Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 14- 06-2013]

Năm ngoái, tôi nhận được một cuộc gọi bất ngờ từ một trong những người bạn cùng lớp thời trung học mà tôi đã không gặp lại sau 26 năm. Hình như tôi chưa từng nói chuyện với anh ấy, thậm chí cả khi còn cùng học trung học.

Anh ấy giới thiệu tên và nói mong muốn được gặp tôi. Tôi nghĩ đó có thể là Sư phụ đã an bài để những người có tiền duyên với Đại Pháp tới gặp tôi và được nghe chân tướng. Để không bỏ lỡ cơ hội này, tôi đã chuẩn bị một đĩa CD về Cửu bình và 07 tài liệu giảng chân tướng cho cuộc gặp gỡ của chúng tôi.

Khi gặp nhau, tôi không thể nhận ra anh ấy, vì chúng tôi chưa từng gặp lại nhau trong hơn 20 năm qua. Anh ấy chào tôi bằng câu “Bạn trông rất đẹp và không thay đổi nhiều.” Tôi có cảm giác là anh ấy không trần tục như hầu hết những người thường khác. Chúng tôi vào một quán nhỏ để nói chuyện.

Anh ấy nói với tôi rằng anh ấy là một Phật tử và đi theo con đường này đã nhiều năm. Anh ấy hỏi tôi “Bạn trông rất đẹp. Bạn có tu luyện Phật giáo không?” Tôi trả lời anh ấy không chút ngần ngại rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và đã tu luyện được 13 năm. Anh ấy ngạc nhiên, vì ấn tượng của anh ấy về tôi hoàn toàn khác hẳn với những gì mà các học viên Đại Pháp được miêu tả bởi các phương tiện truyền thông của nhà nước. Anh ấy băn khoăn không hiểu tôi đã bắt đầu tu luyện như thế nào.

Trước tiên tôi bắt đầu nói về việc mẹ tôi đã trở nên khỏe mạnh như thế nào sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và sau đó là về những trải nghiệm kỳ diệu của chính bản thân tôi trước khi Đảng Cộng sản phát động cuộc đàn áp vào năm 1999. Tôi nói với anh ấy rằng tôi đã trải qua một thời kỳ suy ngẫm sâu sắc trong 06 tháng sau khi cuộc đàn áp diễn ra. Đọc tất cả các sách Đại Pháp, tôi không thể tìm thấy một điểm nào liên quan tới những gì được tuyên truyền trong các chiến dịch vu khống trên ti vi, và điều đó đã củng cố quyết tâm tiếp tục tu luyện của tôi.

Người bạn cùng lớp có thể thấy rằng tôi có học thức cao, đầu óc tôi tỉnh táo và lý trí, và tôi hiểu chính xác ý nghĩa của tu luyện tâm tính là gì.

Anh ấy đặt câu hỏi về “vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn” và về lời đồn đại rằng các học viên không được phép uống thuốc. Tôi đáp lại bằng việc chỉ ra sự mâu thuẫn ẩn giấu đằng sau sự kiện “vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn” cho thấy đó là một trò lừa bịp được dàn dựng bởi Đảng Cộng sản để bôi nhọ Pháp Luân Đại Pháp. Vì anh ấy là một Phật tử, vấn đề về “không dùng thuốc” có thể dễ dàng giải thích bởi vì anh ấy hiểu mối quan hệ giữa bệnh và nghiệp.

Tôi đưa cho anh ấy một quyển tài liệu giảng chân tướng và giúp anh ấy thoái Đảng Cộng sản và các tổ chức liên đới của nó. Anh ấy nói với tôi rằng anh ấy đã bị buộc phải gia nhập Đoàn thanh niên khi còn đi học. Anh tỏ ra hối tiếc về việc đã từng đưa ra những đánh giá tiêu cực về Đại Pháp cho 03 người khác và nói với tôi rằng anh ấy sẽ tìm lại những người đó để giảng chân tướng cho họ. Anh ấy nói “Tôi có thể xuống địa ngục nếu tôi nói những điều xấu về Đại Pháp bởi vì tôi không biết sự thật. Nó thật là kinh khủng.”

Anh ấy nói với tôi về những trải nghiệm của anh ấy trong Phật giáo. Anh ấy đã từng hỏi sư phụ anh ấy những câu hỏi như “Một người có thể tiếp tục đề cao trong bao lâu?” hay “Ở vào kỳ cuối của thời kỳ mạt Pháp, làm thế nào để người ta có thể thoát được?” Tuy nhiên, anh ấy không thể có được câu trả lời. Anh ấy nóng lòng muốn biết những pháp lý trong Pháp Luân Đại Pháp trả lời những câu hỏi hóc búa đó như thế nào.

Tôi nói với anh ấy rằng anh ấy có thể tìm thấy các câu trả lời bằng cách đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi giải thích rằng tôi không thể cho anh ấy câu trả lời cuối cùng là gì, vì uy lực của Đại Pháp to lớn vô biên, và tôi e ngại rằng mình lại chế tác ra thứ gì đó.

Anh ấy rất ấn tượng và nói “Các câu trả lời của bạn đã thuyết phục tôi. Quá trình tu luyện trong Phật giáo của tôi giống như trèo cầu thang, còn tu luyện Đại Pháp của bạn giống như đi thang máy.”

Tôi nói với anh ấy rằng mọi thứ tôi nói là những gì tôi đã học được từ tu luyện Đại Pháp. Khi tôi cho anh ấy xem các bài thơ trong Hồng Ngâm của Sư phụ, anh ấy nói: “Đây chính là Pháp. Tôi phải đọc nó.”

Tôi nói với anh ấy rằng tôi mong anh ấy sẽ đọc các sách của Đại Pháp và đừng bỏ lỡ cơ hội quý giá này. Bởi vì anh ấy có tiền duyên với Đại Pháp, Sư phụ đã an bài để tôi cứu anh ấy.

Tôi cảm thấy quá là may mắn vì đã luôn có sự bảo hộ của Sư phụ. Tạ ơn Sư phụ! Con phải tu luyện tinh tấn, làm ba việc với chính niệm và giúp Ngài cứu chúng sinh.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/6/14/佛教居士的感慨-275313.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/1/140784.html

Đăng ngày 29-07-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share