Theo phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-09-2012] Cô Hạ Tú Linh, một học viên Pháp Luân Công ở thành phố Yên Đài, đã bị đưa từ một trại tạm giam đến bệnh viện vào tháng 03 năm 2004 để chữa trị viêm màng não. Sau đó cô bị đưa đến nhà xác trong lúc vẫn còn thở và phần lưng phía dưới thì bị băng bó. Chồng của cô, anh Từ Thừa Bản nghi rằng vợ mình đã bị mổ lấy thận trong khi vẫn còn sống. Công an âm mưu trả 100.000 nhân dân tệ để anh giữ im lặng, nhưng anh đã từ chối. Khi anh Từ đăng một bài báo online vào hai năm sau, đặt câu hỏi về cái chết của vợ anh và bày tỏ sự hoài nghi về việc vợ mình là nạn nhân của mổ cướp nội tạng, anh đã bị bắt vào ngày hôm sau. Nhiều người trong gia đình sau đó đã bị ép phải hỏa táng thi thể cô Hạ.

Trong lúc anh Từ bị giam tại một trại tẩy não và bị bức hại nghiêm trọng, anh bị sụt cân chỉ trong một vài tháng. Người anh hốc hác và thường bị mất phương hướng. Hai năm sau khi anh qua đời, da của anh đã bị mưng mủ. Gia đình anh Từ nghi ngờ anh đã bị cho uống thuốc để khiến anh im lặng và không đi kháng án cho cái chết bất công của vợ.

Bài viết này được biên soạn dựa theo những gì đã xảy ra đối với anh Từ.

 

Cô Hạ Tú Linh

Cô Hạ bị đưa đến Bệnh viện Dục Hoàng Đính

Cô Hạ Tú Linh, 52 tuổi, đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện công lý cho Pháp Luân Công ba lần, cô cũng bị giam cầm và tra tấn nhiều lần. Cô và một số học viên khác đã bị bắt vào cuối tháng 08 năm 2003, vì cô sản xuất tài liệu giảng chân tướng. Sáu tháng sau đó, cô bị đưa ra xét xử, rồi bị giam tại trại tạm giam Yên Đài Nam Giao, nơi cô bị tra tấn bởi Lưu Quốc Nghiêu. Lưu đã còng tay cô vào thành giường với tư thế hai tay ở sau lưng và bắt cô ngồi trong tư thế này trong năm ngày liền. Cô không được phép dùng phòng tắm hay ngủ. Theo một học viên khác, người được thả sau đó, cô Hạ rất kiên định và cô bị giam trong phòng biệt giam. Cô bị chuyển đi từ trại tạm giam đến Bệnh viện Dục Hoàng Đính vào tháng 03 năm 2004 để chữa trị. Lãnh đạo bệnh viện nói nguyên nhân điều trị là để chữa bệnh viêm màng não.

Chồng cô Hạ, anh Từ Thừa Bản đã nhận được điện thoại từ Lý Văn Quang ở Phòng 610 Chi Phù lúc 05 giờ chiều ngày 10 tháng 03 năm 2004. Đầu tiên Lý Văn Quang hỏi anh Từ có phải cô Hạ đã bị nhiều bệnh không, anh Từ trả lời là không. Sau đó Lý Văn Quang nói cô Hạ bị ốm và bị đưa đến Bệnh viện Dục Hoàng Đính. Lý Văn Quang cũng nói với anh Từ rằng anh được phép vào thăm cô. Nhưng sau nhiều lần phải hỏi nhân viên ở bệnh viện, anh Từ mới tìm thấy vợ vào 07 giờ tối hôm đó, ở tầng 06, phòng 302 thuộc khu thần kinh não. Có hai bệnh nhân khác ở trong phòng và họ đều có người nhà đi kèm theo. Sau đó anh Từ phát hiện ra việc vợ mình bị đưa đến bệnh viện vào ngày 08 tháng 03 và bị hai lính canh ở trại tạm giam giám sát. Bệnh viện đã công bố một chẩn đoán nghiêm trọng rằng cô Hạ bị viêm màng não.

