Gia đình chồng tôi minh bạch chân tướng đắc phúc báo sau khi nghe Cửu Bình
Bài viết của đệ tự Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-10-2025] Tôi đã kết hôn hơn 40 năm và sống chung với cùng đại gia đình nhà chồng. Chồng tôi là con út trong nhà, trên anh ấy có bốn anh trai và một chị gái. Có thời điểm, có đến bốn gia đình cùng sinh sống trong một căn nhà nhỏ hơn 80 mét vuông. Ngôi nhà hình chữ điền, trước sau đều có cửa chính để đi lại. Cả ngày người nhà đi đi lại lại cứ như đang diễn kịch vậy. Trong thời gian ở cữ, tôi bị thấp khớp hậu sản, dù còn trẻ mà đã phải chạy chữa khắp nơi, nhưng bệnh tình không thuyên giảm.
May mắn thay, năm 1996, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp theo người nhà mẹ đẻ và hiểu ra rằng mục đích thực sự của đời người là phản bổn quy chân. Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi tôi từ một người ích kỷ trở thành người tu luyện luôn biết nghĩ cho người khác trước.
Dưới đây là một số ví dụ về việc gia đình chồng và bản thân tôi đã đắc phúc báo của Đại Pháp như thế nào kể từ khi tôi bước vào tu luyện.
Nhờ tu luyện Đại Pháp, tôi mới có thể dùng Thiện để hóa giải oán hận
Ngày 20 tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu điên cuồng bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Vì tôi tu luyện Đại Pháp, chính quyền liên tục bắt giữ, giam cầm, phạt tiền và bị tịch thu tài sản của tôi. Vì áp lực quá khủng khiếp, gia đình chồng còn lén hối thúc chồng tôi ly hôn tôi.
Thời điểm đó, chồng tôi là lãnh đạo ở nơi làm việc và anh ấy bị ảnh hưởng bởi sự trượt dốc và bại hoại đạo đức của xã hội. Anh ấy ngoại tình và thường xuyên vắng nhà. Ngay cả khi anh ấy ở nhà, người phụ nữ kia cũng gọi điện cho anh ấy vào lúc nửa đêm. Đó là cơn ác mộng đối với tôi. Lúc đó tôi chưa biết cách tu tâm tính và trong lòng chồng chất oán hận.
Khi tôi bị ĐCSTQ bắt giam vì tu luyện Đại Pháp, chồng tôi đã đệ đơn ly hôn tôi. Viên chức tòa án đã đến trại tạm giam để tuyên bố quyết định ly hôn ngay trong trại. Tệ hơn nữa, để giúp chồng tôi có được căn nhà chung của chúng tôi và đuổi tôi ra ngoài, gia đình chồng còn làm giả bằng chứng và đặt điều rằng gia đình tôi nợ tiền họ. Mặc dù đó là khoảng thời gian cực kỳ khó khăn đối với tôi, nhưng tôi vẫn giữ kiên định một niệm rằng dù chuyện gì xảy ra tôi vẫn sẽ tu luyện Đại Pháp, vì Đại Pháp là con đường duy nhất của tôi.
Chồng tôi đã ruồng bỏ tôi vào lúc tôi khốn khó nhất. Bảy năm sau, sau khi tôi trả hết nợ nần và nuôi con trai học xong đại học, chồng tôi quay về nhà vì anh ấy không còn tự xoay sở sống được ở bên ngoài nữa. Tôi từ bi đón nhận anh ấy. Trong những năm này, anh ấy cũng đã chịu đựng vô vàn khổ nạn vì sự bức hại của ĐCSTQ. Anh ấy bị chính quyền ép phải ký tên vào các biên bản hết lần này đến lần khác và chạy đôn chạy đáo khắp nơi để tôi được trả tự do. Tôi tin bản tính của anh ấy là thiện lương và trong tâm anh ấy thực sự tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.
