Bài chia sẻ của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-10-2012] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, đắc Pháp vào năm 1997. Trước đó, tôi gần như đã mê mờ trong thế giới người thường. Bị chấp trước mạnh mẽ vào danh, lợi, tình, và hận thù, nên tôi đã mắc nhiều loại bệnh vào lúc 30 tuổi. Không một nội tạng nào trong tôi có vẻ hoạt động bình thường. Amidan và ruột thừa của tôi đã bị cắt bỏ. Tôi cũng bị viêm túi mật. Bác sĩ của tôi đã cảnh báo rằng tính mệnh của tôi có thể bị đe dọa nếu tôi không cắt bỏ túi mật. Tôi cũng bị đục thủy tinh thể, bị bệnh tim mạch, tăng sản tuyến vú, các vấn đề dạ dày, và các vấn đề phụ khoa nghiêm trọng. Bất cứ khi nào tôi nhắm mắt lại để ngủ, tôi không bao giờ chắc chắn liệu tôi có thức dậy không. Không đủ tiền để chữa trị tất cả những vấn sức khỏe này, và để quên đi đau đớn của bản thân, tôi đã chơi mạt chược và hút thuốc lá nhiều. Chồng tôi đã gọi tôi là “sứ giả của thần chết” và quá nhẫn tâm đến mức anh ấy thậm chí không muốn nhìn đến tôi. Anh ấy dành hết thời gian của mình vào việc giải trí ở bên ngoài. Con của tôi còn rất nhỏ vì thế mà tôi không thể kết liễu cuộc đời ngay cả khi tôi muốn.

Vào mùa hè năm 1997, sức khỏe của tôi trở nên tồi tệ hơn. Dạ dày của tôi bị trướng lên rất to đến mức tôi không thể ngủ vào ban đêm. Tôi phải quỳ gối vào ban đêm. Một hôm, người hàng xóm của tôi đã đi ngang qua nhà tôi, và tôi đã hỏi cô ấy đang đi đâu. Cô ấy trả lời cô ấy đang luyện một môn khí công. Bởi vì tôi liên tục ốm đau, nhiều người đã cố gắng thuyết phục tôi rằng tôi nên tin vào Phật giáo hay các tôn giáo khác, nhưng không thuyết phục được tôi. Tuy nhiên, thời gian này, trong lúc cấp bách, tôi đã quyết định đi tìm hiểu. Tôi đã kéo lê thân thể nặng trĩu của tôi tới điểm luyện công và mang về một cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Chồng tôi là người theo thuyết vô thần. Anh ấy đã đọc nhiều tác phẩm cổ điển nổi tiếng thế giới, nhưng vô cùng quan tâm đến cuốn sách đặc biệt này và đã tranh luận với tôi về nó, như thể anh ấy đã tìm được một kho báu quý giá. Chúng tôi đã lần lượt đọc hết cuốn sách suốt đêm. Ngày hôm sau, tôi đã đến điểm luyện công. Thậm chí trước khi tôi biết luyện các bài động công, Sư phụ Lý đã bắt đầu thanh lọc thân thể của tôi. Hơn mười loại bệnh tật đã hành hạ tôi trong hơn một thập kỷ qua đã biến mất ngay lập tức. Thật không gì có thể diễn tả được lòng phấn khích và biết ơn của tôi. Sau khi chứng kiến hiệu quả chữa bệnh siêu thường này và quyền năng to lớn của Sư phụ Lý, gia đình tôi, họ hàng, và những người hàng xóm, tất cả hơn mười người, đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Năm 2005, em trai của tôi, chưa phải là một học viên, bắt đầu nôn ra máu. Cậu ấy đã rơi vào hôn mê, và ngay lập tức bác sĩ đã quyết định chuyển cậu ấy tới một bệnh viện lớn hơn. Mọi người ở bệnh viện đã nghĩ rằng em trai tôi sẽ không qua khỏi. Chồng tôi và tôi mỗi người nắm một bàn tay lạnh giá của cậu ấy và nói vào tai cậu ấy: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” Chúng tôi đã cầu xin Sư phụ Lý cứu cậu ấy và bảo em trai tôi cũng thành tâm niệm những từ đó. Sau một thời gian, em trai tôi đã tỉnh lại. Điều kỳ diệu đã xuất hiện. Cậu ấy đã ngừng nôn ra máu. Sau khi mất rất nhiều máu, cậu ấy thậm chí không cần truyền máu và được xuất viện hai ngày sau đó. Em trai tôi đã bắt đầu tu luyện nhờ sự việc này.

