Bài viết của một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-10-2012] Khi còn nhỏ tôi rất ốm yếu. Năm 17 tuổi, sức đề kháng của tôi rất yếu và tôi bị sốt mãn tính. Ngoài ra, da của tôi dễ bị thâm tím và tôi bị chảy máu từ nhiều nơi trên cơ thể. Bác sĩ phát hiện tôi bị bệnh hoại huyết, và ông nói rằng [căn bệnh này] không thể chữa trị.

Vào lúc đó, tôi không nhận ra sự nghiêm trọng của căn bệnh, nhưng sau khi nhập viện, tôi có cơ hội nói chuyện với những bệnh nhân cũng bị mắc căn bệnh này. Bác sĩ nói rằng sự miễn nhiễm và số lượng tiểu cầu máu của chúng tôi thấp đến nỗi nếu chúng tôi bị tai nạn và mất nhiều máu, cuộc sống của chúng tôi sẽ gặp nguy hiểm. Khi các bệnh nhân cùng phòng tôi lần lượt qua đời, tôi tự nhủ: “Mình sẽ sống đến khi một ‘sự chữa lành kỳ diệu’ xảy ra.” Mặc dù tôi bị bệnh chảy máu cam mãn tính, tôi cũng không nghĩ rằng mình sẽ chết. Điều duy nhất giữ tôi sống là truyền máu, tiêm steroid, và thảo dược. Cuộc sống của tôi thực sự giống như trong địa ngục.

Năm 1998, tôi bị những cơn sốt nhẹ mỗi ngày. Tôi đều bị nôn mỗi khi ăn gì đó. Tôi bị đau ở vùng gan và sụt cân rất nhanh. Bác sĩ nghi ngờ tôi bị ung thư gan.

Lúc đó một người thân của tôi đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp và đề nghị tôi đọc Chuyển Pháp Luân và “Các bài giảng Pháp ở Mỹ quốc”. Khi đọc xong những cuốn sách, tôi hiểu ra rằng tại sao con người có bệnh – và cách duy nhất tôi có thể thay đổi cuộc sống chính là tu luyện. Ngay lúc đó, tôi quyết định tu luyện và vứt bỏ hết các loại thuốc.

Vào 04 giờ sáng hôm sau, tôi đến điểm luyện công và ngồi xuống để xem các học viên luyện công. Ngay khi tiếng nhạc [luyện công] vang lên, tôi cảm thấy rất thoải mái, nên tôi quyết định tham gia. Sau đó tôi cảm thấy dòng [năng lượng] ấm áp xuyên qua các ngón tay và lòng bàn tay. Tôi cũng có thể cảm thấy Pháp Luân xoay tròn ở vùng bụng dưới. Sau đây là một số điệu kỳ diệu mà tôi đã trải nghiệm.

Khi đang xem video các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí, tôi cảm thấy Sư phụ đang tịnh hóa cơ thể mình. Mặc dù tôi bị nôn và tiêu chảy đến tám lần mỗi ngày, tôi càng lúc càng cảm thấy tốt hơn; tôi càng thèm ăn hơn; và cơn đau ở vùng gan biến mất. Cuối cùng tôi có thể ăn bình thường trở lại. Sau khoảng một tháng luyện công và học Pháp, tôi có thể tự đi bộ đến công viên – thay vì ngồi sau xe của một người bạn để đến đó. Ngoài ra, chu kỳ kinh nguyệt cũng bình thường trở lại, tóc xám của tôi trở nên đen, và tôi cảm thấy tràn đầy năng lượng cả ngày.

Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi là người nóng tính, nhỏ nhen, và tính toán – và không ai dám đụng đến tôi. Sau khi học Chuyển Pháp Luân, tôi hiểu được lý do tại sao tôi bị bệnh: Tôi đã làm quá nhiều việc xấu trong cuộc sống. Tôi nhận ra rằng để tu luyện Đại Pháp, tôi phải theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, thay đổi tâm tính, và luôn nghĩ đến người khác trước.

Khi tôi sống với em chồng, em dâu, và bố mẹ chồng, chúng tôi đã cãi vã nhau mỗi ngày về quyền sử dụng căn hộ. Sau khi tu luyện, tôi từ bỏ căn hộ và dọn về nhà bố mẹ mình. Tôi đã xin lỗi nhà chồng vì tính bần tiện của mình và nói rằng, là một học viên, tôi phải theo các nguyên lý của Đại Pháp. Khi mẹ chồng tôi bị đột quỵ, tôi đã chăm sóc bà cho đến khi bà qua đời. Đối với lợi ích cá nhân, nếu là của tôi thì tôi muốn nó, còn nếu không phải của tôi, tôi sẽ không tranh giành vì nó. Sau khi thấy sự thay đổi ở sức khỏe và tâm tính của tôi, cả gia đình tôi đều biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Bây giờ tôi hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp là điều mà tôi chờ đợi trong suốt cuộc đời mình – “thuốc tiên” mà tôi chờ đợi chính là Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/10/12/身患不治之症的人终得“仙药”-263750.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/11/13/136268.html

Đăng ngày 31-1-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share