Bài viết của một học viên ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-11-2012] Kính chào Sư phụ tôn kính. Chào các bạn đồng tu.

Tôi ở tỉnh Hồ Nam và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 08 năm 1997. Tôi đã chứng kiến nhiều điều kì diệu của Đại Pháp và lòng từ bi vô hạn của Sư phụ Lý Hồng Chí. Tôi đã tu luyện nhiều năm. Tôi không thể đạt đến ngày hôm nay mà không có sự bảo hộ của Sư phụ. Tôi nhận ra rằng không có trở ngại nào mà tôi không thể vượt qua trên con đường tu luyện miễn là tôi tin tưởng tuyệt đối vào Đại Pháp và Sư phụ. Tôi muốn chia sẻ một số kinh nghiệm tu luyện và thể ngộ của mình với các học viên khác.

Thần kỳ đắc Đại Pháp

Tôi thật may mắn đắc được Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 01 năm 1997. Bố tôi phải nằm bệnh để điều trị chứng gọi là đau dây thần kinh sinh ba. Một bệnh nhân khác, ông Vương, là một giảng viên đại học, nằm cùng phòng với bố tôi. Giáo sư Vương bị bệnh về hệ thần kinh và không thể đứng dậy được. Ông cần truyền máu để sống và bệnh của ông không thể chữa trị. Ông chỉ nằm chờ chết. Một ngày, đồng nghiệp của ông, giáo sư Lý, đến thăm và đưa cho giáo sư Vương một quyển sách để đọc. Giáo sư Vương quá đau yếu đến nỗi thậm chí không thể tự đọc được nên vợ ông đã đọc quyển sách cho ông. Thật ngạc nhiên, vị giáo sư có thể ngồi dậy sau bốn ngày ông nhận được quyển sách. Ông thậm chí đã ăn được một bát cháo.

Sau khi nhìn thấy điều này, tôi hỏi vợ của giáo sư Vương tên của quyển sách kì lạ này và làm sao bệnh của ông lại được chữa khỏi bằng một quyển sách. Vợ ông bảo tôi đó là sách Chuyển Pháp Luân. Vào ngày thứ năm, giáo sư Lý đến thăm giáo sư Vương một lần nữa. Giáo sư Vương nói rằng ông muốn xuất viện và luyện tập Pháp Luân Đại Pháp cùng với giáo sư Lý. Tôi hỏi giáo sư Lý xem bà ấy còn một quyển sách khác không vì tôi cũng muốn một cuốn. Bà bảo tôi rằng bà không có mang theo nhưng bà cho tôi địa chỉ để tôi có thể đến nhà bà để lấy một cuốn. Do sơ xuất của mình, tôi đã làm mất địa chỉ của bà và bỏ lỡ cơ hội đắc Đại Pháp lúc đó.

Sư phụ không bao giờ bỏ quên đệ tử của mình! Vào tháng 08, tôi có một giấc mơ vào đêm sinh nhật của mình. Trong giấc mơ, có ba nhóm người trong sân vận động ở khu phố tôi. Tôi đến đó và nhìn thấy mọi người đang luyện các bài tập và ngồi thiền định. Sư phụ đang đứng ở cổng. Sư phụ hỏi tôi có muốn học không. Tôi nói có vì môn tu luyện này thuộc về Phật gia. Sư phụ bảo tôi vào và tôi bước vào sân vận động. Sư phụ hỏi: “Con có thể ngồi thiền không?” Tôi trả lời: “Không, con không thể.” Sau đó Sư phụ nói: “Hãy ngồi xuống và để ta dạy cho con.” Tôi ngồi xuống đất và Sư phụ giúp tôi bắt chéo chân. Tôi ngồi với đôi chân bắt chéo trong hai tiếng đồng hồ trong mơ. Sư phụ cũng bảo tôi: “Ta sẽ xem con như đệ tử. Hai ngày sau có người sẽ đưa cho con một quyển sách. Con phải nhận nó.”

Hai ngày sau, hai người phụ nữ đến nhà tôi và mang đến cho tôi một quyển sách. Đó là Chuyển Pháp Luân. Khi nhìn thấy trang bìa, tôi nhìn thấy Pháp Luân đang quay. Các từ “Chuyển Pháp Luân” trên trang bìa biến thành các từ sáng chói: “Chân – Thiện – Nhẫn.” Tôi ôm quyển sách vào lòng và nói: “Quyển sách này thật kì diệu. Hình ảnh có thể quay và từ ngữ có thể thay đổi. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy một quyển sách như vậy trước đây. Thật kì diệu và không thể tin được!” Những người phụ nữ nói: “Cô có duyên phận. Cô có thể dễ dàng nhìn thấy Pháp Luân đang quay!” Tôi kể với họ rằng tôi đã có một giấc mơ nhận được quyển sách lặp đi lặp lại nhiều lần. Giấc mơ cuối cùng trở thành hiện thực sau rất nhiều năm!

