Bài viết của một học viên ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15 – 11 – 2012] Kính chào Sư tôn! Xin chào các bạn đồng tu!

Tôi rất vinh dự được chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của mình với các bạn đồng tu nhân dịp Pháp hội Chia sẻ kinh nghiệm trên Internet lần thứ 9.

Đối xử tốt với đồng nghiệp bất chấp mâu thuẫn

Khi tôi bắt đầu công việc mới, người tiền nhiệm đã gây khó dễ cho tôi, làm cho tôi khó nắm bắt công việc của mình. Cô ấy nói với tôi là cô ấy không ưa tôi. Cô ấy thậm chí còn không thể che giấu sự thô lỗ của mình. Tôi nói với cô ấy là tôi có thể hiểu được cảm giác và sự phản đối của cô đối với tôi: “Cô rất thẳng thắn và nói bất cứ điều gì mà cô nghĩ. Tôi nghĩ cô như vậy cũng tốt.”

Khi làm việc với cô ấy, tôi có thể thấy rằng cô ấy không có đủ khả năng trong bất kỳ việc gì mà cô ấy làm. Tôi đã hoàn thành những việc mà cô ấy phân công, nhưng vẫn cần chỉ đạo từ người quản lý. Tình hình không được dễ chịu lắm và tôi nghĩ về việc thảo luận với người quản lý mà không để cô ấy gặp rắc rối. Tôi đã dùng Pháp để chỉ đạo mình. Tôi xem xét hai lựa chọn và nhận ra rằng một lựa chọn không ở trong Pháp, vì tôi muốn chứng tỏ rằng tôi giỏi hơn cô ấy. Tâm tranh đấu và tâm hiển thị của tôi vẫn chưa được loại bỏ. Lựa chọn kia cũng không tốt hơn, vì đó là nói cho người quản lý về những khuyết điểm của cô ấy, mà như thế thì thiếu từ bi.

Tôi đã hướng nội trước khi thực hiện bất kỳ hành động nào và đã không đến gặp người quản lý cho đến khi tôi tìm ra cách mà gây ít rắc rối nhất cho đồng nghiệp của mình.

Sư phụ giảng:

“Chúng ta mở miệng nói, đều [cần] chiểu theo tâm tính của người luyện công mà nói, không nói những lộng ngữ thị phi, không nói những lời bất hảo. Là người tu luyện cần chiểu theo tiêu chuẩn của Pháp mà nhận định bản thân mình, [lời] nào nên nói [lời] nào không. [Lời] nào nên nói, dùng Pháp nhận định thấy phù hợp với tiêu chuẩn tâm tính người luyện công thì không thành vấn đề.” (Chuyển Pháp Luân)

Đề cao tâm tính

Phòng của tôi có 06 người, và đồng nghiệp từ các địa phương khác thường ghé thăm. Tôi mua chút đồ ăn để mời mọi người, nhưng đôi lúc có một đồng nghiệp phân phát chúng mà không hỏi ý kiến của tôi. Một lần khác, cô ấy đã điều chỉnh nhiệt độ phòng sau khi nghe nói một đồng nghiệp đang bị sốt và cảm thấy lạnh. Tuy nhiên, cô ấy lại hạ nhiệt độ xuống thay vì nâng nó lên. Tôi đã đề cập đến vấn đề này với suy nghĩ của một người tu luyện.

Tôi cố hành động chiểu theo những nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp, và kết quả là, cả người quản lý và các đồng nghiệp đều công nhận là tôi cư xử tốt. Một đồng nghiệp thấy ghen tị và muốn tôi gặp rắc rối. Một lần, có một người cung cấp không hài lòng và cô ấy đã chuyển người đó cho tôi giải quyết, mặc dù việc đó thuộc trách nhiệm của người khác. Tôi đã đối đãi với tình huống đó như một người tu luyện, mặc dù người cung cấp ấy khá quá đáng. Vì sự điềm tĩnh của tôi, người đồng nghiệp đó đã không thành công trong việc khiến tôi trở nên khó chịu.

Đêm trước đó, tôi có một giấc mơ điểm hóa. Tôi mơ thấy một con bọ cánh cứng chúa và những con bọ cánh cứng đang tấn công mình. Tôi bình tĩnh nói: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” và chúng đã ngừng tấn công tôi. Sau đó, người cung cấp đã cảm ơn tôi và nói rằng ông đánh giá cao cách hành xử của tôi.

Tôi cảm thấy rằng người đồng nghiệp đó đã giúp tôi đề cao tâm tính và thấy buồn vì cô ấy phải tạo ra những tình huống này để tôi đề cao trong tu luyện.

Tôi không quên tiêu chuẩn đánh giá tốt xấu

Tôi đã giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho đồng nghiệp của mình từ quan điểm của người thứ ba. Các đồng nghiệp hiểu điều tôi nói và đều ủng hộ.

Tôi đã từng kể cho gia đình mình về một đồng nghiệp và khiến họ xem thường cô ấy. Tôi đột nhiên nhận ra rằng nói xấu đồng nghiệp với gia đình là không đúng. Vì thái độ không tốt của tôi, gia đình tôi đã làm việc xấu và mất đức. Tôi nhận ra rằng tôi phải ngừng nói xấu người khác. Tôi đã không hành xử theo những nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp khi kéo người ta xuống bùn. Tôi đang sống theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn hay theo tiêu chuẩn của người thường đây?

Sư phụ giảng: “Chân Thiện Nhẫn là tiêu chuẩn duy nhất để nhận định người tốt xấu” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi ngừng nói chuyện về những đồng nghiệp của mình và loại bỏ khỏi tâm trí những suy nghĩ xem thường người khác. Nhưng khi gặp lại người đồng nghiệp cũ từng gây khó khăn cho tôi, tôi đã nghĩ xấu về cô ấy. Tôi lập tức nhận ra rằng những suy nghĩ của mình là sai và chúng đang tạo nghiệp.

Bước trên con đường do Sư phụ an bài

Một hôm, một đồng nghiệp nhờ tôi giúp cô ấy học công việc của tôi. Tôi thấy rất phiền và trả lời: “Không có gì mà bạn có thể học đâu.” Hôm đó tâm trạng của tôi không được tốt và nghĩ về những khó khăn mà tôi đã trải qua khi học công việc mới này. Sau khi hướng nội, tôi nhận ra rằng như vậy là sai và chính Sư phụ là người đã ban cho tôi khả năng để làm những việc tôi đang làm. Tôi đã đề cao tâm tính của mình và loại bỏ tính ích kỷ.

Cuối cùng tôi hiểu ra rằng môi trường làm việc chính là môi trường tu luyện mà Sư phụ đã an bài cho mình. Tôi sẽ trân quý nó và tu luyện tốt. Càng phức tạp thì yêu cầu càng cao. Tôi sẽ không phụ lòng Sư phụ.

Con xin cảm ơn Sư phụ. Cảm ơn các bạn đồng tu.

Xin vui lòng chỉ ra những gì không phù hợp trong bài viết của tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/15/明慧法会–面对为难我的同事-我怎样做-265050.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/1/24/137233.html

Đăng ngày: 6- 2 – 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share