Bài viết của một học viên tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-11-2012] Vị giám đốc mới ở công ty cũ của tôi vui vẻ đồng ý thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và liên tục cảm ơn tôi. Khi chào tạm biệt ông ấy nói: “Cô thật có học vấn tốt!” Ông ấy có nhiều vốn sống và kiến thức hơn tôi. Ông ấy là nhà lãnh đạo có cấp bậc nhưng ông ấy đã ngưỡng mộ tôi bởi vì tôi đã học và biết được khoa học tối cao của vũ trụ. Đại Pháp không phải là học vấn bình thường trong nhân gian.

Kính chào Sư phụ!

Xin chào các đồng tu!

Chính Pháp đang tiến triển nhanh hơn rất nhiều. Cảm giác như Pháp hội năm ngoái chỉ vừa mới kết thúc và giờ đây chúng ta lại bắt đầu Pháp hội năm nay. Năm vừa qua, các đồng tu đã trân quý thời gian hơn và tranh thủ từng giây từng phút để cứu chúng sinh để cựu thế lực không thể hủy hoại họ. Đồng thời các đồng tu đã tu luyện bản thân tinh tấn hơn. Tôi muốn chia sẻ với các đồng tu những kinh nghiệm tu luyện trong năm nay và thông qua làm ba việc và động viên lẫn nhau để cùng nâng cao, chúng ta có thể đi thật tốt trên con đường mà Sư phụ đã an bài thật tỉ mỉ cho chúng ta.

1. Chú trọng vào học Pháp thật tốt

Tôi làm việc văn phòng và thời gian rảnh của tôi rất hạn hẹp. Nếu tôi lơi lỏng cựu thế lực sẽ dễ dàng cướp đi càng nhiều thời gian của tôi hơn. Trước khi tôi kịp nhận ra, một ngày đã trôi qua và tôi chưa kịp làm gì để tu luyện. Vì vậy tôi đã cố hết sức để làm cuộc sống đơn giản hơn. Chúng ta đến thế giới này và chỉ ở đây tạm thời. Chúng ta dùng môi trường này để tu luyện và giúp Sư phụ chứng thực Pháp. Vì vậy chúng ta không nên chấp trước vào bất cứ điều gì nơi thế gian nhân loại. Tôi thường cố gắng hoàn tất các công việc cần thiết của mình và ngồi xuống học Pháp. Như vậy tôi sẽ có thể đủ thời gian để làm ba việc.

Mỗi ngày tôi học Chuyển Pháp Luân cũng như các bài kinh văn của Sư phụ. Tôi học từng bài kinh văn và bài giảng, và tôi đã đọc chúng không biết bao nhiêu lần rồi. Mỗi khi kinh văn mới của Sư phụ được công bố, tôi đều đọc nhiều lần trước khi chép lại vào sổ tay của mình. Khi nào tôi có mười hay hai mươi phút tôi sẽ đọc lại lần nữa. Quan trọng là chúng ta tập trung cao độ khi chúng ta học Pháp.

Tôi đã học Pháp với chân xếp bằng để thể hiện sự tôn trọng của tôi đối với Pháp và Sư phụ. Thời gian đầu tu luyện tôi không thể ngồi với chân xếp bằng quá lâu mà không bỏ chân xuống. Khi tôi đề cao và học Pháp với sức tập trung cao độ hơn, cuối cùng tôi đã có thể đọc hết một bài giảng trong khi vẫn giữ tư thế song bàn. Tôi nhận thấy tôi tập trung hơn khi học Pháp nếu tôi ngồi song bàn. Tôi cố gắng đọc chậm để bản thân mình có thể đắm chìm trong Pháp. Tôi học Pháp từng từ từng chữ và lấy Pháp đo lường các hành vi của mình. Tôi biết ngay cả dấu chấm câu nghĩa là gì. Tôi cũng đọc Tuần báo Minh Huệ và đọc hết nó vào Chủ nhật mỗi tuần. Tôi cũng đọc Tuần báo Minh Huệ chú tâm với tư thế song bàn. Mỗi từ là con đường mà các học viên đã đi qua và là tinh hoa của thể ngộ các học viên và họ đã chia sẻ với chúng ta một cách vô tư. Vì vậy tôi đọc chúng với sự tôn trọng và chúng động viên tôi rất nhiều. Tôi thấy thật hữu hiệu. Sau khi đọc chia sẻ của các đồng tu, tôi thấy nhiều chấp trước của mình mà tôi đã không nhận ra trước đó.