Tôi đã không ngủ tối hôm đó cho tới khi đọc xong quyển sách. Như vậy tôi đã thần kì đắc được Đại Pháp và bắt đầu tu luyện.

Sư phụ quản tôi

Chân tôi bị thương ở nơi làm việc vào ngày 10 tháng 07 năm 1996. Tôi đã cắt bỏ sụn chêm ở đầu gối trái. Đó là một tiểu phẫu nhưng lúc nào cũng đau đớn. Chân tôi sưng lên và tôi không thể mặc quần. Tôi đi lại một cách khó khăn. Tôi cố gắng làm mọi thứ nhưng không việc gì hiệu quả. Vì vậy tôi đến gặp một bác sĩ tư. Sau đó, vết sưng biến mất nhưng đầu gối tôi vẫn còn đau và tôi phải ở nhà. Một năm sau, tôi đắc Đại Pháp. Sau khi đọc Chuyển Pháp Luân trong hai ngày, sự đau đớn trên đầu gối tôi biến mất. Vào lúc 05 giờ sáng ngày thứ ba, tôi nghe thấy tiếng thổi sáo rất du dương. Tôi nghe thấy nó trong khoảng vài ngày. Tôi tự hỏi ai có thể chơi được thứ âm nhạc tuyệt vời đến vậy. Khi bước một chân ra khỏi cửa, tôi có thể nghe nó nhưng khi cả hai chân ở bên ngoài, tôi không thể nghe thấy. Tôi thử vài lần nhưng không thể tìm ra lý do. Sau khi suy nghĩ sâu hơn, tôi nhận ra rằng Sư phụ đang gọi tôi dậy luyện công.

Một đêm sau khi đọc sách khoảng một tuần, người phụ nữ đưa cho tôi quyển sách đến nhà tôi và hỏi: “Cô sẽ đi luyện công với tôi chứ?” Tôi bảo có và nghĩ: “Mình sẽ đi nếu Sư phụ bảo mình đi.” Vào 01 giờ đêm hôm đó, tôi nghe thấy một giọng đàn ông gọi tên tôi bằng tiếng phổ thông. Tôi mở cửa sổ và hỏi: “Ai đó?” Trời bên ngoài rất tối và không ai trả lời nên tôi đi ngủ lại. Lúc 03 giờ sáng, có ai đó gõ cửa và nói: “Tại sao cô không dậy? Trễ rồi!” Tôi nghĩ tôi đã quên khóa cửa và thức dậy để kiểm tra nhưng cửa đã được khóa. Tôi tự hỏi điều gì đang xảy ra. Tôi đột nhiên nhận ra rằng đó là Sư phụ đang khích lệ tôi luyện công! Sau khi tôi bắt đầu học Đại Pháp, những điều tương tự xảy ra nhiều lần. Đôi khi, là tiếng gõ cửa, đôi khi là tiếng điện thoại reo.

Không có ánh trăng khi tôi ra ngoài lúc 03 giờ sáng và trời rất tối. Tuy nhiên, Sư phụ Lý Hồng Chí đã chỉ đường cho tôi đến điểm luyện công. Một người phụ nữ muốn dạy tôi các bài công pháp nhưng tôi bảo với bà rằng Sư phụ đã dạy tôi trong mơ và tôi có thể luyện với những người khác. Vào ngày đầu tiên, khi đang luyện bài công pháp Pháp Luân Trang Pháp, tôi nhìn thấy một đoạn bầu trời màu đỏ ở trên. Tôi biết rằng Sư phụ đang khích lệ mình tiếp tục luyện và tăng cường tín tâm tu luyện. Sau khi luyện xong ngày hôm đó, tôi hỏi lấy một số sách Đại Pháp, ảnh của Sư phụ Lý Hồng Chí và hai ảnh Pháp Luân để mang về nhà.

