Một học viên ở Tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-04-2013] Vào ngày 08 tháng 03 năm 2013, lợi của anh rể tôi bỗng nhiên bắt đầu chảy máu và bốn nốt rộp màu đen đã xuất hiện ở ngay dưới lưỡi của anh ấy. Khi anh ấy đến bệnh viện địa phương, bác sĩ mà khám bệnh cho anh ấy nói rằng ông ấy chưa từng thấy tình trạng như của anh ấy trước đây và khuyên anh ấy nên đến khám ở một trong các bệnh viện được trang bị tốt hơn trong thành phố.

Khi anh rể tôi đến, vị bác sĩ chuyên khoa khám cho anh ấy cũng không thể chẩn đoán được bệnh. Anh rể tôi ngay lập tức được đưa vào phòng cấp cứu để các bác sĩ truyền tiểu cầu máu, huyết tương, và thuốc cầm máu, để cầm máu. Tuy nhiên, máu vẫn không hoàn toàn ngừng chảy.

Vào ngày 31 tháng 03 năm 2013, bác sĩ đã phát hiện ra rằng số lượng tiểu cầu của anh ấy bị giảm xuống mức không và anh ấy bị dị ứng huyết phát ban, một loại phản ứng viêm đường ruột gây ra làm vỡ các mạch máu nhỏ trong da. Bác sĩ của anh ấy nói các mạch máu của anh ấy có thể bị đứt bất cứ lúc nào và  khuyên gia đình chuẩn bị hậu sự cho anh ấy.

Cháu gái tôi đã đến nhà tôi tối hôm đó, và nói với tôi rằng cháu sẽ mua một bộ quần áo tang lễ cho bố mình. Bởi tôi tu luyện Pháp Luân Công, nên tôi đã nói với cháu: “Chỉ có Sư phụ của dì mới có thể cứu được bố cháu. Cả gia đình cháu cần phải chân thành niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo’.”

Tôi đã nói thêm: “Trước kia, bố của cháu đã tu luyện Pháp Luân Công nhưng sau khi bố cháu bị Đảng Cộng sản Trung Quốc tuyên truyền những lời dối trá, nên bố cháu đã nói những lời lẽ rất bất kính về môn tu luyện này. Bố cháu nên chân thành nhận lỗi và xin Sư phụ cứu bố cháu. Hãy khuyên bố cháu nghe lại các bài giảng của Sư phụ.”

Lần sau khi cháu gái của tôi đến thăm bố ở bệnh viện, cô ấy đã bảo bố nghe các bài giảng của Sư phụ. Tất cả các thành viên trong gia đình của anh ấy đã chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Tôi cũng gọi cho anh rể tôi và nhắc đi nhắc lại những gì tôi đã nói với con gái của anh ấy, còn nói thêm rằng: “Bệnh tật 70 phần trăm là do tâm lý còn 30 phần trăm là do thân thể. Nếu anh tín tâm vào Sư phụ thì Ngài sẽ cứu anh.”

Anh rể tôi được cấp cho loại thuốc tốt nhất mà có thể mua được bằng tiền, chi phí khoảng 45.000 Nhân dân tệ trong 05 ngày điều trị. Ngày hôm sau, chỉ số tiểu cầu của anh ấy đã tăng gấp 03 lần, sau đó tăng thêm 02 lần nữa.

Một trong những người thân của anh ấy đã đến thăm và nhận thấy rằng anh ấy đang nghe các bài giảng của Sư phụ. Khi người thân này đưa ra một vài lời bình luận chỉ trích về Pháp Luân Đại Pháp, anh rể tôi đã không buồn ngăn ông ấy lại. Hơn nữa, anh ấy đã không nghe các bài giảng của Sư phụ vào ngày hôm sau. Đến hai ngày tiếp theo, chỉ số tiểu cầu của anh ấy lại quay về mức không.