2. Gắng sức cứu những người xung quanh tôi

Hầu hết các thành viên trong gia đình tôi, đồng nghiệp và bạn bè đã thoái khỏi ĐCSTQ. Còn một vài người vẫn chưa thoái. Vài người trong số họ đã thoái khỏi ĐCSTQ nhưng vẫn chưa biết chân tướng.

Sư phụ đã giảng trong “Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp”:

“Kỳ thực tới cuối cùng thì hết thảy những gì được cứu độ, được trùng tổ nếu không phải là [điều] tôi cần hoặc không đạt tiêu chuẩn, thì có làm xong cũng như không, cũng phải bị huỷ.”

Nếu chúng ta muốn cứu người, chúng ta phải thực sự cứu họ. Vì vậy tôi dành thời gian để giải thích chân tướng về Pháp Luân Công và cuộc bức hại phi pháp đối với những người tốt như vậy. Người dân Trung Quốc đã sợ hãi trước nhiều tai ương và thảm hoạ do con người gây nên, vì vậy khi tôi giảng chân tướng cho họ, họ đã cảm thấy sự chân thành và lòng tốt của tôi nên họ đã lựa chọn thoái khỏi ĐCSTQ. Nhưng vẫn có vài người không biết rõ về Pháp Luân Công là gì hoặc và cũng không nhận ra bản chất của ĐCSTQ. Năm nay khi tôi giảng chân tướng cho họ, tôi đã không hối thúc họ thoái đảng từ lúc đầu. Thay vào đó tôi đã giảng sự thật từ căn bản và nói với họ rằng vì sao trời sẽ tiêu diệt ĐCSTQ. Khi họ hiểu ra, họ đã lựa chọn thoái khỏi ĐCSTQ một cách tự nhiên.

Tôi cũng dành nhiều thời gian giảng rõ chân tướng đối với những người xung quanh tôi, ví dụ người quản lý của tôi. Tôi đã trăn trở trong tâm vì tôi đã ở trong đơn vị này một vài năm, và không biết ông ấy sẽ chấp nhận sự thật hay đi báo với cảnh sát. Tôi vẫn còn chưa buông bỏ được chấp trước về tự bảo vệ mình và vì tôi không hoàn toàn đồng ý với ông ấy trên một số phương diện nên tôi đã không sẵn lòng giảng sự thật cho ông ấy. Tôi biết rằng mình đã sai nhưng tôi không thể bắt chuyện với ông ấy được. Tôi thường ra về ngay khi xong việc. Một đồng tu trong công ty tôi đã động viên tôi hướng nội và tôi thấy chấp trước của việc không muốn vượt qua bản thân mình và do vậy tôi đã bỏ qua ông ấy. Tôi đã quyết định xả bỏ chấp trước của mình và ngay khi tôi xả bỏ nó đi, tôi đã nhận ra nó thực sự là vấn đề của tôi vì người quản lý của tôi cũng đã thay đổi thái độ đối với tôi. Ông ấy đưa tôi lên vị trí giám sát, và càng khiến cho tôi tiếp cận ông ấy dễ dàng hơn. Một ngày nọ khi tôi đang học Pháp, tôi chợt nhận ra rằng tôi không còn trăn trở gì nữa, và tôi là niềm hy vọng của ông ấy để được cứu vì thế tôi phải cứu ông ấy. Niệm đầu này xuất hiện trong trí óc tôi rồi tản đi nhanh chóng. Chẳng bao lâu Sư phụ đã cho tôi một cơ hội. Một ngày kia ông ấy đã nói chuyện với tôi và tôi đã có một niệm đầu vững chắc để giảng rõ chân tướng cho ông ấy. Tôi đã đề cập tới Pháp Luân Công dễ dàng và giải trừ những hiểu lầm của ông ấy về Pháp Luân Công do sự dối trá của ĐCSTQ tạo nên. Ông ấy mỉm cười và đã đồng ý thoái khỏi ĐCSTQ. Tôi rất mừng cho ông ấy.