Một nữ học viên khuyên tôi dẹp hết các sách tà ra khỏi nhà. Sau khi về nhà, tôi đã xử lý tất cả các sách khí công, băng ghi âm và máy niệm Phật mà tôi đã sử dụng trong một năm. Tôi cầu Sư phụ khai quang cho tượng Phật ở nhà mình. Sau đó, tôi để ý thấy có một quầng sáng quanh bức tượng. Khi xử lý các sách, tôi muốn đốt chúng nhưng không thể. Lúc đó, chúng tôi không biết phát chính niệm. Chúng tôi đã xin Sư phụ giúp đỡ. Chúng tôi đặt tay trong tư thế hợp thập và xin Sư phụ giúp đỡ. Ngay sau đó một người thu mua phế liệu đến. Chúng tôi đưa tất cả các sách cũ và băng ghi âm cho ông ấy. Tôi có một giấc mơ đêm hôm đó. Trong giấc mơ, nhiều Đạo sĩ đến nhà tôi quấy rối. Sư phụ Lý cũng đến và bảo họ: “Bây giờ cô ấy là đệ tử của tôi. Đừng quấy nhiễu cô ấy.” Sau đó họ rời đi. Ngày hôm sau khi đang luyện công, tôi cảm thấy có ai đó kéo tôi từ không gian khác. Tôi nhìn thấy một vị Đạo sĩ trong giấc mơ. Lúc đó, Sư phụ Lý bao quanh tôi bằng một cái mũ trùm đầu. Tôi không bị thêm rắc rối gì từ vị Đạo sĩ. Sư phụ đã giúp tôi giải quyết tất cả những vấn đề này.

Vào ngày luyện công thứ bảy, Sư phụ giúp tôi khai mở thiên mục. Ngài vẽ một con mắt lớn lên đầu tôi và cho tôi thấy cảnh tượng đẹp đẽ và thù thắng ở không gian khác. Tôi nhìn thấy những vai mà tôi đã đóng trong lịch sử ở các kiếp sống khác. Một tháng sau, Sư phụ đưa cho tôi một cái hộp lớn trong giấc mơ. Nó chứa đầy các loại binh khí và áo giáp và những thứ khác mà tôi không biết gọi bằng gì. Lúc đó, tôi đang nghĩ rằng Sư phụ bảo tôi diễn một vở kịch cổ. Bây giờ tôi hiểu rằng chúng là những pháp khí dùng trong thời Chính Pháp.

Năm 1999, Sư phụ cho tôi thấy thành độ tôi đã luyện được. Sau khi loại bỏ lớp da người, tôi nhìn thấy một thân thể với những lạp tử rất nhỏ chiếu sáng. Tôi thật may mắn là một trong những đệ tử của Sư phụ.

Hồi sinh

Vào tháng 12 năm 1999, mẹ tôi phải nhập viện vì viêm túi mật. Cháu gái của tôi kết hôn vào đầu năm mới nhưng tôi không có cơ hội tham dự tiệc cưới vào buổi trưa. Nhiều người từ nơi khác đến và không có đủ chỗ cho mọi người ở nhà cô ấy. Một số vị khách ở lại nhà tôi. Sau khi thu xếp cho họ, tôi đến bệnh viện để chăm sóc mẹ mình. Dạ dày tôi đau đớn. Tôi đã không luyện công trong vài ngày nên tôi quyết định luyện tĩnh công một lúc rồi đi ngủ. Tuy nhiên, cơn đau đã đánh thức tôi dậy vào lúc 03 giờ sáng. Tôi thức dậy đi vào nhà vệ sinh và nhìn thấy các y tá đang nghỉ ở bàn làm việc của họ. Bằng cách nào đó, tôi ngã xuống và nhìn thấy chính mình đang bay ra khỏi thân xác và tiến vào một đường hầm tối đen. Tôi chỉ có thể bay về phía trước. Tôi muốn trở lại thân xác nhưng không thể tìm ra nó. Tôi nghĩ đến Sư phụ. Tôi không thể rời đi như vậy. Tôi chưa hoàn thành sứ mệnh của mình. Tôi hét lên: “Sư phụ, cứu con! Sư phụ Lý Hồng Chí, xin hãy cứu con!” Sư phụ đến và đặt tôi lại thân xác con người. Sau đó tôi tỉnh dậy. Chiếc đồng hồ trên tường đang báo 3 giờ 35 phút sáng. Tôi thấy phân phủ khắp thân mình. Giống như khi người ta chết, bàng quang và ruột họ trống rỗng. Tôi biết tôi đã tiến rất gần đến cái chết. Sư phụ đã cứu tôi từ cõi chết.

