Bài viết của một du học sinh Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-01-2013] Tôi là một cô gái đến từ Trung Quốc Đại lục và hiện đang du học ở nước ngoài. Năm nay tôi 21 tuổi. Khi về thăm nhà nhân dịp Tết Nguyên Đán, gia đình tôi thấy rằng tôi đã trở nên rất mảnh mai. Dì tôi đặc biệt tò mò về việc tôi đã giảm cân như thế nào, bởi chỉ vài năm trước đây tôi rất béo và không có các đường cong nữ tính. Đặc biệt, chân tôi rất to và chúng không thon gọn đi chút nào cho dù tôi có cố gắng thế nào đi nữa. Tôi đã thử nhiều phương pháp nhưng không hiệu quả và nó làm tôi cảm thấy khổ sở. Tuy nhiên sau khi điều kỳ diệu này xảy ra, tôi cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc. Bí quyết nào đã tạo ra sự thay đổi bất ngờ này vậy? Các bạn, xin hãy lắng nghe câu chuyện của tôi!

Trong suốt những năm học trung học cơ sở ở Trung Quốc, tôi ngừng không thấy kinh nguyệt nữa. Mẹ tôi nhầm tưởng rằng điều đó là bình thường với một thiếu nữ có hoóc môn nội tiết không ổn định như tôi và nó sẽ trở lại bình thường sau đó. Do vậy, bà không để tâm nhiều lắm đến vấn đề này. Mãi cho đến khi tôi vào trung học phổ thông, khi nghe các bạn gái trong lớp thì thầm bàn tán về điều này, tôi mới nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề. Tôi về nhà và nói với mẹ tôi rằng con gái mà không có kinh nguyệt trong hai năm là bất bình thường. Chỉ đến lúc đó mẹ tôi mới đưa tôi đi khám bệnh.

Vào thời điểm đó, tôi đã sắp tròn 18 tuổi. Đầu tiên chúng tôi đã đến Bệnh viện Bà mẹ và Trẻ em của tỉnh để khám Tây y, bác sĩ chẩn đoán tôi bị bế kinh thứ phát. Bác sĩ nói rằng tôi đã đi khám muộn quá. Ông cũng cho biết nguyên nhân chủ yếu là do hội chứng đa nang buồng trứng (PCOS), điều này cũng dẫn đến sự điều tiết hoóc-môn bất thường và gây ra chứng béo phì. Tôi phải uống thuốc theo đơn, nó có tác dụng trong hai tháng đầu tiên nhưng sau đó nó không có tác dụng nữa, đến bác sĩ còn đặt câu hỏi liệu tôi có tuân theo đúng phác đồ điều trị không. Ông trở nên khó chịu và đối xử thô lỗ với tôi, và sau đó mẹ tôi phải thường xuyên an ủi tôi.

Mẹ tôi sau đó đã tìm một vị bác sĩ mới ở trên bệnh viện tỉnh để chữa trị cho tôi. Vị bác sĩ mới rất có kinh nghiệm với loại bệnh này, do đó bà đã chăm sóc tôi như một bệnh nhân PCOS với một phác đồ điều trị tương tự. Hiệu quả ban đầu thu được rất tốt, nhưng sang đến tháng thứ hai thì cơ thể tôi trải qua một loạt các triệu chứng bất thường. Sau khi chúng tôi thông báo với bác sĩ về hiện tượng này, bà ấy đã điều chỉnh lại phương pháp điều trị. Khi chúng tôi quay lại khám vào tháng thứ ba thì bà đã trở nên mất kiên nhẫn và nghĩ rằng trường hợp của tôi quá đặc biệt và là một tình huống mà bà chưa từng gặp trước đây. Tôi trở nên đau khổ và bi quan cùng cực.

Ngày càng lo lắng về bệnh tình của tôi, mẹ tôi đã liên hệ với một vị bác sĩ Trung y rất có uy tín, người đã từng công tác tại bệnh viện với bà trước đây. Các bác sĩ phụ khoa đã cho tôi thử dùng thuốc y học cổ truyền Trung Quốc và trách mẹ tôi đã để chậm trễ việc điều trị, và nói rằng tôi không nên dùng thuốc Tây. Trong khi mô tả trạng thái của mình cho bác sĩ, tôi cảm thấy rằng mình thật kém may mắn biết bao. Bác sĩ đảm bảo rằng tình trạng bệnh tật của tôi không có vấn đề gì mà chỉ cần phải dùng thêm một ít thuốc là khỏi thôi. Tôi đã tràn đầy hy vọng khi bắt đầu dùng thuốc theo đơn của bác sĩ. Trong hai tháng đầu tiên kết quả thu được khá tốt nhưng khi sang đến tháng thứ ba thì thuốc lại không có tác dụng nữa, lúc đó là đang vào mùa thu và các bác sĩ giải thích rằng nguyên nhân có thể là do thời tiết lạnh. Than ôi, chúng tôi đã hết sự lựa chọn!

