghe những cuộc điện thoại thành công của các học viên khác và bắt đầu áp dụng một số điểm quan trọng trong cách tiếp cận của họ. Tỷ lệ thành công của cô trong việc giúp mọi người thoái Đảng đã cải thiện rất nhiều.

Với sự khích lệ của các đồng tu, cô không chỉ tham gia vào các hoạt động liên quan đến Đại Pháp ở gần thành phố nơi cô ở mà còn giúp phân phát các tờ bướm về Thần Vận ở London. Mỗi lần tới London, cô đã ở lại đó vài ngày.

Ngày đầu phát tờ bướm, do thiếu kinh nghiệm, cô đi một đôi bốt cao gót. Đến cuối ngày, gót giày bị nứt ra, và các ngón chân của cô bị đau và chảy máu. Nhưng cô không cảm thấy đau chút nào. Trên thực tế, vào cùng đêm gió lạnh đó, cô đã đến vài nhà hát để giúp phát các tờ bướm.

Có vài lần cô không thể về nhà cho đến tận 11 giờ đêm, nhưng cô vẫn cảm thấy vui và không mệt chút nào. Cô có thể cảm nhận được Sư phụ đang gia trì và khích lệ cô làm tốt hơn.

Học viên A nói rằng, trong khi ở London, cô luyện bài tĩnh công dễ dàng hơn nhiều. Cô có thể ngồi được hai tiếng mà không cảm thấy đau. Cô thấy rất rất thoải mái, như thể “đang ngồi trong vỏ trứng gà” (Chuyển Pháp Luân). Khi phát chính niệm, toàn thân cô trở nên ấm và trường năng lượng phát ra rất mạnh mẽ.

Cô cũng gặp một loạt khảo nghiệm khi lần đầu đến London. Ban đầu, cô rất sợ bị lạc. Chồng cô cũng lo rằng cô sẽ không thể tìm được đường, vì vậy anh ấy đã không để cho cô đi một mình. Cô muốn đi cùng một đồng tu khác, nhưng đồng tu đó không thể đến. Sau đó, cô ngộ ra rằng cô cần tống khứ tâm phụ thuộc vào người khác.

Cuối cùng, cô đã đột phá và thuyết phục được chồng để cô đi một mình. Một học viên ở London đã đến đón cô ở ga tàu điện ngầm. Khi học viên A đến London lần thứ hai, cô không cần học viên khác phải đón cô nữa. Thay vào đó, cô đã tự tìm cách đi tàu điện ngầm. “Bây giờ, tôi không sợ bị lạc đường nữa”, cô nói. “Nếu không biết đường, tôi có thể nhờ ai đó giúp đỡ. Tôi thấy tôi luôn có thể tìm được cách.”

Trong lần thu thập chữ ký gần đây, các học viên đã hết sức hỗ trợ cô. Một vài đồng tu nói cho cô biết nơi thu thập chữ ký, trong khi những người khác gửi các mẫu thỉnh nguyện trống cho cô. Trong vòng vài ngày, học viên A đã thu thập được hơn 200 chữ ký.

Chuyển biến quan niệm người thường sau khi trở thành “người chủ trì hệ thống”

Học viên B đã thay đổi một quan niệm mà cô đã ôm giữ trong hàng chục năm. Từ khi còn nhỏ, cô đã luôn nghĩ mình chỉ là một “tiểu binh tiểu tốt” và cảm thấy rất an tâm khi được dẫn dắt hay quản lý bởi những người khác. Cô chưa bao giờ từng nghĩ rằng cô có khả năng quản lý những người khác.

Vì hệ thống RTC hoạt động quanh năm, nó cần có sự hỗ trợ và phối hợp của nhiều học viên. Do đó, học viên B bắt đầu quản lý “Phòng phát sóng thứ nhất.” Lúc đầu, cô nghĩ đây là một công việc khá đơn giản — cô chỉ cần tiến hành thêm một vài cuộc gọi nếu như có bất kỳ khoảng thời gian trống nào trong thời gian biểu.

Lần đầu tiên cô làm chủ trì hệ thống, cô và một học viên khác thay phiên nhau gọi điện trong hơn hai giờ đồng hồ, trong khi những học viên khác chỉ lặng lẽ lắng nghe ở phía sau. Khi đến thời gian để mọi người chia sẻ, đầu óc của học viên B trở nên trống rỗng; cô không biết phải nói gì.

Vài lần trong khi tâm đắc thể hội, do không ai nói gì nên buổi giao lưu trở nên tẻ nhạt. “Phòng phát sóng thứ nhất” là phòng giao lưu tâm đắc thể hội chủ yếu của hệ thống RTC. Hàng ngày, các học viên từ khắp nơi trên thế giới tụ họp ở đó, vì vậy khâu tổ chức việc giao lưu tâm đắc thể hội để từ đó mọi người có thể có được những thu hoạch là rất quan trọng.