Một ngày sau khi từ cơ quan trở về nhà, chồng tôi có vẻ hơi chán nản và thở dài. Tôi hỏi anh ấy có điều gì không ổn. Anh ấy đã kể với tôi rằng một nữ đồng nghiệp ở cơ quan bị viêm cầu thận, vốn không thể chữa khỏi. Cô ấy sẽ đi tìm kiếm cách chữa trị ở thành phố lớn khác vào hôm sau, nhưng e sợ rằng cô ấy có lẽ không trở lại, vì vậy đã đến cơ quan ngày hôm đó để chào từ biệt mọi người. Chồng tôi cảm thấy xấu hổ rằng chúng tôi đã đắc Đại Pháp tốt như vậy, mà anh ấy lại sợ chia sẻ với cô ấy trong hoàn cảnh hiện nay. Ngay lập tức tôi đã tới nhà của cô ấy và giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho cô. Cô ấy đã hiểu và chấp thuận mọi vấn đề. Sau đó tôi giúp cô ấy thoái Đảng Cộng Sản và các tổ chức liên đới của nó và đề nghị cô niệm liên tục chín chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Cô ấy nói: “Nếu tôi còn sống trở về, tôi sẽ luyện các bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp với chị.” Ngày hôm sau cô ấy đã đến bệnh viện lớn để kiểm tra. Bác sĩ nói, “Nhìn vào nước da tươi sáng trên má của chị. Làm sao chị có thể mắc bệnh được?” Sau khi được kiểm tra, hóa ra rằng, quả thực, chẳng có vấn đề gì ở người phụ nữ này. Cô ấy đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ngay tức khắc.

Cách đây một năm tôi tới nhà của cháu trai tôi và đã gặp anh rể của vợ nó. Cậu ấy đã lên thành phố để tìm hiểu xem sức khỏe có vấn đề gì không ổn. Chẩn đoán đầu tiên là ung thư tuyến tiền liệt. Cậu ấy gặp khó khăn trong việc tiểu tiện và bị phình bụng do sự tắc nghẽn của tuyến tiền liệt mở rộng gây ra. Lúc đó tôi thấy cậu ấy không thể ăn được. Nước da của cậu rất xấu. Vợ của cháu trai tôi nói với tôi: “Dì ơi, hãy cứu chồng của em gái cháu.” Người đàn ông đã nói với tôi rằng những người khác đã giảng chân tướng về  Pháp Luân Đại Pháp cho cậu ấy trước đây, nhưng cậu ấy đã không tin. Tôi nhìn cậu ấy và nhận ra rằng vẻ đau đớn của cậu ấy khiến tôi nhớ lại chính bản thân mình trước khi tu luyện Đại Pháp. Chẳng phải tôi cũng như vậy trước đó sao? Tôi bắt đầu giảng chân tướng cho cậu ấy một cách kiên nhẫn. Tôi nói với cậu ấy rằng Pháp Luân Đại Pháp là một hệ thống tu luyện trong trường phái Phật, dạy mọi người trở nên thiện hơn. Đại Pháp là siêu thường và có khả năng chữa bệnh kỳ diệu đối với nhiều loại bệnh tật. Pháp Luân Đại Pháp đã được phổ truyền trên khắp thế giới. Tôi nói với cậu ấy rằng vụ tự thiêu tại Quảng trường Thiên An Môn là bịa đặt. Ở Quý Châu, có một tảng đá tự nhiên có khắc những chữ Trung Quốc là: “Trời diệt Đảng Cộng Sản Trung Quốc.” Bởi vì Trời sẽ trừ diệt Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ), nên đó là lý do vì sao chúng ta cần phải cứu chính bản thân mình. Đúng lúc đó cậu ấy ngồi dậy trên giường và nói: “Dì ơi, bây giờ cháu hiểu rồi. Cháu muốn thoái Đảng Cộng Sản Trung Quốc và luyện các bài công pháp với dì. Bệnh này là không tốt và dù sao nó được xem như không thể chữa khỏi. Cháu sẽ không tìm cách trị bệnh nữa. Cháu sẽ luyện công.” Ngay khi cậu ấy nói xong, tôi có thể thấy sắc diện cậu ấy biến từ xanh sám sang màu hồng. Sau đó, cậu ấy đã đi vào nhà vệ sinh để tiểu tiện. Khi đó là giờ ăn, cậu ấy đã ăn cùng với chúng tôi. Kể từ đó, cả hai vợ chồng cậu ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bệnh hiểm nghèo đó được chữa khỏi mà không cần bất cứ sự chữa trị nào.

Tôi đã thấy nhiều trường hợp tương tự, nhưng tôi sẽ không liệt kê hết ờ đây. Các đồng bào tôi ở Trung Quốc, hãy nhanh chóng nhận ra bản chất của tà Đảng và tìm kiếm sự thật để tự cứu mình, vì đây là hy vọng duy nhất cho bạn để bước vào tương lai!


Bản tiếng Hán: https://en.minghui.org/html/articles/2013/1/25/137234.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/1/25/137234.html

Đăng ngày 22-03-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share