Anh Từ đã bị sốc khi trông thấy vợ mình, và không thể tin rằng đó lại là vợ mình. Cô không thể cử động hay nói chuyện, và ở cổ và hai bàn tay của cô bị đổi màu. Cô cũng bị còng tay vào thành giường, ngoài ra còn có nhiều vết thương và sẹo ở hai cổ tay cô. Cô không mặc gì từ phần thắt lưng trở xuống, và dường như cô Hạ không nhận được sự quan tâm chữa trị nào.

Khi anh Từ hỏi vợ bị đau ở đâu, cô đã đặt tay lên ngực. Sau đó anh Từ giúp cô ngồi dậy. Cô không thể mở được mắt bên trái, và cô phát âm như thể hết sức đau đớn. Cô cử động khó khăn ở phần thắt lưng. Anh Từ không tin rằng vợ anh bị viêm màng não. Cô Hạ cũng ra dấu rằng cô đang đói và muốn ăn gì đó. Sau khoảng 05 phút, hai lính canh, một nam một nữ đi vào. Anh Từ không biết họ đi bao lâu, nhưng họ có vẻ họ không quan tâm đến cô Hạ.

Lính canh nói rằng cô Hạ chưa sẵn sàng để nhận thuốc hoặc truyền dịch IV. Lính canh nam đã mang đến hai viên thuốc và anh Từ đã giúp vợ mình uống nó. Ngoài ra còn có thêm một cốc nước lạnh và vài viên thuốc cảm cúm. Anh Từ không thể hhiểu được tác dụng của cốc nước lạnh và viên thuốc cảm có thể chữa cho một bệnh nhân viêm màng não. Có hai chai dịch IV ở trên giường. Nhân viên bệnh viện đã lấy một chai và đưa nó cho cô Hạ. Lính canh nam nói rằng họ cố gắng truyền dịch IV cho cô, nhưng cô Hạ đã tháo rời kim tiêm ra. Anh Từ không tin vợ anh có khả năng tháo kim tiêm ra, và nghi ngờ rằng lính canh đã không đưa thuốc hay tiêm cho cô Hạ.

Khi anh Từ yêu cầu đưa cho vợ ít thức ăn, một lính canh đã đi gọt táo và đưa cho anh hai miếng. Sau đó họ nói họ không thể đưa thêm cho cô ấy nữa. Anh Từ yêu cầu phải đưa một bữa ăn thích hợp cho vợ mình, nhưng đã bị từ chối. Lính canh sau đó nói lý do tại sao cô Hạ không được mặc quần vì cô đã đi tiểu ra đó, và nhân viên y tế đã đặt một ống thông nước tiểu vào người cô để hút nước thải ra khỏi người cô. Tuy nhiên anh Từ không nhìn thấy bất kỳ ống thông nào và sau đó một bác sỹ xác nhận rằng không có ống thông nào được đặt vào người cô.

Anh Từ yêu cầu được ở lại chăm sóc vợ, nhưng sau khi lính canh gọi điện cho trưởng trại tạm giam Nam Khán là Trương Phúc Điền, họ đã từ chối. Anh Từ nói, “Tôi là người nhà của vợ tôi. Tại sao tôi không ở lại được? Ai tạo ra luật này?” Sau đó anh buộc phải rời khỏi phòng. Cuộc gặp chỉ diễn ra trong vòng 15 phút.

Sau đó anh Từ đã hỏi Trương Phúc Điền, tại sao vợ anh lại bị bức hại tàn bạo và phải vào nằm viện, ông ta đã nói đó là lệnh từ bên bộ phận An ninh và Luật pháp ở trại tạm giam.

