[MINH HUỆ 29-04-2013] Dù tuổi còn trẻ, Vũ hiện là cục phó của một cục công an thuộc một huyện phía tây tỉnh Liêu Ninh. Mỗi khi nghĩ về cái chết thảm của bạn mình là Tường trong một tai nạn giao thông và đồng nghiệp của anh ta là Vượng, người đã từng được phẫu thuật do xuất huyết não, phải mất một thời gian lâu Vũ mới bình tĩnh trở lại. Số phận của ba người công an trẻ đã thay đổi bởi một cuộc bắt giữ do đồn công an thị trấn thực thi.

Sự phản bội

Vũ là một công an trẻ trong thị trấn của anh ấy. Mẹ anh là một học viên Pháp Luân Công. Được mẹ nuôi nấng, anh ấy là một người rất tốt. Sau khi chế độ cộng sản bắt đầu bức hại Pháp Luân Công, nhiều học viên đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện công lý cho Pháp Luân Công.

Một ngày vào năm 2000, mẹ của Vũ đã lên kế hoạch thỉnh nguyện ở Bắc Kinh cùng với các đồng tu. Lo lắng cho an toàn của bà, Vũ đã cố ngăn lại, nhưng bà vẫn quyết tâm đi. Vũ hiểu rằng mẹ anh và các học viên khác đều là người tốt, và việc họ thỉnh nguyện là hợp tình hợp lý. Anh biết rất rõ là họ có quyền được thỉnh nguyện và giảng chân tướng về Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện mà họ đã được hưởng lợi rất nhiều, và làm như vậy, họ không hề vi phạm luật pháp. Tuy nhiên, anh rất sợ rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) sẽ bức hại mẹ mình và các học viên khác. Vì làm việc trong hệ thống công an nhiều năm, anh biết ĐCSTQ rất tà ác và hoàn toàn vô nhân đạo.

Vũ có hai đồng nghiệp là Tường và Vượng. Họ đều là những công an và làm việc với nhau trong một đồn công an. Vũ thì thân với Tường, và thường xuyên kể với Tường những vấn đề của mình. Vì thế Vũ đã chia sẻ những lo lắng với Tường. Anh nói với Tường rằng mẹ anh muốn đến Bắc Kinh thỉnh nguyện và đang lên kết hoạch cùng các học viên ở nhà một học viên khác. Anh đã cố ngăn mẹ nhưng thất bại, vậy nên anh lo lắng cho sự an toàn của mẹ và rất lo âu.

Tường là một người rất xảo quyệt và luôn tìm cách để nâng cao bản thân và nổi trội giữa các đồng nghiệp. Sau khi nghe Vũ nói, anh ta đã xem đây là một cơ hội tốt để thăng tiến. Anh ta đã thuật lại những điều Vũ nói với trưởng đồn công an. Kết quả là, hơn 10 công an đã được phái đi và xông vào nhà của người học viên.

Nhà người học viên nằm bên dưới nhà của Vượng. Anh ta đi trước và dẫn công an vào tòa nhà. Có 11 học viên ở trong phòng. Công an đã xông vào và lục soát nơi ở. Vượng là người lục soát nhiều nhất. Anh ta tìm kiếm khắp nơi và lấy đi tất cả các sách của Pháp Luân Công. 11 học viên, gồm cả mẹ của Vũ, đã bị bắt giữ và lần lượt bị đưa đến một trại giam. Họ không thể đi thỉnh nguyện ở Bắc Kinh và sau đó phải chịu bức hại.

Cái chết thê thảm của Tường

Như là phần thưởng vì đã cung cấp thông tin, Tường đã được thăng chức lên làm trưởng đồn công an. Sau đó anh ta được chuyển đến một đồn công an trong một thành phố khác nơi anh ta nhận vai trò bức hại các học viên. Các học viên địa phương đã cố ngăn Tường phạm tội ác chống lại loài người bằng cách từ bi nói với anh ta sự thật về Pháp Luân Công. Tuy nhiên, Tường đã từ chối nghe và chỉ quan tâm đến sự thăng tiến nghề nghiệp.

Điều này đã khiến Tường phải nhận quả báo. Một ngày kia anh ta đã lái xe đâm vào một xe tải lớn và chết thảm. Cái chết của anh ta ở tuổi đời còn trẻ như vậy là một cú sốc lớn khiến cha mẹ, vợ con phải đau buồn.

Sự hồi phục của Vượng khỏi bệnh xuất huyết não

Vượng thậm chí còn bức hại các học viên tích cực hơn sau khi thấy Tường được thăng chức vì làm điều đó. Năm 2002 anh ta đã bắt giữ các học viên trong thị trấn của mình, gồm cả người học viên sống bên dưới nhà anh ta, và đưa họ đến một trung tâm tẩy não. Trong quá trình này, Vượng luôn lăng mạ Pháp Luân Công và ngược đãi các học viên.