Có một đồng nghiệp khác mà tôi cho rằng cũng sẽ khó tiếp cận. Tất cả đồng nghiệp chúng tôi nghĩ rằng anh ấy là người có năng lực nhất trong đơn vị của chúng tôi. Anh ấy chưa bao giờ lắng nghe ai, luôn đưa ra ý kiến, và có chủ kiến khá mạnh. Vài năm trước đây, trước khi tôi giảng chân tướng cho các đồng nghiệp, họ đã hiểu lầm về Pháp Luân Công do bị ảnh hưởng của các tuyên truyền của ĐCSTQ. Anh ấy là người bị đầu độc nặng nhất. Vì vậy tôi đã không giảng chân tướng cho anh ấy. Anh ấy là một trong số ít những người mà tôi đã không giảng chân tướng. Tôi quyết định tôi sẽ không bỏ sót ai. Bất kỳ ai là đồng nghiệp của tôi đều có duyên với tôi. Cho dù anh ấy cư xử như thế nào, phần biết của anh ấy hẳn là mong muốn được biết chân tướng. Tôi không nên lựa chọn người khác theo quan niệm hay của bản thân mình. Sự thiên vị không phải là từ bi. Anh ấy phải được cho một cơ hội được nghe chân tướng. Một chiều nọ, anh ấy và tôi đang ở trong cùng một phòng. Đây là một cơ hội hiếm hoi và tôi biết rằng Sư phụ đã an bài điều này. Tôi đã phát chính niệm và sau đó tôi đã có thể bắt chuyện. Cuộc chuyện trò của chúng tôi diễn ra suôn sẻ. Anh ấy không còn là con người anh ấy trước đây. Anh ấy đã không phản đối và gật đầu liên tục và lắng nghe chăm chú. Anh ấy nói đã nhận được tin nhắn về Pháp Luân Công. Anh ấy đồng ý thoái khỏi ĐCSTQ khi cuộc nói chuyện kết thúc. Thực ra Sư phụ đã an bài mọi thứ cho tôi. Miễn là chúng ta luôn nhớ nhiệm vụ của mình – cứu độ chúng sinh – Sư phụ sẽ khai mở trí huệ và an bài mọi việc cho chúng ta.

3. Quay về đơn vị công tác ở quê để cứu người

Tôi đã bị bắt phi pháp ba năm tù và mất việc làm. Tôi phải tìm việc mới sau khi được thả ra. Trong những năm trước tôi đã làm việc xa nhà. Tôi đã rất bận rộn cứu độ chúng sinh nhưng trong tâm tôi muốn cứu chúng sinh ở quê. Những người ở quê của tôi hẳn là có tiền duyên với tôi. Tuy nhiên tôi lại chưa giảng chân tướng cho họ. Tôi đã từng bị bắt nhiều lần kể từ cuộc đàn áp Đại Pháp bắt đầu từ năm 1999. Tôi đã đi làm ở thôn khác sau khi tôi quay trở lại với Đại Pháp. Tôi đã không có cơ hội để giảng chân tướng cho họ, vì vậy đã không hoàn thành trách nhiệm của tôi đối với họ.

Vào đầu năm nay, một thành viên trong gia đình, không phải là học viên, đã gọi tôi và hỏi xem tôi có muốn quay lại nơi làm việc cũ hay không. Cô ấy đã hỏi tôi rằng họ đã từng sa thải tôi theo điều luật nào? Cú điện thoại đã nhắc tôi rằng tôi đã từng bị đàn áp phi pháp khi tôi bị sa thải. Đó là phi pháp. Tại sao tôi lại không nhận ra điều ấy? Tôi nhận ra rằn tôi nên quay trở lại để cứu mọi người ở quê. Một lý do tốt cho tôi để gặp họ là để nói về việc làm của tôi. Vì vậy tôi trở lại công ty cũ của mình để gặp vị giám đốc mới, người tôi chưa từng biết.

Chúng tôi chuyện trò thân thiện, và với sự trợ giúp của Sư phụ, ông ấy đã hỏi rằng tôi còn tu luyện Pháp Luân Công không. Tôi nói với ông ấy rằng Pháp Luân Công rất tốt và tôi sẽ không từ bỏ môn tập này, tôi cũng giải thích Pháp Luân Công tốt như thế nào cho ông ấy. Tôi nói về hiệu quả của Pháp Luân Công trong việc chữa bệnh, mang lại thân thể khoẻ mạnh, và cũng cho biết các đệ tử Đại Pháp tu luyện bản thân như thế nào, trở nên người tốt dựa theo tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn ra sao. Tôi cũng đã nói rằng các đệ tử Đại Pháp quan tâm tới người khác trước rồi mới đến bản thân. Chỉ có các đệ tử Đại Pháp mới có thể coi nhẹ lợi ích của bản thân vì lợi ích của người khác. Trước sự đàn áp như vậy, đệ tử Đại Pháp vẫn nghĩ cho người khác. Tôi hỏi ông ta rằng tìm đâu ra những người không màng lợi ích trong thế giới này. Tôi kể câu chuyện của Jesus bị đóng đinh trên thập giá và so sánh việc đàn áp Jesus và các môn đồ của ông với việc ĐCSTQ đàn áp các đệ tử Pháp Luân Công. Tôi đã giải thích vụ dàn dựng tự thiêu ở Thiên An Môn. Ông ấy dần dần hiểu ra vì sao ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công. Rồi tôi nói với ông ấy rằng Pháp Luân Công là Phật Pháp, là tu Phật. Tôi đã nói rằng người xưa có câu “cấp cho tăng nhân một miếng cơm cũng chính là lập công đức cho chính mình.”