Sau một thời gian, tôi không còn tin tưởng vào việc dùng bất cứ phương thuốc nào nữa. Vì sức khỏe của mẹ tôi được cải thiện sau khi bà tu luyện Pháp Luân Công, bà khuyên tôi nên tu luyện nhưng tôi từ chối. Sau đó bằng nhiều cách khác nhau, mẹ tôi cố thuyết phục tôi tu luyện Pháp Luân Công nhưng tôi thực sự không tin tưởng lắm thậm chí còn nguyền rủa Pháp Luân Công và người sáng lập môn phái.

Năm sau, khi tôi 19 tuổi, mẹ tôi và một đồng tu của bà đã tìm ra một biện pháp để dẫn dắt một đứa cứng đầu như tôi bước vào tu luyện. Họ tập trung tại nhà tôi để học Pháp, nhìn họ rất trang nghiêm với cặp mắt sáng ngời. Trong số họ tôi thấy có một nữ học viên trẻ, người mà tôi chưa từng cho là xinh đẹp trước đây. Tuy nhiên lúc đó nhìn cô ấy quá xinh đẹp đến nỗi tôi vô cùng ngạc nhiên. Sự từ bi toát ra từ họ là điều gì đó mà tôi chưa từng được chứng kiến trước đây. Tôi nhận thấy rằng họ biểu hiện ra một bầu không khí ôn hòa và thanh tĩnh khi họ ngồi học Pháp cùng nhau. Tôi đã đặt một câu hỏi cho một nam học viên, anh ấy đã trả lời tôi một cách kiên nhẫn. Sự phản đối và nghi ngờ trong tôi đã biến mất từ lúc nào không biết. Tôi cầm cuốn sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công lên và bắt đầu đọc.

Năm ngoái, khi xem chương trình “Dạ hội mừng năm mới người Hoa toàn cầu” với màn âm nhạc và vũ đạo do các học viên Pháp Luân Công ở hải ngoại biểu diễn, không hiểu vì sao nước mắt tôi không ngừng rơi xuống trong lúc tôi xem chương trình. Khi bắt đầu luyện các bài công pháp Pháp Luân Công cùng với mẹ, tôi cảm thấy hơi nóng tỏa ra từ các khớp gối. Mẹ nói với tôi rằng đó là một dấu hiệu tốt và cơ thể của tôi đang được Sư phụ tịnh hóa. Trước đó, đầu gối của tôi có vấn đề và tôi không chịu được lạnh. Dù đã sử dụng mọi biện pháp như châm cứu, ngâm thảo dược Trung Quốc nhưng đều không có tác dụng.

Những điều tuyệt vời đã đến với tôi sau sáu tháng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chu kỳ kinh nguyệt của tôi từ đó đến nay đã trở lại bình thường, tôi không thể dùng lời nào để tả xiết sự biết ơn của mình, niềm tin kiên định của tôi đối với Pháp Luân Công không lay chuyển. Cùng năm đó, tôi đi du học, tôi không có thời gian để học Pháp luyện công một cách thường xuyên, nhưng mẹ tôi thường xuyên nhắc tôi phải đọc Chuyển Pháp Luân và tôi cũng đã tìm được điểm luyện công. Qua một năm, bệnh béo phì của tôi biến mất, eo của tôi đã trở nên thon hơn, và đùi thì nhỏ hơn. Cơ thể tôi bây giờ trở lên mảnh mai, cân đối.

Các bạn, sau khi đọc câu chuyện của tôi, các bạn có cảm thấy thần kỳ không?

Do Trung Cộng phỉ báng và bức hại Pháp Luân Công, tôi đã từng tin vào những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc và do đó đã từng dao động, có lúc tin vào Đại Pháp có lúc lại không tin. Hiện tại tôi đã là người trưởng thành và có thể phân biệt được đúng sai, không điều gì có thể lay chuyển niềm tin chân chính của tôi đối với Đại Pháp được nữa.

Tôi hy vọng mọi người trên toàn thế giới nhận ra rằng Pháp Luân Đại Pháp là Chính Pháp, đặc biệt là với các sinh viên đến từ Trung Quốc Đại lục: xin đừng nghe những lời vu khống của chính quyền Trung Cộng về Pháp Luân Công, chẳng hạn như cái gọi là “Vụ tự thiêu tại Quảng trường Thiên An Môn” được dàn dựng lên để phỉ báng Pháp Luân Công. Xin hãy ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”, các bạn nhất định sẽ được phúc báo.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/1/7/年轻女孩变苗条的秘方-267323p.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/11/140972p.html

Đăng ngày 30-07-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share