Nhiều năm sau, Vượng bị chứng xuất huyết não, và bệnh viện địa phương không thể giúp được anh ta. Vượng đã được chuyển đến một bệnh viện nổi tiếng ở Bắc Kinh và được phẫu thuật. Sau đó anh ta được chuyển về nhà và phải đau đớn nằm trên giường mỗi ngày. Gia đình cũng phải ở nhà để chăm sóc anh ta. Người học viên bên dưới nhà Vượng đã biết được chi tiết những gì anh ta trải qua. Dù Vượng đã liên tục tham gia vào cuộc bức hại, nhưng người học viên vẫn đến thăm Vượng cùng với người chồng không tu luyện Pháp Luân Công. Cô ấy nói rằng Vượng đã bị quả báo vì những việc làm tà ác bức hại Pháp Luân Công. Cô ấy đề nghị Vượng lập tức ngừng bức hại các học viên và đọc các sách của Pháp Luân Công, đặc biệt là Chuyển Pháp Luân. Vượng đã nghe rất cẩn thận. Vượng nói rằng anh ta đã không đưa các sách của Pháp Luân Công mà đã tìm được trong khi lục soát nhà của các học viên cho cấp trên. Anh ta đã giấu một cuốn Chuyển Pháp Luân trong văn phòng của mình và thường đem về nhà đọc.

Vượng đã dần hiểu về Pháp Luân Công sau khi đọc Chuyển Pháp Luân. Anh ấy nhận ra rằng mình đã bị tuyên truyền của ĐCSTQ lừa dối và tẩy não. Pháp Luân Công không giống như những lời dối trá do ĐCSTQ vu khống làm ra. Anh ấy rất hối hận vì đã tham gia vào cuộc bức hại phi pháp các học viên. Anh ấy nhớ lại lời khuyên “tam thoái” của mẹ của Vũ, và đã lên mạng và thoái đảng. Ngoài ra, Vượng bắt đầu đọc cái tài liệu giảng chân tướng về Pháp Luân Công. Anh ấy dần dần cảm thấy tốt hơn và có thể quay trở lại làm việc. Các học viên địa phương đã không thù hận anh và tiếp tục giảng chân tướng cho anh.

Vượng sâu sắc nhận ra những lỗi lầm trước kia và bắt đầu hành động để sửa chữa và bù đắp lại. Lúc đó là thời điểm đồn công an của anh ấy bắt đầu lên kế hoạch bắt giữ và đưa các học viên đến các trung tâm tẩy não. Ngay khi nghe điều này, anh đã thông báo cho người học viên sống bên dưới và bảo cô ấy thông báo cho các học viên khác để họ có thể tránh bị bắt. Các học viên địa phương sau đó được thông báo và mọi người đã chuẩn bị. Kế hoạch của đồn công an đã thất bại.

Sau đó Vượng được chuyển đến một trại giam. Tại đó anh đã cố hết sức để giúp các học viên bị giam và bí mật bảo vệ họ.

Vượng đã sửa chữa những việc làm sai trái và bù đắp lại. Hiện giờ anh đã hoàn toàn hồi phục khỏi căn bệnh xuất huyết não.

Sự may mắn của Vũ

Vũ cảm thấy rất tội lỗi và đau đớn tự trách bản thân sau khi mẹ anh và các học viên khác bị bắt giữ. Vì tận mắt nhìn thấy tất cả họ đều tuân theo Chân – Thiện – Nhẫn để trở thành người tốt và sự tốt bụng thiện lương của họ, anh đã rất cảm động và bị ảnh hưởng. Sau đó anh bắt đầu giúp mẹ giảng chân tướng. Anh đã thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Anh cũng đưa các đồng nghiệp về nhà để mẹ anh có thể giảng chân tướng cho họ. Hầu hết công an đến nhà anh đã hiểu chân tướng và thực hiện “tam thoái.” Vũ cũng giúp giảng chân tướng từ sự hiểu biết của anh. Thỉnh thoảng Vượng cũng giúp mẹ Vũ giảng chân tướng khi đang ở nhà Vũ. Vũ hoàn toàn hỗ trợ mẹ anh giảng chân tướng và cũng cố hết sức để giúp cứu độ chúng sinh. Sự hỗ trợ của Vũ đối với Pháp Luân Công đã đem đến sự may mắn và phần thưởng cho những việc tốt mà anh ấy làm. Anh đã được chuyển đến cục công an huyện và thăng chức thành phó cục.

Cha mẹ anh sau đó cũng chuyển đến trung tâm huyện. Vũ đã có một gia đình lớn và tất cả người trong gia đình đều ủng hộ Pháp Luân Công. Mỗi khi cả gia đình tụ họp và chúc mừng nhau, câu đầu tiên của họ là “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/4/29/三个年轻警察的不同命运-272650.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/5/18/139979.html

Đăng ngày 14-07-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share