Bài viết của Tử Yên từ Đài Loan

[MINH HUỆ 12-02-2013] Anh Trần Hán Xương là giáo viên trong suốt 20 năm qua. Mười năm trước đây, trước khi anh bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, anh Trần bị đủ loại bệnh tật hành hạ và phải đến bệnh viện mỗi ngày. Bây giờ, anh hoàn toàn khỏe mạnh. Nếu bạn hỏi anh ấy chuyện gì đã xảy ra, anh ấy sẽ nói với bạn “Những gì đã xảy ra là một câu chuyện cổ tích.”

Anh Trần Hán Xương và gia đình hạnh phúc của mình

“Thầy giáo trông như một con hươu đốm”

“Nhìn kìa, thầy giáo trông như một con hươu đốm!” Anh Trần thường thấy rất khủng khiếp khi nghe sinh viên của mình thì thầm và trêu chọc anh trong lớp.

Các đốm xuất hiện trên người anh khi anh còn học đại học và sau đó lan rộng lên mặt và cổ anh. Các bác sỹ tây y nói rằng gan và hệ miễn dịch của anh kém: “Một bác sỹ nói với tôi rằng thuốc dùng cho gan của tôi có thể khiến tôi mất mạng và khuyên tôi hãy mặc kệ các nốt đó.”

Kể từ khi học đại học, nhịp tim của anh không đều và anh bị viêm suy nhược não và dạ dày. Anh rất yếu và luôn cảm thấy lạnh bên trong. Anh thường xuyên bị ốm và mỗi lần như vậy anh thường mất thời gian dài để bình phục. Một lần anh bị viêm phổi và bị sốt tới 106 độ F. Mặt anh trở nên xanh lét. Bố mẹ đưa anh tới nhiều bệnh viện nhưng không nơi nào nhận anh. Các bác sỹ không tin rằng anh có thể sống sót. Cuối cùng, anh được nhận vào một trạm xá.

Hôn nhân

Anh Trần cưới vợ vào năm 1998 và trông như một bộ xương trong ảnh cưới. Anh cao 1m79 và chỉ nặng 49 kg. Vợ anh trông rất khỏe mạnh.

Anh Trần Hán Xương và vợ năm 1998

Anh Trần kể rằng mẹ vợ anh ban đầu phản đối hôn nhân, vì anh trông yếu ớt đến nỗi một cơn gió nhẹ cũng có thể thổi bay bất kỳ lúc nào. Vợ anh, chị Khổng Tường Vi nói: “Tôi nhất mực đòi cưới anh ấy. Tôi cảm thấy rất thoải mái khi ở bên anh ấy. Tôi có thể nói với anh ấy về bất kỳ chuyện gì.”

Sau khi cưới, chị Khổng hàng ngày cùng anh Trần đi khám bác sỹ. Các cuộc đến bệnh viện trở thành một phần trong cuộc sống hàng ngày của họ. Chị Khổng nhớ lại: “Mỗi ngày chúng tôi lại tìm một bác sỹ khác. Mỗi ngày là một ngày điều trị bằng thuốc.”

Họ quay trở lại quê nhà ở miền trung Đài Loan. Anh Trần tiếp tục giảng dạy tại các trường học dạy kèm. Anh Trần và chị Khổng phải lái xe đường dài tới nhiều nơi khác nhau mỗi ngày. Tại mỗi lớp dạy kèm anh Trần phải đứng hàng giờ liền. Việc đó rất mệt mỏi, và sức khỏe của anh Trần suy sụp. “Dù tôi có kiếm được bao nhiêu tiền, tôi lại đổ vào bệnh viện thôi,” anh Trần nhớ lại.

Thấy vợ anh rất khỏe mạnh và vô tư và có thể ngủ ngon, anh Trần không nguôi ca thán: “Tôi là một người tốt. Tôi không ăn cắp ăn trộm, tôi trung thực. Tại sao tôi phải chịu đựng những căn bệnh khủng khiếp như vậy?”

Bác sỹ khuyên: “Tôi không nghĩ anh sẽ khỏi được. Hãy thử tập Pháp Luân Công xem.”

Hai người đã thử tất cả các loại thuốc và vượt quá số tiền bảo hiểm chi trả cho họ. Một lần, họ nghe nói về phương pháp chữa bệnh đặc biệt của một bác sỹ giỏi, họ không chút ngần ngại muốn thử nó. “Tôi thường mang thuốc tây y theo mình trong một cái hộp và thuốc đông  y trong một cái hộp khác. Tôi luôn có thuốc ngủ trong nhà,” anh Trần nói. Một ngày, sau khi nghe lời khuyên của một người bạn, họ đến gặp một bác sỹ Trung y rất giỏi. Sau 1 tháng, anh Trần vẫn không thấy có chuyển biến nhỏ nào. Cuối cùng, vị bác sỹ nói: “Nó không chỉ là bệnh. Mạch của anh dường như cho thấy anh không qua được. Tôi e là tôi không thể làm gì được.” Bác sỹ tiếp tục “Tôi không nghĩ là có ai có thể giúp anh được. Theo tôi, anh nên tập Pháp Luân Công xem sao.”

