Bài viết của một tiểu đệ tử tại Nhật Bản

[MINH HUỆ 22-03-2013] Xin kính chào Sư phụ từ bi! Chào các bạn đồng tu!

Tôi là Enen đến từ Nhật Bản. Năm nay tôi 11 tuổi. Tôi đã tham gia vào hạng mục RTC toàn cầu (Trung tâm thoái Đảng nhanh chóng toàn cầu) do nhóm các đệ tử trẻ  thành lập hồi năm ngoái để giúp người dân ở Trung Quốc thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Việc tham gia hạng mục đã giúp tôi có được một môi trường tuyệt vời để đề cao tâm tính của mình. Tôi muốn chia sẻ một số kinh nghiệm của tôi.

Sư phụ đã điểm hóa cho tôi phải đặt việc gọi điện thoại giảng chân tướng ở vị trí trọng yếu

Tôi đã gọi điện cho người dân ở Trung Quốc và đề nghị họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tôi cũng nói với họ rằng: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Tất cả các học viên Đại Pháp nên làm tốt ba việc. Tôi tin rằng việc gọi điện cho người dân ở Trung Quốc để giảng rõ chân tướng và cứu độ chúng sinh là rất quan trọng. Tôi cảm thấy thật là hạnh phúc cho những ai đã thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Cuối tháng 10 năm ngoái, tôi đã tham dự kỳ thi tiếng Anh toàn quốc. Trước kỳ thi, tôi đã không luyện công, phát chính niệm được, cũng như không thể thực hiện được các cuộc gọi [tới Trung Quốc] thường xuyên. Tôi đã muốn đạt được số điểm 100/100 trong kỳ thi, nhưng giáo viên của tôi nói với tôi rằng chưa có ai từng đạt được mức điểm 100/100 cả, vì vậy nếu tôi giành được điểm số tối đa này, nhà trường sẽ cấp cho tôi một giấy chứng nhận đặc biệt. Khi nghe được điều này, tôi đã nảy sinh một chấp trước, vì thế tôi đã học rất nỗ lực cho kỳ thi.

Vào buổi sáng ngày diễn ra kỳ thi, tôi thậm chí còn cầu xin Sư phụ giúp đỡ để tôi có thể trả lời đúng tất cả các câu hỏi. Tôi đã rất tự tin sau kỳ thi. Tuy nhiên, khi mẹ tôi xem giấy [kết quả thi] của tôi, bà ấy nói với tôi rằng tôi đã làm sai một câu và không giành được mức điểm 100/100. Tôi đã rất chán nản. Đó là một câu hỏi đơn giản về việc thực hiện các cuộc gọi điện thoại. Tại sao tôi lại trả lời sai? Tôi đã suy nghĩ về nó một lần nữa, và tôi đã hiểu ra rằng Sư phụ muốn tôi không được quên việc thực hiện các cuộc gọi để cứu người, và không nên quá mải miết bận rộn với kỳ thi. Giờ đây tôi đã hiểu rằng các học viên Đại Pháp cần chú trọng làm tốt ba việc lên hàng đầu. Tôi sẽ cố gắng hết sức có thể để không bị dính mắc vào các vấn đề của người thường trong tương lai và sẽ coi việc giảng chân tướng ở vị trí số một.

Phát chính niệm        

Chúng ta nên [nói] rõ ràng khi giảng chân tướng cho mọi người qua điện thoại. Trước đây, mũi của tôi luôn bị nghẹt, rất nhiều người đã không thể nghe được rõ những gì tôi nói. Điều này làm tôi rất buồn. Các học viên khác nói với tôi rằng hãy phát chính niệm. Tôi đã phát chính niệm trước khi thực hiện bất kỳ một cuộc gọi nào và mũi của tôi đã không bao giờ làm ảnh hưởng đến tôi nữa.

