Bài viết của một học viên ở tỉnh Hà Bắc

[MINH HUỆ 16-10-2012] Tôi là một phụ nữ trẻ 23 tuổi. Pháp Luân Đại Pháp đã cho tôi một cơ hội thứ hai để sống và cảm thụ cuộc sống gia đình thuận hòa. Chân thành mà nói, lúc đầu tôi không tin Pháp Luân Đại Pháp. Tôi biết rằng Pháp Luân Đại Pháp dạy con người theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi cũng biết rằng luyện các bài công pháp của Đại Pháp có thể cải thiện sức khỏe và ngăn chặn bệnh tật. Mẹ của tôi cũng tu luyện Đại Pháp hơn mười năm và đã không dùng bất kỳ loại thuốc nào kể từ khi bà bắt đầu tu luyện. Bà sống rất khỏe mạnh. Thật không may, mẹ tôi đã bị giam giữ tại trung tâm tẩy não nhiều lần do cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Bà ấy cũng bị giam giữ tại trại cưỡng bức lao động trong ba năm và bị phạt 5.000 nhân dân tệ. Mẹ tôi đã chịu đựng nhiều đau khổ. Từ trải nghiệm của mình, tôi hoàn toàn kinh ngạc bởi Pháp Luân Đại Pháp và hiểu được tại sao các học viên kiên định tu luyện bất chấp cuộc bức hại xảy ra.

Vào một ngày tháng 10 năm 2011, tôi đột nhiên cảm thấy mệt mỏi. Hai mắt và thân thể tôi xuất hiện một số nốt vàng và đen, và chân tôi bắt đầu sưng phồng. Tôi đã đến một bệnh viện và tiến hành nhiều xét nghiệm khác nhau. Kết quả cho thấy tôi mắc rất nhiều bệnh. Mỗi buổi sáng, người ta lấy sáu ống máu, và mẫu tủy xương cũng được lấy ba lần. Bệnh tình của tôi không khá lên chút nào.

Vào ngày thứ năm, tôi không thể ra khỏi giường và không thể xác định thời gian. Tôi thậm chí không thể sử dụng điện thoại di động. Vào ngày thứ sáu lúc 03 giờ sáng, tôi bắt đầu la hét và rơi vào tình trạng hôn mê do sơ gan. Một bác sĩ đến truyền máu cho tôi. Tôi không cảm giác thấy gì và mất ý thức. Bác sĩ bảo gia đình tôi rằng tôi chỉ còn sống được vài ngày nữa.

Đến ngày thứ bẩy, chúng tôi đã tiêu hết toàn bộ tiền của mình. Mẹ tôi, một học viên Pháp Luân Công, thấy rằng bệnh của tôi trở nên tệ hơn. Bà ấy hiểu rằng không có sự điều trị nào có thể cứu tôi, và tiếp tục điều trị sẽ làm cạn kiệt tài nguyên và vẫn không thể cứu tôi. Vì vậy mẹ tôi quyết định gọi một xe cứu thương đưa tôi về nhà. Khi tôi được đưa đến xe cứu thương, tôi không tỉnh táo lắm. Trên đường về, mẹ tôi xin Sư phụ Lý cứu con gái bà.

Ba giờ sau, chúng tôi về nhà, và tôi được đưa vào phòng mình. Lúc đó, nhiều người hàng xóm đang ở trong phòng tôi. Sau đó, tôi từ từ tỉnh dậy. Đến buổi chiều, tôi bắt đầu cảm thấy đói và ăn được một ít cháo và uống một ít nước táo ép.

Tình trạng của tôi dần tốt hơn, nhưng những thành viên không phải là học viên Đại Pháp trong gia đình vẫn lo lắng cho tôi. Ngày hôm sau, họ đưa tôi đến bệnh viện để tiếp tục điều trị các bệnh truyền nhiễm. Khoảng thời gian này, toàn bộ tiền chúng tôi dùng đều là vay mượn. Khi tôi đến bệnh viện, tôi được tiêm tĩnh mạch. Bác sĩ bảo tôi rằng tôi bị viêm gan, và nó nguy hiểm đến tính mạng. Thậm chí, thuốc còn không có tác dụng gì đối với bản thân thôi. Bàn tay và bàn chân tôi bị sưng phồng. Mẹ tôi kiên quyết đưa tôi về nhà vào ngày 24 tháng 10.

Khi tôi về nhà, mẹ tôi xin Sư phụ Lý giúp một lần nữa. Tôi từ từ tỉnh dậy. Khi tôi đã hoàn toàn tỉnh lại, bà ấy bảo tôi rằng chỉ có Đại Pháp có thể cứu tôi. Tôi nhận ra rằng không điều gì khác có thể cứu mình. Trị liệu bằng thuốc không thể hiệu quả nữa. Cuộc sống của tôi phụ thuộc vào Pháp Luân Công. Tôi chân thành tin rằng chỉ có Pháp Luân Công có thể cứu cuộc sống của tôi, và không có suy nghĩ nào khác trong tâm tôi nữa. Một phép mầu đã xảy ra.

