Bài viết của một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-06-2013]

Hai mẹ con được đắc cứu

Pháp Luân Đại Pháp đã bị phỉ báng ở Trung Quốc hơn một thập kỷ. Có một phụ nữ nhân hậu, suốt năm cả 365 ngày, trừ ngày tuyết quá lớn không ai có thể ra ngoài, bà ấy đều đi chứng thực Pháp giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, thời tiết nào cũng không thể ngăn cản bà ấy, cho dù là cái nắng thiêu đốt của mùa hè hay cái lạnh giá thấu da thịt của mùa đông. Cứu độ chúng sinh đã trở thành một điều thường nhật trong cuộc sống sinh hoạt của bà ấy, ngày nào không đi, tâm đều cảm thấy bất an. Ngay cả vào những ngày lễ bà cũng đi ra ngoài giảng chân tướng. Bà đã giúp hơn một trăm người thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên quan của nó mỗi tuần.

Người phụ nữ đó là bà Phượng, một đệ tử Pháp Luân Công khoảng 60 tuổi. Bà đã chia sẻ với chúng tôi một trong nhiều câu chuyện của bà.

Một ngày nọ, tôi thấy một phụ nữ tầm tuổi mình trước mặt. Có vẻ như bà ấy đang đợi tôi. Tôi hỏi bà ấy: “Bà đang đi đâu thế?” Bà ấy chỉ vào một cửa hàng ở phía bên kia đường và trả lời: “Tôi đang đợi con trai tôi.” Tôi nói: “Nhìn chị đúng là một người có phúc, một người thiện lương.” Bà ấy mỉm cười.

Tôi tiếp tục cuộc trò chuyện: “Tôi là một học viên Pháp Luân Công. Sư phụ của chúng tôi bảo chúng tôi hãy cứu lấy những người vẫn còn thiện tâm trước khi xảy ra thảm họa. ĐCSTQ sẽ bị Trời diệt, tất cả những ai gia nhập Đảng hoặc bất kỳ tổ chức liên quan nên thoái khỏi nó càng sớm càng tốt. Nếu không họ sẽ khó tránh khỏi bị đào thải. Đảng quá tà ác rồi, hiện nay đâu đâu cũng bất công. Quan chức chính phủ tham ô hủ bại và đàn áp dân chúng. Người không trị thì Trời trị. Bà có gia Đảng, Đoàn hay Đội không? “Bà trả lời: “Tôi đã gia nhập Đoàn Thanh niên. Hồi nhỏ tôi đã từng đeo khăng quàng đỏ.”

“Vậy thì bà hãy mau thoái Đoàn, Đội đi. Thần Phật chỉ xét nhân tâm, bà họ gì?” Bà đáp: “Tôi họ Vương.” Tôi nói: “Tôi sẽ chọn cho bà một hóa danh, Vương Thiện Lương nhé.“ Bà Vương vui vẻ trả lời: “Cảm ơn bà rất nhiều!” Tôi lấy ra cuốn sách Cửu Bình và nói: “Tôi tặng bà một cuốn cửu bình. Nó mô tả chính xác tất cả các việc làm sai trái của ĐCSTQ trong suốt thập kỷ qua. Đảng đã giết chết 80 triệu người Trung Quốc vô tội. Bà sẽ hiểu những gì tôi đang nói ngay khi bà đọc nó. Sau khi đọc xong và minh bạch chân tướng, bà hãy đưa cho cả gia đình và bạn bè cùng đọc nhé. Bà sẽ đắc phúc báo.”

Bà đã nhận cuốn sách. Sau đó một viên cảnh sát xuất hiện ở phía sau tôi. Anh ta đã cố gắng để giành lấy cuốn sách. Anh ta hét lên: “Đưa nó cho tôi!” Người phụ nữ nói: “Tại sao?” Và nhanh chóng giấu cuốn sách dưới cánh tay của mình. Bà ấy nói với nhân viên cảnh sát: “Đừng động vào tôi! Tôi bị bệnh tim.” Sau đó, cảnh sát đã giành lấy ví của tôi. Anh ta hét lên: “Đưa nó cho tôi! Bà là một học viên Pháp Luân Công! “Tôi nói lớn: “Sao anh dám làm thế!” Tôi phát chính niệm và xin Sư phụ giúp đỡ.

Đúng lúc đó con trai của người phụ nữ đã đến và hét vào mặt cảnh sát: “Anh hành xử như một tên cướp!” Viên cảnh sát nói một cách giận dữ: ” Đừng ngăn cản tôi thi hành nhiệm vụ! Bà ta là một học viên Pháp Luân Công!” Người con trai nói: “Anh dọa mẹ tôi thì tôi sẽ đánh anh!”