Khi tôi về nhà thay quần áo, gia đình tôi nói rằng họ cũng bị tiêu chảy vào tối hôm qua. Họ thậm chí đã dùng hết tất cả giấy vệ sinh. Sau khi tôi về nhà, họ đã khỏe lại. Tôi hiểu rằng Sư phụ đã để họ gánh bớt nghiệp lực cho tôi. Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Chúng tôi ví dụ thế này: lấy các chủng nghiệp lực trên đường đời từ nay về sau của chư vị mà tập trung lại, [từ đó lấy ra] tiêu trừ đi một phần, [ví như] tiêu trừ một nửa. Nửa còn lại chư vị cũng không qua nổi, [nó] cao hơn núi. Làm sao đây? Có thể khi chư vị đắc Đạo, trong tương lai sẽ có nhiều người được lợi ích; như thế, có rất nhiều người sẽ thay chư vị mà đảm nhận một phần. Tất nhiên đối với họ sẽ không đáng kể. “

Sau chuyện này, tôi biết rằng nếu tin tưởng tuyệt đối vào Sư phụ và Đại Pháp, sẽ không có chướng ngại nào mà tôi không thể vượt qua. “Đệ tử chính niệm túc, Sư hữu hồi thiên lực” (Sư đồ ân, Hồng Ngâm II)

Cảm tạ Sư phụ Lý Hồng Chí đã cứu tôi từ cõi chết. Chính là Phật ân hạo đãng của Sư phụ đã không bỏ rơi tôi. Tôi không thể tìm được từ ngữ nào để diễn tả lòng biết ơn của mình đối với Sư phụ.

Chính niệm chuyển nguy thành an

Vào cuối tháng 08 năm 2011, người điều phối viên ở thị trấn chúng tôi bị bắt giữ bất hợp pháp. Một điểm sản xuất tài liệu Pháp Luân Công bị phát hiện. Nơi tôi sống bị cũng bị theo dõi nghiêm ngặt. Lúc đó, tôi có nhiều thiết bị và các tài liệu và đĩa đã hoàn thành. Hai học viên ở nơi khác đang ở chỗ tôi. Điện thoại cố định và di động của chúng tôi cũng bị theo dõi. Một học viên bảo tôi dừng sản xuất tài liệu trong một thời gian. Tôi bảo cô ấy: “Tôi không biết tại sao máy móc đã không làm việc vào tối hôm qua. Vì vậy tôi đã ngừng. Mối quan tâm chính là sự an toàn của hai học viên ở nhà tôi và làm sao chuyển đi những máy móc và tài liệu này.” Sau đó, chúng tôi đưa hai học viên này lên đường một cách an toàn với chính niệm. Không lâu sau, một số người đến nhà và bảo rằng họ đến để phỏng vấn cho công việc giữ trẻ. Khi mở cửa, tôi nhìn thấy một người họ hàng của tôi dẫn theo bốn người khác. Tôi hỏi: “Ai trong số các chị muốn làm công việc giữ trẻ?” Một người trong số họ nói: “Ồ, một người muốn làm công việc đó đã không đi cùng với chúng tôi hôm nay. Chúng tôi đến đây để biết chỗ và thương lượng giá cả trước.” Tôi nói: “Những người thân của tôi đều biết về hoàn cảnh gia đình tôi. Lương sẽ không khác với mức giá chung cho công việc giữ trẻ.” Những người khác nhìn quanh ngôi nhà những không thấy gì và rời đi. Sư phụ đã bảo hộ chúng tôi bằng các an bài cho các tài liệu khuất tầm nhìn của họ. Tuy nhiên, họ không bỏ cuộc và thuê một số người lớn tuổi liên tục theo dõi những ai ra vào nhà tôi. Điều này cho thấy tình huống không an toàn cho các đồng tu khác. Tôi ngồi xuống và phát chính niệm xin Sư phụ gia trì. Ngay sau đó, tôi nghe một người đang theo dõi nhà tôi nói: “Tôi không biết tại sao hôm nay tôi bị đau bụng thế này.” Một người khác trả lời: “Tôi cũng vậy, nhưng không có nhà vệ sinh trong tòa nhà này.” Người thứ ba nói: “Tôi không thể chịu đựng thêm nữa. Gọi cho họ kiếm người khác thay cho chúng ta.” Họ rời đi và những người khác đến. Tôi tiếp tục phát chính niệm và không lâu sau họ rời đi cũng theo cách như vậy.