Cô Hạ vẫn còn sống khi cô bị đưa đến nhà xác

Lúc 07 giờ sáng ngày hôm sau, Lý Văn Quang  đã gọi cho anh Từ và nói anh nhanh chóng đến bệnh viện. Anh Từ vội mang theo một số quần áo của vợ và chạy đến đó. Anh được ông ta thông báo việc vợ mình đã qua đời do bệnh tật, và nói anh Từ nên hỏi bác sỹ về nguyên nhân cái chết. Lý Văn Quang không cho anh được nhinfn thấy thi thể của vợ hay mặc đồ cho cô, Lý Văn Quang nói anh Từ mang quần áo về nhà.

Anh Từ và người nhà đã đến nhà xác vào lúc 10 giờ sáng ngày 11 tháng 03 năm 2004. Họ trông thấy người cô Hạ để trần từ vùng thắt lưng trở xuống, hai tay và chân của cô vẫn còn ấm, mắt trái của cô bị hõm xuống và có màu thâm đen. Anh Từ cũng chú ý đến việc phần dưới thắt lưng của vợ anh được băng bó. Em gái cô Hạ đã khóc vì không được gặp cô trong nhiều năm, “Làm sao chị lại ra nông nỗi này, chị ơi? Hãy mở mắt và nhìn em đây. Chị em mình đã bao nhiêu năm không gặp nhau rồi!” Trong lúc em gái vẫn đang nói, nước mắt đã chảy từ mắt của cô Hạ, và họ còn thấy mồ hôi ở trên mặt cô. Họ đột ngột nhận ra cô vẫn chưa chết! Vài người họ hàng đã vội vàng chạy lên tầng trên để tìm bác sỹ giúp cô Hạ.

Sau nhiều lần tìm kiếm, một bác sỹ nam và hai y tá nữ đã xuống cầu thang với một cái điện tâm đồ (ECG). Sau đó, kim điện tâm đồ đã chỉ đến mức 15cm ở trên giấy, người nhà cô Hạ đã thấy có ba ngọn sóng ở trên giấy, có nghĩa là nhịp tim của cô vẫn còn đập. Lúc đó, em gái của cô đã hét lên với người ở bệnh viện, vì cô muốn biết tại sao họ lại đưa chị cô đến nhà xác. Bác sỹ nhanh chóng chộp lấy tờ ghi ECG và xé nó đi. Người thân của cô đã cố ngăn anh ta lại, nhưng anh ta đã nhanh chân chạy thoát khỏi phòng với tờ kết quả điện tâm đồ trên tay.

Người nhà của cô rất giận dữ nhưng cũng chẳng ích gì. Họ phát hiện tim cô Hạ vẫn còn nhịp đập và nài nỉ một ông lão làm việc tại nhà xác đến xem. Ông lão này đã đi một đôi tất trắng vào chân của cô Hạ để kiểm tra, và xác nhận rằng tim của cô vẫn còn đập. Ông cũng rất ngạc nhiên và nói: ”Tôi chưa bao giờ thấy trường hợp như thế này…

Người nhà của cô đã chạy khắp bệnh viện để yêu cầu hỗ trợ, họ được thông báo rằng họ cần gặp bác sỹ của cô Hạ, ông Quách, nhưng ông đã đi Tế Nam để công tác. Họ đã đến nhiều phòng khác nhau như Phòng chữ thập đỏ, Xe cấp cứu 110, và Bộ phận Sơ xuất trong y học để yêu cầu được giúp, nhưng không có ai sẵn lòng giúp đỡ. Chiều hôm đó, họ trông thấy một chiếc xe từ nhà tang lễ đậu ở trước cửa nhà xác và thi thể cô Hạ được mang vào trong xe. Người nhà cô đã chạy đến và ngăn họ lại. Nhân viên ở nhà xác nói rằng họ nhận được điện thoại từ Phòng 610, nói họ nhanh chóng đến lấy thi thể về hỏa táng. Người nhà cô Hạ đã ngăn việc đưa thi thể cô Hạ đi, và mang cô trở lại bệnh viện.