Cuối cùng, học viên B đã ngộ ra rằng làm một người chủ trì không hề đơn giản. Trong khi hai học viên đang gọi điện thoại, ở đó có thể có vài chục học viên đang lắng nghe. Một người thực sự cần phải biết cách để tạo ra một môi trường thích hợp. Học viên B nhận ra rằng trước tiên cô cần phải thay đổi quan niệm của mình từ “một kẻ tiểu binh tiểu tốt” trở thành “người lãnh đạo”.

Cô cũng cần phải động viên những học viên khác, khuyến khích những người mới, khiêm tốn để những học viên khác cảm thấy thoải mái khi chia sẻ kinh nghiệm của họ, và phải đảm bảo rằng giọng điệu và tâm thái của cô thật tốt để cô có thể trở thành một tấm gương tốt. Về cơ bản, trách nhiệm của một người chủ trì là tạo ra một hoàn cảnh giảng chân tướng tốt cho các học viên cùng nhau đề cao và khuyến khích những học viên khác tham gia vào nhóm gọi điện thoại.

Tháng 05 năm 2012, học viên B bắt đầu đảm trách “Nhóm nhắn tin hệ thống RTC”. Trong quá trình này, cô đã tu bỏ được nhiều quan niệm người thường. Đầu tiên, cô cảm thấy cần phải làm nhiều hơn những người khác vì cô là người điều phối, và thật không phù hợp khi chỉ huy những người xung quanh. Vì vậy, cô đã tự làm hầu hết các công việc.

Hàng ngày, cô thu thập và sắp xếp các số điện thoại mà các học viên gửi tới. Cô cũng chủ trì Phòng phát sóng thứ nhất hai lần một tuần. Cô bận đến nỗi không có thời gian để làm những công việc cần phải làm khác.

“Không nên cố làm mọi việc một mình”, điều phối viên hệ thống nói với cô. “Cô nên bảo những học viên khác tham gia cùng. Việc đó sẽ khích lệ nhiều học viên hơn và giúp mọi người đề cao.” Tuy nhiên, học viên B vẫn ôm giữ các quan niệm người thường của mình và tiếp tục tự làm mọi việc.

Cô đã không loại bỏ những chấp trước người thường của mình, nên các xung đột bắt đầu xuất hiện. Một lần có học viên được sắp xếp chủ trì một phòng phát sóng với học viên B đã gọi điện tới vào phút cuối nói rằng cô ấy không thể làm được vào tối hôm đó và học viên B sẽ phải chủ trì phần này một mình. Nhưng học viên B cũng cần phải chủ trì một phòng phát sóng khác và lo lắng làm thế nào có thể chủ trì hai phòng cùng một lúc.

Khi đến giờ tâm đắc thể hội, học viên B vẫn không thể tìm được ai thay thế cô. Khi đó cô nhìn vào màn hình máy tính và thấy một người phụ trách khác vừa vào hệ thống. Vì vậy, cô đã nhờ anh ấy chủ trì buổi tâm đắc thể hội, trong khi cô đi đến phòng khác.

Qua sự việc này, học viên B nhận ra rằng cô nên để nhiều học viên tham gia vào hạng mục này để có thể hình thành một đội điều phối. Sau khi chuyển biến quan niệm, học viên B đã gửi một thông báo rằng: “Tôi hy vọng rằng nhiều học viên hơn nữa có thể tham gia vào bảng phân công hàng ngày.” Một vài ngày sau, nhiều học viên đã tình nguyện tham gia, và rất nhanh, một bảng phân công công việc hàng tuần được thiết lập.

Các đồng tu khác cải biến

Học viên C đã từng ở trong trạng thái độc tu. Sau khi tham gia vào hệ thống này, cô đã tinh tấn tu luyện bản thân theo nhóm. Trong vòng ba tháng đầu năm 2012, cô gặp phải hai đại quan. Đầu tiên, người cha rất yêu thương của cô qua đời. Khoảng hai tháng sau, mẹ cô cũng qua đời. Vì nhiều lý do khác nhau, cô không thể gặp mặt cha mẹ trước khi họ qua đời.

Trong khi còn đang để tang, cô tiếp tục gọi điện thoại trên hệ thống. Qua việc học Pháp nhiều và với sự giúp đỡ của các đồng tu, cô đã nhanh chóng bắt kịp trở lại. Học viên C nói rằng cha mẹ cô đều đã minh bạch chân tướng Pháp Luân Công và đã thoái đảng, cho nên thực sự không có gì phải lo lắng cả.

Học viên C sống ở vùng ngoại ô của London. Trong nhiều năm, cô chưa hề đến London một mình, chủ yếu là do cô không thể bỏ mặc việc kinh doanh của mình. Ngoài ra, cô ở rất xa và không giỏi lái xe. Năm nay, cô đã vượt qua nhiều khó khăn và đến London hai lần để quảng bá Thần Vận. Cô đi xe buýt thâu đêm và đến nơi vào sáng ngày hôm sau. Sau một ngày dài, cô lại bắt xe buýt trở về vào cùng đêm hôm đó.