Tôi nói: “Này chàng trai trẻ, hãy dừng lại. Để anh ta đi. “Tôi tách họ ra và nói với viên cảnh sát: “Này anh, anh nên biết rằng thiện ác hữu báo, các học viên Pháp Luân Công là những người tốt. Anh sẽ gặp báo ứng nếu bắt giữ người vô tội. Đừng làm việc cho ác Đảng nữa.” Anh ta nhìn tôi và rời đi không nói một lời.

Người phụ nữ nói với con trai mình những gì đã xảy ra. Bà nói: “Người phụ nữ này là một người rất tốt. Bà ấy biết mình có thể bị bắt giữ, nhưng vẫn cố gắng ngăn chặn con đánh cảnh sát.”

Tôi nói: “Bà thật có phúc vì có một cậu con ngoan. Hãy giúp chàng trai trẻ này cùng được đắc cứu.” Bà ấy nói: “Khi còn nhỏ nó đã tham gia Đoàn Thanh niên và đeo khăn quàng đỏ.”

Tôi nói với anh con trai: “Chàng trai trẻ, hãy thoái Đoàn, Đội đi, và hãy nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo’, cháu nhất định sẽ đắc phúc báo. Dì chọn cho cháu hóa danh ‘Vĩnh Thuận’ để thoái nhé, chúc cháu vĩnh viễn thuận lợi!” Cậu ấy vui vẻ trả lời: “Hay quá! Cháu cảm ơn dì!”

Nhìn theo họ bóng họ rời đi, bà Phượng cảm thấy rất hạnh phúc vì ngày càng có thêm nhiều người minh bạch chân tướng.

Câu chuyện giảng chân tướng của dì Lý

Dì Lý đắc Pháp từ trước năm 1999. Hàng ngày dì và mẹ tôi đều ra ngoài giảng chân tướng, giúp mọi người thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Tuy nhiên về sau này, mẹ tôi bị bệnh nặng và không thể đi ra ngoài nữa. Dì Lý nói: “Tôi thường phải nhờ vào cô ấy để không bị lạc đường. Bây giờ tôi chỉ có thể trông cậy vào bản thân mình.”

Trước khi ra ngoài, dì Lý thường đứng trước ảnh của Sư phụ và nói: “Thưa Sư phụ, con đi ra ngoài để giảng chân tướng về Pháp Luân Công. Xin hãy bảo hộ con!”

Một ngày, sau khi đi một quãng đường dài nhưng không thấy bất cứ ai, dì ngồi xuống nghỉ ngơi. Một thanh niên đến cạnh dì và hỏi: “Dì ơi, sao dì ngồi ở đây?” Dì Lý trả lời: “Dì ở đây đợi cháu mãi!”  Dì Lý đã nói chuyện về Pháp Luân Công và anh đã đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Một ngày khác khi đang đi bộ, có hai phụ nữ ở độ tuổi 30 đâm vào dì. Họ ngay lập tức xin lỗi. Dì Lý thấy họ rất lịch sự và đã nói với họ về cuộc đàn áp. Dì nói: “Hãy để dì nói với các cháu rằng Pháp Luân Công thực sự là một môn tu luyện rất tuyệt vời.” Họ hỏi: “Tốt ở điểm nào vậy?” Dì Lý chia sẻ với họ về việc mình đã hưởng lợi từ môn tu luyện như thế nào và họ đã đồng ý thoái Đảng Cộng sản. Dì Lý đã xúc động đến rơi lệ.

Một lần, khi đang nói chuyện với một người bán trái cây, anh ta đã lấy điện thoại di động ra và nói: “Tôi sẽ tố cáo bà!” Dì Lý nói: “Anh không nghe cũng được Nhưng đừng làm điều đó.” Dì đã phát chính niệm và trở về nhà một cách an toàn.

Một ngày, dì gặp phải một cơn bão và bị ướt hết. Gia đình dì đã rất lo lắng. Ngày hôm sau, dì vẫn đi ra ngoài như bình thường như không có chuyện gì xảy ra.

Một trong những cán bộ thôn tham nhũng và sử dụng công quỹ để mua xe và nhà mới. Con trai của dì đã trở nên rất ghen tị và tức giận. Dì Lý nói: “Anh ta đã đổi đức lấy tiền tài. Nếu anh ta không có đủ đức, cuộc sống của anh ta có thể gặp nguy hiểm hoặc có khó nạn lớn. Con có muốn điều đó xảy ra với con không?” Con trai của dì hiểu ra và nói: “Không, con sẽ không làm như vậy.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/6/24/母子得救记-275761.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/29/141287.html

Đăng ngày 10-08-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share