Chính quyền âm mưu giữ im lặng trường hợp của anh Từ

Khi anh Từ cùng họ hàng trở về bệnh viện vào ngày hôm sau, họ không được phép vào xem thi thể của cô Hạ. Nhưng họ được vào xem thi thể của cô vào ngày thứ ba. Lần này, nhịp tim và mạch của cô đã ngừng đập. Hai tay và chân của cô lạnh toát và cô được xác nhận là đã chết.

Anh Từ và họ hàng đã đến căn phòng nơi cô Hạ ở trong bệnh viện và muốn hỏi những bệnh nhân ở đó một số câu hỏi. Tuy nhiên, họ phát hiện không có ai trong phòng và hai bệnh nhân khác đã rời đi! Khi họ hỏi lãnh đạo bệnh viện về những hồ sơ y tế của cô Hạ, thì họ lại được cung cấp những hồ sơ không phải từ ban đầu. Rõ ràng những thông tin được cung cấp đã bị thay đổi và được sao chép. Những thông tin quan trọng đã bị mất. Khi người nhà của cô Hạ đến khoa giải phẫu thần kinh, một bác sỹ ở đó nói: “Đừng có nghĩ về việc yêu cầu chúng tôi nói cho các ông điều gì…

Lời giải thích của lãnh đạo bệnh viện về vết băng bó ở phần lưng phía dưới của cô Hạ là họ đã chọc vào xương sống để hút dịch của cô. Tuy nhiên, trưởng trại tạm giam là Trương Phúc Điền, người đã trả tiền cho việc chữa trị của cô Hạ, nói rằng họ không thực hiện việc hút dịch trong xương sống của cô. Tương tự như vậy, không có ghi chép trong hồ sơ của cô Hạ về việc hút dịch trong xương. Họ hàng của cô đã mang hồ sơ đến gặp một số chuyên gia y tế, và họ đều chỉ ra việc hút dịch xương là không cần thiết cho việc chữa trị viêm màng não. Họ cũng xác thực theo như hồ sơ, không xảy ra việc hút dịch ở xương. Các chuyên gia cũng chỉ rõ hồ sơ của cô đã được sắp xếp lại và không có ghi chép về việc cấp cứu khẩn cấp khi cô Hạ nguy kịch. Lãnh đạo bệnh viện liên tục từ chối gặp anh Từ khi anh đề cập đến những hồ sơ y tế nguyên gốc của cô Hạ, và sau đó phát hiện ra những hồ sơ đó đã bị người ở Viện kiểm sát tỉnh Sơn Đông lấy đi.

Để ngăn không cho thi thể của cô Hạ bị phân hủy, anh Từ và Trương Phúc Điền ở trại tạm giam đã ký một thỏa thuận vào ngày 13 tháng 03 năm 2004 để làm lạnh thi thể tại nhà xác. Thỏa thuận ghi chú rằng người nhà có thể vào viếng thi thể của cô Hạ nhiều lần và thi thể của cô không được hỏa táng nếu không được gia đình cho phép. Tuy nhiên, người nhà của cô đã không được vào viếng.

Công an Yên Đài kịch liệt thúc giục anh Từ cho phép khám nghiệm tử thi của vợ. Sau đó họ cho phép anh Từ và con trai được vào xem thi thể của cô Hạ trước khi khám nghiệm, nhưng sau đó họ nhanh chóng bị đuổi ra khỏi phòng.  Kết quả của việc khám nghiệm sau đó được đọc to cho anh Từ nghe. Họ nói rõ rằng Phòng 610 và trại tạm giam không có trách nhiệm về cái chết của cô Hạ. Anh Từ cũng không được cung cấp bản sao kết quả xét nghiệm, và nhanh chóng bị đưa đi sau khi bản báo cáo được đọc ra. Theo như báo cáo, có nhiều vết đỏ nhỏ được tìm thấy trong ruột của cô Hạ và có một chất màu đỏ ở bên trong tử cung của cô. Theo như báo cáo, không tìm thấy chấn thương bên ngoài cơ thể cô Hạ. Nhưng anh Từ vẫn nhớ rõ về việc trông thấy vết băng bó ở phần thắt lưng của cô.