Ở trường, vào buổi trưa, tôi đã tĩnh tâm phát chính niệm. Trước đây, tôi thường bị quên mất thời điểm [phát chính niệm], nhưng giờ đây tôi không bao giờ quên nữa.

Có trách nhiệm

Trong một bữa trưa vào tháng 12 năm ngoái, một trong những người bạn cùng lớp với tôi đã làm vỡ một chiếc đĩa. Tôi đã nghĩ rằng: “Đây không phải là vấn đề của mình vì mình không làm vỡ nó.” Tôi đã tiếp tục bữa trưa của mình và không rời khỏi chỗ ngồi của tôi. Một số bạn trong lớp đã đứng dậy để giúp bạn ấy dọn sạch [những mảnh vỡ]. Tôi đã nhận ra rằng hành vi của mình là không đúng đắn. Các bạn cùng lớp của tôi đã làm sạch [các mảnh vỡ] để chúng không làm tổn thương các bạn khác.

Sư phụ đã giảng:

“Chúng tôi cũng giảng, nếu ai ai trong chúng ta cũng đều hướng nội mà tu, ai ai cũng tìm trong tâm tính của bản thân mình cho ra nguyên nhân ở tự mình đã không làm tốt, để lần sau làm cho tốt, khi thực thi đều nghĩ đến người khác. Như thế xã hội nhân loại sẽ biến đổi thành tốt, đạo đức cũng thăng hoa trở lại.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã hiểu rằng đó là trách nhiệm của tôi để tu nội và đề cao tâm tính của chính mình.

Thực hiện các cuộc gọi

Chúng tôi thực hiện các cuộc gọi trong hạng mục RTC để cứu người. Tôi lớn lên ở Nhật Bản, và tiếng Trung của tôi không được trôi chảy cho lắm. Tôi đã luyện tập nói những gì cần nói nhiều lần, và bây giờ tôi có thể nói chuyện được trôi chảy trên điện thoại. Sư phụ đã rất nhiều lần giúp tôi.

Tôi đã từng nói chuyện với một người đàn ông trung niên, ông ấy hỏi tôi là ai. Tôi nói: “Tôi đang gọi điện từ Nhật Bản.” Ông ấy nói rằng ông không biết tôi rồi muốn cúp máy. Tôi đã có các kịch bản từ trước để chuẩn bị cho mình khi giảng rõ chân tướng được tốt, nhưng với trường hợp này thì tôi đã không chuẩn bị được gì cả. Tôi vội nói: “Cháu không biết bác, nhưng chúng ta có một mối quan hệ nhân duyên!” Ông ấy cười rồi sau đó lắng nghe tôi. Cuối cùng thì ông ấy cũng đã đồng ý thoái khỏi ĐCSTQ.

Vào một dịp khác tôi đã nói chuyện với một phụ nữ, cô ấy phản ứng rất giận dữ trong điện thoại. Cô ấy hỏi lý do tại sao tôi không đi học. Tôi đã nói với cô ấy rằng tôi đã hoàn thành rất tốt [việc học tập] ở trường, và tôi chỉ muốn giúp những người dân ở Trung Quốc. Tôi đã nói rằng, mong ước của tôi là muốn cho cô có một tương lai tốt đẹp. Cô ấy đã không còn giận dữ nữa. Cô đã thoái ĐCSTQ và giờ đây đã biết được rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Tôi sẽ học Pháp nhiều hơn và luyện công chăm chỉ hơn. Tôi sẽ tiếp tục thực hiện các cuộc gọi để cứu người. Tôi sẽ tinh tấn [tu luyện]. Xin cảm ơn Ngài, Sư phụ, cảm ơn các bạn đồng tu khắp nơi trên thế giới và trong hạng mục RTC toàn cầu. Tôi rất hạnh phúc được sát cánh cùng các bạn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/3/22/日本小弟子-不做中士做上士-271198p.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/3/140805.html

Đăng ngày 24-07-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share