Bác sỹ đã đưa cho anh một tờ rơi về Pháp Luân Công và một cuốn Chuyển Pháp Luân. Anh Trần bắt đầu đọc nó, ngay lập tức ợ to. Bác sỹ kêu lên “Tuyệt quá, đây rồi! Tôi đã cố gắng để anh ợ ra bằng châm cứu và y học trong một tháng mà không được. Chỉ ba phút sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, anh có thể làm điều đó. Pháp Luân Công quả là kỳ diệu và phi thường!”

Trần nói anh đã thấy rất tuyệt vời sau khi ợ. Anh quyết định ngay tại đó rằng anh muốn tập luyện Pháp Luân Công. Sau khi rời phòng khám, anh tới một hiệu sách và mua một cuốn Chuyển Pháp Luân. Anh muốn đọc sách ngay tối hôm đó vì anh thường không ngủ được. Sau khi đọc xong, anh cảm thấy nóng. Ngay cả trong mơ anh cũng không dám mong đợi cơ thể yếu ớt và lạnh của mình lại cảm thấy ấm sau một đêm đọc Chuyển Pháp Luân.

Thanh lọc cơ thể thông qua các bộ công pháp

Anh Trần tìm thấy một điểm luyện công nhóm gần đó và bắt đầu học các bài công pháp. “Bác sỹ nói tôi không còn hy vọng, nhưng tôi đã thấy ánh sáng trong tuyệt vọng, vì thế tôi phải nắm lấy cơ hội tu luyện.” Anh Trần giảm đáng kể các giờ giảng của mình và dành toàn bộ thời gian để đọc Chuyển Pháp Luân và luyện các bài công pháp.

Trần nhớ lại khi anh mới tu luyện: “Tôi có một chút sợ hãi. Tôi cảm thấy buồn nôn, bị tiêu chảy và nôn nhiều. Tôi sợ một số học viên mới tại điểm luyện công. Tôi nôn mửa ra những thứ màu nâu, trông nó như thể là các nội tạng của tôi sắp long ra. Một số người thân trong gia đình tôi nghĩ rằng tôi đang yếu đi, nhưng tôi biết tôi đang khỏe ra. Tôi cảm thấy ăn ngon miệng hơn, và tôi tin rằng một điều tốt đẹp sẽ đến sau tất cả những gì tồi tệ mà tôi đã phải chịu đựng.” Điều này kéo dài trong 03 tuần.

Một ngày, anh cảm thấy nóng đến mức không biết phải làm gì. Anh quay trở lại gặp vị bác sỹ Trung y đã giới thiệu Pháp Luân Công cho anh. Sau khi bác sỹ nghe mạch, ông ấy đã không thể tin nổi “Trong Trung y, không thể thay đổi cấu tạo thể chất một người, nhưng nó đã xảy ra với anh! Lý do tại sao anh thấy khó chịu bây giờ là vì cơ thể anh đang chuyển từ trạng thái cực lạnh sang cực nóng. Các kinh mạch của anh đã thay đổi hoàn toàn.”

Trần nói anh đã từng mất hơn 350 đô la mỗi năm chỉ để trả viện phí (ở Đài Loan, mất khoảng 05 đô la cho mỗi lần đến bệnh viện). “Kể từ hôm đó, tôi không phải mất một xu nào. Tôi cũng vứt đi tất cả các thuốc chữa trị của tôi.”

Tu luyện Pháp Luân Công là điều hạnh phúc nhất

Bây giờ, anh Trần hạnh phúc và không còn khổ sở vì bệnh tật nữa. Cân nặng của anh đã lên đến 72kg. “Pháp Luân Công đã thay đổi suy nghĩ của tôi, tinh thần tôi và từng tế bào của tôi”. Người hạnh phúc nhất là vợ anh: “Pháp Luân Công đã hoàn toàn thay đổi số phận gia đình tôi. Nếu không, tôi đã trở thành góa phụ với mấy đứa con,” chị Khổng nói.

Anh Trần không thể tin được môn tu luyện kỳ diệu này lại là miễn phí. “Tôi thường nghĩ họ có thể kiếm rất nhiều tiền từ môn tu luyện này. Tuy nhiên, một giáo lý tuyệt vời như vậy lại miễn phí. Nếu mọi người đều tu luyện, sẽ không có một người xấu nào trên thế giới này cũng như cũng sẽ không có một xung đột lớn nào.”

Anh Trần thường nói với các bạn rằng luyện Pháp Luân Công là việc hạnh phúc nhất mà anh ấy đã làm. Anh nói với họ: “Tôi muốn mua một cuốn Chuyển Pháp Luân cho bạn. Nó là thứ tốt nhất, là tài sản vô giá.”


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2012/12/14/无价之宝送给你(图)-266562.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/2/12/137735.html

Đăng ngày 14-03-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share