Anh Từ đã kháng án lên nhiều cơ quan chính quyền địa phương khác nhau và tới Viện kiểm sát Nhân dân tối cao. Anh cũng đăng nhiều bài báo trên mạng để yêu cầu Liên Hợp Quốc tiến hành điều tra về cái chết của cô Hạ. Viên chức ở Phòng 610 công an Diên Đài đã cử người đến nói chuyện với anh Từ nhiều lần, và âm mưu trả tiền cho anh để anh dừng việc kháng cáo. Có lần họ còn yêu cầu người hàng xóm nói chuyện với anh Từ và đề nghị trả 100.000 nhân dân tệ cho anh. Họ cũng nói sẽ đưa thêm nếu chưa đủ, miễn là anh dừng việc kháng cáo. Người hàng xóm đã từ chối giúp họ.

Công an tỉnh Sơn Đông và người ở Viện kiểm sát tỉnh Sơn Đông đã đến Yên Đài vào ngày 08 tháng 07 và thực hiện một lần khám nghiệm khác. Một lần nữa, người khám nghiệm đã đọc báo cáo xét nhiệm duy nhất một lần và tóm tắt rằng Phòng 610 và trại tạm giam không chịu trách nhiệm về cái chết của cô Hạ. Anh Từ lại bị từ chối khi anh yêu cầu được cung cấp bản sao của báo cáo xét nghiệm. Anh Từ nhớ rằng có hơn 10 người có mặt tại thời điểm đó. Công an tỉnh Sơn Đông, công an Yên Đài, Phòng công an Yên Đài, Phòng 610, và Lưu Quốc Nghiêu, lính canh ở trại tạm giam, người đã tra tấn và thẩm vấn cô Hạ khi cô còn sống đều ở đó. Khi anh Từ yêu cầu được chụp ảnh thi thể vợ, mọi người ở đó đã phản đối và không cho anh làm chụp ảnh.

Anh Từ nghi ngờ việc vợ mình bị mổ cướp nội tạng

Anh Từ nghi ngờ việc vợ mình không được đưa đến bệnh viện để chữa viêm màng não, nhưng lại được dùng cho việc hiến tặng nội tạng sống. Có thể vết băng bó xung quanh phần lưng dưới ám chỉ việc thận của cô đã bị lấy đi, cũng như có sự không bình thường trong mắt của cô, chứng tỏ ngay cả giác mạc của cô cũng bị lấy đi ở cùng thời điểm.

Vào mùa xuân năm 2006, tội ác mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống đã được phơi bày ở bên ngoài, càng khiến anh Từ nghi ngờ về cái chết của vợ mình. Vào ngày 19 tháng 04, anh đã công bố một bài báo, qua đó nghi vấn về cái chết của cô Hạ và thúc giục tổ chức nhân quyền quốc tế đến Yên Đài và khám nghiệm lại thi thể của vợ anh để xác định nguyên nhân thực sự về cái chết của vợ anh. Ngày 20 tháng 04, một ngày sau khi báo cáo của anh được công bố, công an đã bắt anh và em gái của cô Hạ, người cũng là một học viên Pháp Luân Công.

Viên chức Phòng 610 đã đến chỗ con trai duy nhất của cô Hạ, anh Từ Thủ, và nói với anh nếu anh ký vào thỏa thuận hỏa táng mẹ mình, họ sẽ thả cha anh và cho anh 5.000 nhân dân tệ. Dưới áp lực từ chính quyền, anh Từ Thủ đã ký vào thỏa thuận hỏa táng mẹ mình, và sau đó đã nhận 5.000 nhân dân tệ từ Phòng 610.

Thi thể của cô Hạ được hỏa táng vào ngày 20 tháng 06. Nhiều công an đã đến nơi hỏa táng, và có vài người bám sát anh Từ Thủ và họ hàng của anh. Khi em gái cô kêu khóc vì việc của chị mình, một vài người đã nhanh chóng kéo cô ra ngoài.