Mặc dù những lần đi xe buýt rất mệt mỏi, cô không hề phàn nàn. Trái lại, cô nhận thấy rằng cô đã được lợi rất nhiều từ mỗi chuyến đi. Năm sau, trong một đợt thu thập chữ ký thỉnh nguyện, một ngày học viên C đã thu thập được hơn 140 chữ ký. Cô cũng phát báo Đại Kỷ Nguyên trong một khu vực gần đó.

Học viên D không sống ở London. Sau khi tham gia vào hệ thống RTC, cô đã đề cao trong nhiều phương diện, đặc biệt là tính cách. Cô nói rằng cô từng là người có tính hướng nội và không thích nói chuyện với ai. Sau khi tham gia hệ thống RTC, cô trở nên thích nói chuyện với mọi người. Hiện giờ, cô có thể giúp mọi người thoái ĐCSTQ ở nơi công cộng, trước đó cô cảm thấy không thoải mái khi làm như vậy.

Mặc dù học viên D điều hành một doanh nghiệp gia đình và có hai con nhỏ, cô vẫn thu xếp để đến London mỗi tuần một lần để giúp quảng bá Thần Vận. Cô bắt xe buýt vào tối thứ Bảy và đến vào sáng Chủ Nhật. Sau cả ngày quảng bá Thần Vận, cô sẽ bắt xe buýt về nhà vào đêm hôm đó.

Học viên E mới từ Trung Quốc đến London. Sau khi thực hiện nhiều cuộc gọi trong hệ thống RTC, chúng tôi có thể nói rằng những yếu tố của văn hóa đảng của cô đã giảm đi rất nhiều. Lần đầu bắt tay vào làm công việc trong hạng mục này, cô thường nói những lời bất hảo về những người ở Trung Quốc khi họ lăng mạ cô. Những học viên khác đã từ bi chỉ ra điều này cho cô và cô đã khiêm tốn thừa nhận nó.

Cô nhận ra rằng tâm trí cô bị đầu độc nặng bởi văn hóa đảng. Do đó, cô liên tục quy chính bản thân và trong vòng vài tháng, ngôn từ của cô trở nên bình hòa hơn. Đôi khi, sự từ bi của cô đối với người mà cô đang nói chuyện đã khiến đồng tu E cảm động rớt nước mắt.

Một trong những lý do mà cô rất giỏi trong việc giảng chân tướng khi ở Trung Quốc là cô đã thu thập rất nhiều tài liệu giảng chân tướng tốt, những tài liệu này khiến cho mọi người dễ dàng hơn trong việc nhận thức ra giá trị và sự khẩn cấp của việc thoái đảng và những tổ chức liên đới của nó.

Học viên F rất tinh tấn và làm tốt ba việc. Sau khi nghe nói đến hệ thống RTC, cô không chỉ tham gia hạng mục này mà còn chủ động khuyến khích những học viên khác tham gia. Hai năm qua, ngày nào cô cũng gọi điện thoại về Trung Quốc

Cách đây vài tháng, học viên F chuyển ra ngoài London. Nơi mà cô chuyển đến không có dịch vụ Internet. Cô đã vượt qua nhiều khó khăn, trong đó có việc phải xin những học viên khác một vài số điện thoại từ hệ thống, để cô có thể dùng điện thoại di động của mình để gọi.

Mặc dù cô là học viên duy nhất trong khu vực của mình và không nói được chút tiếng Anh nào, điều đó đã không thể ngăn cản cô tìm kiếm mọi cơ hội để chứng thực Pháp. Cô thường luyện công ở ngoài trời và phát báo Đại Kỷ Nguyên.

Gần đây, cô cần một vài mẫu đơn thỉnh nguyện cho một đợt thỉnh nguyện. Do mới đến khu vực này, cô đã mất nhiều thời gian để tìm một cửa hàng photocopy. Cuối cùng, khi tìm thấy một cửa hàng, cô không thể giao tiếp với những người ở đó. Nhưng điều đó đã không làm cô nhụt chí. Cô đã gọi điện cho một số học viên ở London mà nói được cả tiếng Trung, tiếng Anh và nhờ họ nói trực tiếp với nhân viên ở đó.

Sau khi dùng điện thoại di động của mình gọi về Trung Quốc, cô đi ra ngoài thu thập chữ ký thỉnh nguyện. Mặc dù không hiểu chút tiếng Anh nào, chỉ có tâm cứu người, cô đã thu thập được rất nhiều chữ ký.

Bên trên chỉ là một vài trong số nhiều câu chuyện cảm động về những học viên đã đề cao như một chỉnh thể. Tổ gọi điện thoại ở Anh quốc xin cảm tạ Sư phụ vì Ngài đã an bài cho các học viên trên khắp thế giới có thể dùng hệ thống này để cứu độ chúng sinh và cùng đề cao trong tu luyện. Chúng tôi cũng xin cảm tạ các điều phối viên và những học viên trên hệ thống RTC vì sự hỗ trợ vô tư của họ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/6/6/英国电话组在RTC平台上整体提高-274973.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/14/141058.html

Đăng ngày 30-08-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share