Hàng ngàn các học viên như tôi đã mất việc làm. Một số còn bị đánh đập đến tàn tật trong khi những người khác thì chết do bị đàn áp. Tội ác mà ĐCSTQ gây ra thật ghê sợ! ĐCSTQ đã tạo ra tội ác khủng khiếp và trời sẽ tiêu diệt ĐCSTQ. Tôi đã giải thích cho ông ấy thiên lý về “Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.” ĐCSTQ đã làm quá nhiều điều xấu thì trời sẽ trừng phạt nó.

Tôi đã giải thích đơn giản về việc ĐCSTQ kể từ khi lên nắm quyền lực tới nay đã khởi xướng nhiều cuộc vận động chính trị khiến cho rất nhiều người bị hại chết. Các đệ tử Đại Pháp là thiện lương. Bất chấp nguy hiểm bị bắt giữ và mất hết tất cả, họ đã bước ra để giảng chân tướng cho mọi người và cho họ biết rằng Trời sẽ diệt ĐCSTQ và những ai thoái khỏi ĐCSTQ sẽ được bình an. Đây là việc làm đại thiện đại nhẫn, đại từ bi. Ông ấy gật đầu liên tục. Tôi nói rằng hiện tại chỉ có tôi và ông ấy ở trong phòng, tôi hy vọng ông ấy sẽ thoái Đảng. Nó sẽ rất an toàn. Ông ấy vui mừng đồng ý và cám ơn tôi liên tục. Ông ấy nhìn theo tôi xuống cầu thang và nói rằng: “Cô thật có học vấn tốt!” Ông ấy có nhiều vốn sống và kiến thức hơn tôi. Ông ấy là nhà lãnh đạo có cấp bậc nhưng ông ấy đã ngưỡng mộ tôi bởi vì tôi đã học và biết được khoa học tối cao của vũ trụ. Đại Pháp không phải là học vấn bình thường trong nhân gian

Tất cả trí huệ của tôi là có được từ Pháp. Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi rất rụt rè, đừng nói đến ông chủ, mà ngay cả người bình thường tôi cũng ít nói chuyện. Cùng ngày hôm đó tôi đã đến nhà một trong các đồng nghiệp và giảng chân tướng cho cả gia đình cô ấy.

Tôi sẽ tiếp tục bước đi trên con đường này.

4. Xả bỏ tự ngã và thoát khỏi cái vỏ người thường

Gần đây tôi đã minh bạch ra tự ngã là gì. Nếu chúng ta không thể phóng hạ tự ngã, chúng ta sẽ không thể thoát khỏi cái vỏ người thường và nói thẳng ra là không thể tu xuất lai ra khỏi cõi người. Ngay cả khi chúng ta đã làm nhiều việc Đại Pháp, chúng ta vẫn phí công vô ích nếu chúng ta không thể xả bỏ tự ngã, bởi vì đó vẫn chỉ là người thường đang làm việc Đại Pháp. Tôi đã minh bạch ra Pháp lý này sau khi chia sẻ với các học viên và giờ đây tôi đã biết làm thế nào để phóng hạ tự ngã.

Trong thời kỳ lịch sử đặc biệt này khi mà vũ trụ đang được tái tạo, lực lượng cựu thế lực đã tạo ra hàng loạt các an bài để đào thải những sinh mệnh mà chúng cho rằng không đạt chuẩn hoặc không đáng được lưu lại để nhằm bảo vệ bản thân họ. Cựu thế lực hành động như vậy chỉ dựa trên cơ sở bản thân của họ.