Anh Từ và em gái của cô Hạ đều bị giam tại một trại tẩy não được thiết lập bởi Phòng 610. Tại đó họ bị bao vây bởi hơn 20 người, những người cố ép họ từ bỏ niềm tin vào Pháp Luân Công và dùng từ ngữ để lăng mạ hay ngược đãi thể xác họ. Anh Từ bị cấm ngủ và không được cung cấp thức ăn hay nước uống trong nhiều ngày, nhưng anh vẫn kiên định vào niềm tin của mình. Viên chức Phòng 610 sau đó đưa anh đến Trại tẩy não khét tiếng Chiêu Viễn, nơi anh bị tra tấn và có tin anh đã bị tiêm một loại thuốc lạ. Anh nhanh chóng bị sụt cân, và khi người nhà anh đến thăm chỉ sau một vài tháng, người anh chỉ còn da bọc xương. Anh thường bị rơi vào trạng thái nhầm lẫn và mất phương hướng. Anh không chỉ từ bỏ niềm tin của mình, mà anh cũng từ bỏ việc tìm nguyên nhân cái chết của vợ anh.

Anh Từ đột ngột qua đời vào đầu năm 2008. Ngày 26 tháng 02, anh đã gọi về gia đình ở Đức Châu và nghe giọng cũng có thể phán đoán anh vẫn khỏe. Tuy nhiên, gia đình anh đã được thông báo về cái chết của anh vào ngày hôm sau. Khi người nhà đến chuẩn bị đám tang cho anh, họ phát hiện ra da của anh Từ bị mưng mủ và chiếc áo anh mặc dính chặt vào da của anh. Gia đình đã yêu cầu một chuyên gia khám nghiệm của tòa đến xét nghiệm. Kết quả là họ phát hiện anh Từ đã chết vì bị đầu độc. Ngay cả khi chuyên gia nói rằng đó là bị đầu độc carbon monoxide, cũng có nhiều dấu hiệu khiến gia đình anh nghi ngờ việc anh Từ bị đầu độc bằng thuốc và bị giết bởi viên chức Phòng 610 để giữ anh im lặng.

Cộng đồng quốc tế điều tra vấn nạn mổ cướp nội tạng

Có thông tin rằng viên chức ở trung tâm cấy ghép tại Bệnh viện Yên Đài Dục Hoàng Đính đã thực hiện từ 160 đến 170 ca cấy ghép thận mỗi năm, và nguồn cung thận thì rất đầy đủ và những người hiến thận rất khỏe mạnh. Họ cũng tuyên bố họ đã cấy ghép cho những khách nước ngoài đến Trung Quốc để cấy ghép nội tạng. Tuy nhiên, họ từ chối nói về nguồn hiến tặng.

Từ tháng 03 năm 2006, có nhiều nhân chứng đã cáo buộc ĐCSTQ mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công đang sống và khuyến khích mổ cướp nội tạng phi pháp để kiếm lợi nhuận. Hai tác giả của cuốn sách Thu hoạch đẫm máu, ông David Matas và David Kilgour, có bằng chứng về việc mổ cướp nội tạng từ học viên Pháp Luân Công còn sống trong thời gian dài và lan rộng ở Trung Quốc. Họ cũng miêu tả đó là“tội ác mà chúng ta chưa từng chứng kiến trên Trái Đất này”.

Viên chức ở Bệnh viện Yên Đài Dục Hoàng Đính bị nghi ngờ tham gia mổ cướp nội tạng từ tháng 06 năm 2006, theo như Liên hiệp Điều tra đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc (CIPFG), cô Hạ chỉ là một trong những nạn nhân của nạn mổ cướp nội tạng ở Bệnh viện Yên Đài Dục Hoàng Đính.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/9/9/妻子疑被活摘器官-丈夫遭封口夺命-262578.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/9/30/135651.html
Đăng ngày: 24-11-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share