Sau một đợt điều trị khác, tình trạng của anh ấy dần trở nên xấu đi. Một cánh tay của anh ấy chuyển sang đen hoàn toàn và nhiều vết đen bắt đầu xuất hiện trên khắp thân thể của anh ấy. Hai cục bướu đã mọc bên trong vùng họng của anh ấy, làm cho anh ấy nói rất khó khăn. Ngoài ra, anh ấy không thể ăn những thức ăn cứng; lợi của anh ấy tiếp tục chảy máu, và có máu cả ở trong nước tiểu.

Bác sĩ đã gợi ý rằng hoặc là cho anh ấy chuyển viện khác hoặc là đưa anh ấy về nhà, cứ như thể là chẳng còn cách nào khác đối với anh ấy. Con gái và con trai của anh ấy nói rằng họ sẽ bỏ tiền ra để đưa anh ấy tới một bệnh viện nổi tiếng ở Bắc Kinh. Tôi đã gọi điện cho anh ấy đêm hôm đó và nói rằng: “Từ khi anh nghe các bài giảng của Sư phụ, thì những triệu chứng mới này là dấu hiệu mà Sư phụ đang tịnh hóa thân thể của anh. Anh nên tin tưởng rằng Sư phụ sẽ cứu anh.”

Các thành viên trong gia đình của anh rể tôi đã kéo đến quanh anh ấy. Vào khoảng 01 giờ sáng, con rể của anh ấy xem xét tình hình và thấy rằng anh rể tôi đang bóp đầu và mỉm cười. Sau đó, anh ấy từ từ ngồi dậy trên giường bệnh, quỳ lạy, và nói rằng: “Sư phụ đã cứu con! Sư phụ đã cứu con!”

Con rể của anh ấy bàng hoàng và tự hỏi liệu đây có phải là biểu hiện cuối cùng của cái chết sắp cận kề hay không. Tất cả các thành viên trong gia đình tôi đổ xô đến và anh rể tôi nói một cách phấn khích: “Trong lúc đang nghe các bài giảng của Sư phụ, một cái đĩa trắng đã xuất hiện trong đầu tôi. Một vài quả bóng trắng đã quay trên cái đĩa đó. Đầu và thân thể của tôi ngay lập tức cảm thấy thoải mái, một cảm giác không thể diễn tả được bằng lời. Đó là Sư phụ đã cứu tôi!”

Ngày hôm sau anh rể tôi cảm thấy hoàn toàn tỉnh táo và thậm chí đã luyện bài tĩnh công khoảng 01 tiếng đồng hồ. Sau khi kiểm tra, bác sĩ đã cho biết rằng chỉ số tiểu cầu của anh ấy đã tăng lên 06 lần. Gia đình anh ấy thực sự tin rằng Sư phụ đã cứu anh ấy và vô cùng biết ơn.

Các bướu trong cổ họng của anh rể tôi đã biến mất vào buổi trưa và ngày hôm sau. Cánh tay của anh ấy dần dần chuyển sắc trắng; các vết đen trên thân thể đã nhạt dần; lợi ngừng chảy máu, và nước tiểu đã trở lại bình thường. Đêm đó, con gái, con trai và cả con rể của anh ấy nói với tôi rằng họ sẽ không tin vào huyền năng của Đại Pháp nếu như họ không được trực tiếp chứng kiến.

Trong vòng hai ngày, anh rể tôi đã phục hồi hoàn toàn. Bác sĩ khám cho anh ấy đã lắc đầu không tin. “Tôi chưa bao giờ nhìn thấy bệnh nhân nào ốm yếu như anh,” bác sĩ đã chậm rãi nói, “và tôi chưa từng nhìn thấy một bệnh nhân nào lại phục hồi nhanh như anh đấy!”

Chị gái và anh rể của tôi giờ đây đang tu luyện Pháp Luân Công và chia sẻ câu chuyện này với tất cả mọi người mà họ gặp. Những gì tôi đã chia sẻ với các bạn là chuyện có thực. Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp chân chính. Miễn là bạn thực sự tín tâm vào Đại Pháp, bạn sẽ được bảo hộ và nhận được nhiều phước lành!


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/4/22/医院让准备后事-姐夫信法轮大法康复-272357.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/6/2/140233.html

Đăng ngày 04-07-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share