Sư phụ đã mang đến thế giới này chân lý tối hậu nhằm cứu toàn bộ vũ trụ. Để viên dung những yêu cầu của Sư phụ chính là hành động từ bi nhất. Sư phụ yêu cầu chúng ta tu thành “tiên tha hậu ngã”. Vì vậy bất kể là làm điều gì, chúng ta phải nghĩ đến người khác trước. Chúng ta phải tu luyện chính bản thân và trở thành sinh mệnh có thể hy sinh bản thân vì lợi ích của người khác. Nếu không thì chúng ta vẫn chưa đạt tiêu chuẩn để tiến nhập vào tương lai. Ví dụ như khi chúng ta phát chính niệm, nếu động lực của chúng ta là để bảo vệ bản thân khỏi bị đàn áp hoặc là cứu giúp các học viên khác khỏi bị đàn áp, với mức độ nào đó, chúng ta vẫn còn ích kỷ và đồng ý một cách vô thức với những nhận thức của cựu thế lực. Khi phát chính niệm, nếu niệm đầu của ta nhằm giải thể những nhân tố quanh những sinh mệnh có tri giác mà đã được sắp xếp để can nhiễu việc chứng thực Pháp nhằm không để họ phạm tội chống lại Đại Pháp, thì họ sẽ được cứu, vì chúng ta ở thể ngộ cao tầng hơn và cho thấy thiện tâm sâu sắc hơn. Khi chứng thực Pháp, nếu động cơ của chúng ta là vì những sinh mệnh khác, chúng ta sẽ thành công trong mọi việc bởi vì chúng ta tuân theo các tiêu chuẩn của Pháp; nên cựu thế lực sẽ không dám can nhiễu đến.

Tôi có ẩn giấu tâm hiển thị trong những gì tôi làm. Đôi khi nó ẩn giấu thật quá lén lút. Người khác không thể nhận ra nó nhưng tôi thì biết nó. Cứ khi nào tôi hoàn thành việc gì, tôi luôn nói về nó. Đôi khi tôi cố không nhắc đến nó nhưng trong tâm tôi vẫn muốn khoe. Nhưng khi tôi khoe nó ra, tôi cảm thấy hối hận ngay lập tức. Đôi khi tôi chủ động không khoe nó nhưng tâm hiển thị vẫn còn đó. Giờ đây tôi nhận ra rằng nếu tôi làm việc gì thành công, đó là do tôi đã chiểu theo những tiêu chuẩn của Pháp và nó biểu lộ sức mạnh của Pháp ở thế gian này. Tôi có thể làm gì nếu không có Pháp và không có sức mạnh của Pháp của Sư phụ gia trì cho tôi? Lấy ví dụ, bài chia sẻ kinh nghiệm của tôi được đăng trên Minh Huệ Net. Đây không phải là do khả năng của tôi. Chia sẻ của tôi chỉ là những gì tôi ngộ về Pháp ở tầng thứ của mình và dùng để chứng thực Pháp, giúp nâng cao cùng với các đồng tu, để tiêu diệt tà ác và giúp Sư phụ trong thời kỳ chính Pháp. Tôi chỉ là một lạp tử nhỏ xíu trong vũ trụ. Khi tôi không có bất kỳ ý nghĩ nào về tự ngã, tâm khoe khoang của tôi và sự tự mãn đã không còn tồn tại.

Một chấp trước của tôi là khi người khác chỉ ra khuyết điểm của mình, tôi thấy không phục trong tâm mình hoặc tôi sẽ ngay lập tức tranh cãi với họ, hoặc giải thích cho họ tình huống, hoặc là chỉ ra những chấp trước của người khác để công kích họ. Những điều này là biểu hiện của việc không xả bỏ tự ngã. Một ngày kia một đồng tu hỏi tôi rằng tôi có tâm tật đố hay không. Tôi trả lời “Không” ngay lập tức mà không suy nghĩ. Tôi phủ nhận nó ngay cả trước khi tôi hướng nội. Tôi đã tự bảo vệ bản thân nhằm tránh không để chấp trước của mình bị phơi bày. Khi tôi bình tĩnh lại và hướng nội, và tôi nhận ra rằng thật ra tôi có tâm tật đố. Tôi suýt nữa đã bỏ lỡ cơ hội đề cao tâm tính của mình. Trong những tình huống này tôi nên nhận ra rằng vị đồng tu ấy làm vậy là vì lợi ích của tôi và tôi nên cám ơn cô ấy. Tôi nên chấp nhận những lời của cô ấy và hướng nội cẩn thận hơn.

Nếu mỗi học viên chú tâm xả bỏ tự ngã, chúng ta sẽ không có bất kỳ mâu thuẫn nào và không bị vướng bận bởi những quan niệm của bản thân. Điều này cho thấy biểu hiện của việc coi nhẹ tự ngã. Coi nhẹ tự ngã là đồng hoá với Pháp, vì vậy cựu thế lực sẽ không dám đàn áp chúng ta và cuộc đàn áp sẽ kết thúc mau chóng. Vì vậy hãy chia sẻ những gì chúng ta cần làm nhằm kết thúc cuộc đàn áp sớm hơn.

Xin hãy từ bi chỉ ra những gì không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/13/明慧法会–收救身边没得救的人-264964.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/11/25/136432.html

Đăng ngày 27-02-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share