Bài viết của một phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-05-2013] Ngô Ba (bí danh) làm việc tại một nhà máy sản xuất pháo ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc. Một dịp, ông chủ đã yêu cầu ông làm nhiệm vụ đi giao hàng cho các nhà cung cấp địa phương trong khu vực.

Em gái của ông, là một học viên Pháp Luân Công, đã giảng chân tướng và tặng cho ông một lá bùa và một số tài liệu liên quan đến Đại Pháp.

Một ngày, trong khi ông Ngô và một công nhân khác đang trên đường đi giao hàng thì đột nhiên chiếc xe tải của họ bị mất phanh. Chiếc xe lao xuống một bờ kè dốc và đâm vào cánh cửa của một nhà máy tại chân dốc. Sau đó xe bay lên và đâm sầm xuống nóc của tòa nhà.

Mọi người trong nhà máy chạy ra ngoài để xem tiếng động đó là cái gì. Khi họ nhìn lên, họ đã bị sốc. Xe tải của ông Ngô đang treo lơ lửng trên mái nhà, phần nửa sau chiếc xe thò ra ngoài. Một người thốt lên: “Trông như một vụ tai nạn trong phim Hollywood!”

Một số công nhân đã trèo lên mái nhà để giúp hai người đàn ông ra khỏi xe. Tuy nhiên, ông Ngô đã không bị thương một chút nào trong khi người công nhân đi cùng chỉ bị gãy hai cái xương sườn.

Một người đàn ông thốt lên: “Trời ơi! Đúng là Trời đã cứu các anh!” Ông Ngô giơ lá bùa hộ mệnh mà em gái đã cho mình lên và nói: “Thực ra, đó là Sư phụ của Pháp Luân Công đã cứu chúng tôi!”

“Làm ơn hãy dạy tôi những chữ đó!”

Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ tại tỉnh Trùng Khánh, Trung Quốc

Vào ngày 14 tháng 04 năm 2013, một người đàn ông 73 tuổi bị một chiếc xe ô tô thể thao đa dụng (SUV) đâm phải ở gần đường hầm ở quảng trường Hiệp Tín, khu Trường Thọ, Trùng Khánh. Mọi người ở trong tầm nghe của vụ tai nạn kêu lên: “Có ai đó vừa bị xe hơi đâm!”

Chiếc xe SUV ngay lập tức dừng lại, người lái xe vội vã ra khỏi xe chạy đến đỡ người đàn ông dậy và than thở: “Là lỗi của tôi. Chúng ta hãy đến bệnh viện đi thôi.”

Ông lão từ từ đứng dậy và nói: “Tôi sẽ không đến bệnh viện.” Người lái xe rút ví tiền ra và hỏi: “Vậy tôi phải trả cho ông bao nhiêu tiền?” Ông trả lời: “Anh không cố ý đâm tôi đúng không? Vì vậy tôi không yêu cầu anh phải bồi thường.”

Tất cả mọi người tụ tập xung quanh đã chết lặng bởi phản ứng của ông lão. Một người nói với người lái xe: “Ngày hôm nay anh đã thực sự gặp một người tốt.” Một người khác nói: “Trời ban phúc cho những người tốt!”

Một người chứng kiến nói: “Ngày nay nếu anh chỉ làm xước da của một người trong khi lái xe, anh sẽ phải bồi thường vài nghìn nhân dân tệ, thậm chí họ còn nói rằng họ bị thương nặng và sẽ bòn rút anh đến đồng xu cuối cùng.” Và người này nhấn mạnh thêm: “Mà đó mới chỉ là xước da thôi đấy.”

Ông lão nói với người lái xe: “Tôi là một học viên Pháp Luân Công. Tôi sẽ không đến bệnh viện hay yêu cầu anh phải bồi thường tiền bạc gì cả. Tôi chỉ hi vọng anh nhớ rằng ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.’ Nếu anh chân thành niệm chín chữ này, chắc chắn anh sẽ nhận được phúc lành.”

Người lái xe nói: “Hãy dạy cho tôi những chữ đó!” Sau khi ông lão lặp đi lặp lại các từ trên vài lần, người lái xe hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”

Ông lão tạm biệt mọi người và rời đi như không có chuyện gì xảy ra. Mọi người chứng kiến sự việc đã xúc động không nói lên lời.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/5/31/飞车惊魂(二则)-274488.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/6/29/140759.html

Đăng ngày 23-07-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share