Bất cứ khi nào cơ thể tôi đau đớn, tôi đều niệm “Pháp Luân Đại  Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Cơ thể tôi không còn đau nữa. Đó thật sự là một phép mầu. Mẹ tôi dẫn tôi đến điểm luyện công. Tôi không uống bất kỳ một loại thuốc nào hay tiêm kể từ đó. Cơ thể tôi hoàn toàn bình phục, và tôi lấy lại được sức khỏe. Hai hay ba tháng sau đó, tôi đến thành phố để tìm việc làm.

Tôi đã chịu đựng một khổ nạn bệnh tật quá lớn và đã phải nhập viện hai lần. Toàn bộ quá trình đó kéo dài 17 ngày, và gia đình tôi tốn gần 60.000 nhân dân tệ. Tuy nhiên, tình trạng của tôi lại tồi tệ hơn. Khi tôi cận kề cái chết, Sư phụ từ bi đã cứu tôi và kéo dài cuộc sống của tôi. Từ trường hợp của tôi, bạn bè tôi và gia đình đã chứng kiến sự huyền diệu của Đại Pháp. Mỗi ngày tôi đều thành tâm niệm “Đại  Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo. Cảm tạ Sư phụ Lý, và cảm ơn Đại Pháp.”

Bây giờ tôi hiểu rằng tại sao sau 13 năm bức hại tàn khốc, các học viên vẫn kiên kịnh tu luyện và dùng nhiều cách để truyền rộng sự thật về Pháp Luân Công. Đó không phải là làm chính trị. Đó là sự từ bi của học viên Pháp Luân Đại Pháp. Đó thực sự là hành động của lòng từ bi vĩ đại. Họ giúp mọi người biết sự thật về Đại Pháp. Khi bạn chân thành tin vào Đại  Pháp, chân Phật sẽ trông nom bạn. “Hiểu rõ chân tướng sẽ mang đến phúc lành” không chỉ đơn thuần là một câu nói.

Sau khi hiểu rõ sự thật, tôi ủng hộ việc tu luyện của mẹ tôi. Pháp Luân Công không thu tiền từ học viên và liên quan đến chính trị. Nó dạy con người hành động với lòng từ bi và tu luyện bản thân họ theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Nó thực sự mang lại lợi ích cho xã hội và đất nước chúng ta. Cuộc bức hại là một sự bất công. Tôi sẽ loại bỏ các khía cạnh của văn hóa Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) trong tôi từ trong ra ngoài. Tôi muốn thoát khỏi tà ác và tránh xa bệnh tật. Tôi đã thoái Đảng và các tổ chức liên đới. Tôi muốn trở thành một học viên Đại Pháp chân chính.

Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi tôi. Nó giúp tôi thoát khỏi tuyệt vọng và đau khổ. Tôi đã bước ra khỏi sự hoài nghi, cảm giác sợ hãi, và muốn trốn chạy. Nếu tôi không biết đến Đại Pháp vào năm 2011, tôi sẽ không sống được tới ngày hôm nay. Tôi sẽ không thể thấy ánh sáng và cảm nhận sự ấm áp của ánh mặt trời. Khổ nạn giúp tôi hiểu rằng thật tuyệt vời khi được sống. Hôm nay, tôi viết ra những cảm xúc trong tâm mình, vì tôi đã được hưởng phúc. Pháp Luân Đại Pháp cho tôi cuộc sống thứ hai. Tôi đã được chứng thực sự huyền diệu của Đại Pháp một cách chân thực.

Tôi biết rằng ở Trung Quốc có rất nhiều trường hợp như tôi. Vì cuộc bức hại của ĐCSTQ, nhiều gia đình đã bị tan vỡ. Đảng tà ác đã mang đến tai họa, và cuộc bức hại đã phá vỡ cuộc sống thường nhật của chúng tôi. Tôi sẽ nói với mỗi thành viên gia đình học viên Đại Pháp rằng: “Cho dù bạn già hay trẻ, xin hãy tin học viên trong gia đình bạn. Pháp Luân Công là Phật Pháp chân chính.” Chân – Thiện – Nhẫn đã thay đổi tôi và cho tôi một cơ thể khỏe mạnh. Nó thay đổi triết lý sống và tiêu chuẩn đạo đức của tôi. Tôi biết điều mà tôi theo đuổi là gì. Chân – Thiện – Nhẫn là điều tôi muốn. Nguyên lý đó có thể chiếu sáng tâm trí của người ta.

Sư phụ Lý thật sự từ bi. Tôi cảm thấy may mắn, vui mừng và biết ơn Ngài. Khi tôi viết bài này, tôi không thể ngăn được nước mắt chảy xuống. Tôi không thể dùng ngôn từ diễn tả lòng biết ơn đối với Sư phụ Lý. Cả gia đình tôi cảm tạ Sư phụ Lý đã cứu độ tôi, ban cho chúng tôi quá nhiều phúc lành. Đó là tài sản lớn nhất. Bây giờ gia đình chúng tôi là một chỉnh thể. Cảm tạ Sư phụ Lý. Từ chỗ là một thành viên trong một gia đình học viên Đại Pháp, tôi đã trở thành một học viên Đại Pháp.

Tôi sẽ không bao giờ hối tiếc. Tôi sẽ tu luyện cho đến giây phút cuối cùng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/10/16/河北新学员-法轮大法使我起死回生-264092.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/12/15/136665.html

Đăng ngày 1-2-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share