Tôi liên tục phát chính niệm ở nhà và các khu vực lân cận. Tôi xin các thần hộ Pháp và các học viên trên toàn thế giới hỗ trợ thanh trừ tà ác. Tôi nhìn thấy cuộc chiến giữa chính và tà. Có tiếng sấm và sét. Không lâu sau, không gian của tôi trở nên trong sạch trở lại.

Tôi phát chính niệm trong vài ngày. Lúc 05 giờ sáng ngày thứ ba, tôi nhìn thấy một người đàn ông lớn tuổi đang ngồi trên một cái ghế trước cổng. Tôi phát chính niệm sau đó ông ấy rời đi. Ông ấy đã qua đời ở nhà vào đêm hôm đó. Ông ấy đã bị quả báo vì làm điều xấu. Điều này làm tà ác sợ hãi và không ai dám đến canh cổng. Với sự bảo hộ của Sư phụ và phối hợp của các đồng tu, tất các các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp và thiết bị được chuyển đi một cách an toàn đến một nơi bảo mật hơn.

Sư phụ giảng: “Nễ hữu phạ, tha tựu trảo.
Niệm nhất chính, ác tựu khỏa.
Tu luyện nhân, trang trữ Pháp.
Phát chính niệm, lạn quỷ tạc.
Thần tại thế, chứng thực Pháp”
(Phạ xá, Hồng Ngâm II)

Tạm dịch:
Phạ xá
Chư vị sợ, nó sẽ bắt.
Niệm được chính, tà ác gục.
Người tu luyện, chứa đựng Pháp.
Phát chính niệm, lạn quỷ tung.
Thần tại thế, chứng thực Pháp.

Tôi cũng nhận ra rằng Sư phụ yêu cầu chúng ta làm ba việc trong tiến trình Chính Pháp. Một trong số chúng là phát chính niệm, điều mà rất quan trọng.

Chín từ hiển thần uy

Tại sao người ta có thể được ban phúc nếu họ tin “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”? Lý do là Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp và khi nó bị bức hại trong thế giới con người, bạn vẫn nói ra điều ngay chính từ cái sai trái và đứng về phía thiện, đó là niệm rất trân quý nên bạn sẽ được Thần ban phước. Dưới đây là trải nghiệm chân thật của tôi với Pháp lý này.

Vào ngày 11 tháng 05 năm 2008, tôi có một giấc mơ. Tôi mơ thấy bố chồng của em gái tôi, sống ở xa chỗ tôi, đến thăm và xin tôi cứu ông ấy. Tôi bảo ông rằng chỉ Sư phụ của chúng ta mới có thể cứu ông và bảo ông nói lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Ông đã rời đi sau khi nghe thấy điều này. Sau đó tôi thức dậy. Sáng hôm sau, tôi chuẩn bị gọi điện cho em gái mình thì nó gọi cho tôi. Em tôi nói rằng bố chồng mình đã bị đột quỵ vào đêm hôm trước. Tôi kể với em tôi về giấc mơ của mình và bảo nó giúp ông niệm “Chín từ.” Em tôi không tin và nói: “Nếu đọc nhẩm những từ này có thể chữa bệnh, tại sao chúng ta cần đến bệnh viện?” Tôi kể cho nó về sự kì diệu của Đại Pháp và rằng rất nhiều người đã đơn giản được khỏi những chứng bệnh không thể chữa được ở bệnh viện bằng cách đọc nhẩm và thấu hiểu những từ này. Tôi bảo em mình thử và nó đồng ý.

Một tuần sau, tôi mơ thấy bố chồng của em gái một lần nữa. Ông xin tôi cứu ông. Tôi gọi điện cho gia đình vào ngày hôm sau. Cháu gái tôi đã trả lời điện thoại. Tôi hỏi cháu: “Ông cháu sao rồi?” Cháu trả lời: “Ông không tỉnh dậy được nữa. Bác sĩ nói không có hy vọng.” Tôi bảo: “Có, có hy vọng cho ông cháu đấy. Hãy đến bên ông cháu và nói: ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.’ Ông sẽ tỉnh dậy.” Cháu gái tôi nói “Tất cả người nhà của cháu đều là cảnh sát và cháu không thể làm điều đó.” Tôi nói: “Cháu có một cơ hội để cứu ông mình và cháu chọn không làm ư? Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp. Ông sẽ được cứu nếu cháu đọc nhẩm những từ đó.” Đồng thời tôi phát chính niệm cho cháu mình. Sau đó cháu hiểu ra và nói: “Cháu sẽ nói bố mẹ cháu nói những từ đó cho ông.”

Vài ngày trôi qua. Người ông đã ở trong tình trạng hôn mê trong 12 ngày. Bác sĩ bảo với chồng của em gái tôi: “Ông ấy không còn hy vọng gì nữa. Anh nên chuẩn bị lo hậu sự. Chúng tôi đã cố gắng hết sức.” Chồng của em gái tôi gọi điện cho tôi và hỏi: “Có phải chị nói rằng chị có cách cứu bố em?” “Phải,” tôi trả lời, “Em nên đọc nhẩm những từ này ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo’ cho bố em. Sau đó ông sẽ được cứu.” “Vâng, em không còn lựa chọn nào khác và em sẽ thử. Chị có thể gửi những lời đó vào điện thoại của em bằng tin nhắn không? Em muốn xem chúng rõ hơn.” Tôi gửi ngay lập tức. Lúc 08 giờ, em rể gọi điện cho tôi lần nữa và hỏi: “Em cần làm gì nữa không?” Tôi nói: “Không, em chỉ cần đọc nhẩm những từ đó cho bố em. Em cũng giúp bố thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) hay bất cứ tổ chức của ĐCSTQ nào mà ông gia nhập. Em và người nhà em cũng cần thoái đảng. Chỉ khi tất cả mọi người nhận ra rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, mọi người sẽ có một tương lai tươi sáng và bố em sẽ được cứu. Nếu em không thoái ĐCSTQ, vốn chống lại Pháp Luân Đại Pháp, Thần vẫn xem em là một thành viên. Như vậy việc đọc nhẩm những lời đó sẽ không hiệu quả, Thần Phật chỉ xét nhân tâm.” Em rể tôi nói: “Em sẽ làm điều chị đề nghị và thoái đảng.”

Tối hôm đó, em trai của em rể tôi ở lại bệnh viện để chăm sóc bố. Anh ấy lặp lại những từ này một cách chân thành từ 08 giờ rưỡi tối cho đến nửa đêm sau đó ngủ thiếp đi. Gần 03 giờ sáng, anh ấy bị bố đánh thức. Anh ấy không thể tin được. Anh ấy nghĩ mình đang mơ và đã tát vào mặt mình. Anh thấy rằng đó là sự thật và hỏi bố: “Bố cần gì?” Người bố trả lời: “Bố muốn ngồi dậy.” Anh ấy nói với cả nhà: “Bố chúng ta tỉnh rồi!” Anh ấy gọi điện cho tôi và lúc 03 giờ rưỡi sáng và nói: “Nó thật sự có tác dụng! Nó có tác dụng!” Hai ngày sau bố chồng em gái tôi đã xuất viện.

Tôi rất vui vì tất cả họ đều được cứu. Ba năm sau, tôi đến thăm ông lão vốn đã gần 88 tuổi. Chuyện này nổi tiếng khắp vùng và tất cả bạn bè ông đều biết chân tướng. Tất cả họ đều chọn thoái ĐCSTQ và tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Họ cũng chọn cho mình tương lai tươi sáng. Các con của ông lão làm việc cho ĐCSTQ nhưng sau khi hiểu chân tướng, họ đã thay đổi cách nhìn của họ về Pháp Luân Đại Pháp. Họ không bao giờ làm điều chính quyền bảo họ làm. Họ cũng lựa chọn tương lai tốt đẹp cho mình. Tôi cảm thấy rất vui cho họ.

Tôi đã có nhiều câu chuyện tương tự như vậy. Tôi hiểu rằng chính là Sư phụ đã cứu người, các học viên chúng ta chỉ làm trách nhiệm của mình.

Bây giờ, thời gian còn lại cho Chính Pháp rất hạn chế. Tôi quyết tâm buông bỏ tất cả nhân tâm, nghiêm túc học Pháp và tu luyện tốt bản thân. Sư phụ đã từ bi khổ độ tôi như vậy và tôi sẽ không để Ngài thất vọng. Chỉ bằng cách này tôi mới có thể hoàn thành sứ mệnh thần thánh và làm tròn trách nhiệm của mình.

Do tầng thứ có giới hạn, xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp và thiếu sót.

Hợp thập.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/13/明慧法会–亲眼目睹大法的神奇-265190.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/1/1/136884.html

Đăng ngày 3-2-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share