Thậm chí, chồng tôi còn nói với chị gái anh ấy rằng không ai đối xử tốt với anh ấy bằng tôi và anh ấy sẽ không bao giờ rời bỏ tôi nữa. Có lần, tôi hỏi chị chồng rằng chị ấy sẽ làm gì nếu ở vào vị trí của tôi. Chị ấy xúc động nói: “Người tu luyện Pháp Luân Công các em thực sự quá thiện lương. Nếu là chị thì cả đời này chị cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu ấy, chứ đừng nói đến việc cho cậu ấy quay về. Nhờ em tu luyện Pháp Luân Đại Pháp mà cả nhà chúng ta đều được thọ ích!”
Hầu như mọi người trong gia đình chồng tôi đều đã hiểu rõ chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và đã làm tham thoái (thoái xuất khỏi các tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của ĐCSTQ)
Khoản tiền đóng góp của tôi khiến gia đình chồng cảm động
Vài năm trước, anh em nhà chồng tôi vì việc mỗi gia đình phải đóng góp tiền làm bia mộ cho người bố chồng đã khuất của tôi mà nảy sinh tranh cãi. Chị chồng muốn mỗi gia đình đóng góp nhiều thêm một chút để chị ấy đỡ gánh nặng. Tuy nhiên, anh em trong nhà ai cũng có toan tính riêng. Cuối cùng, chồng tôi đóng 2.000 Nhân dân tệ, trong khi người anh thứ hai và thứ ba mỗi người chỉ đóng 1.000 Nhân dân tệ, vậy mà họ vẫn không hài lòng. Họ lời qua tiếng lại gay gắt với chị gái rồi bỏ đi. Chị chồng tôi tức giận đến đỏ mặt tía tai, nước mắt lưng tròng.
Là người tu luyện, tôi hiểu rằng những mâu thuẫn này không phải ngẫu nhiên mà xảy ra. Tôi lấy 3.000 Nhân dân tệ tiền riêng của mình đưa cho chị chồng. Vì nhiều năm trước, khi tôi bị chính quyền bức hại và bắt giữ phi pháp, mẹ chồng tôi từng đưa cho chồng tôi 1.000 Nhân dân tệ, nhưng không ai trong gia đình bà biết chuyện này. Lần này, só tiền tôi đưa cho chị chồng là bao gồm cả việc hoàn trả lại 1.000 Nhân dân tệ đó. Ban đầu chị ấy không muốn nhận, nhưng tôi vẫn kiên quyết đưa cho chị ấy.
Khoản đóng góp này của tôi đã khiến gia đình chồng tôi cảm động sâu sắc. Chị chồng xúc động nói với mọi người: “Anh em ruột thịt cùng mẹ sinh ra còn không bằng cô em dâu út này. Việc làm bia mộ cho bố mình vốn chẳng liên quan gì đến cô ấy, vậy mà vì cô ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp mà hào phóng bỏ tiền túi ra đóng góp 3.000 Nhân dân tệ. Hai người em trai tôi thì lại đóng có 1.000 Nhân dân tệ mà còn kêu ca phàn nàn mãi.”
Chị chồng tôi thường nói với mọi người rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo”
Kể từ đó, chị chồng tôi đã có sự thay đổi rất lớn. Chị ấy không còn từ chối nghe tôi nói chân tướng Pháp Luân Đại Pháp nữa. Tôi bảo chị ấy niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” và giờ ngày nào chị ấy cũng niệm.
Chị bị tiểu đường và huyết khối trong não nhiều năm và miệng hơi méo khi nói chuyện. Hiện giờ, hễ khi nào cảm thấy người không được khỏe, chị ấy lại nghe băng ghi âm Cửu Bình (Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản), thậm chí có lúc nghe đến tận nửa đêm và điều đó luôn giúp tinh thần chị phấn chấn lên.
Năm nay chị ấy đã 73 tuổi rồi và chị còn nói với mọi người: “Những điều được nói trong Cửu Bình đều là sự thật! Tôi và những người đồng trang lứa đều đã trải qua hết.”
Gặp người quen là chị ấy đều nói “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và thường chia sẻ trải nghiệm về việc Sư phụ từ bi đã cứu mạng chị ấy. Đó là vào mùa đông của mấy năm về trước, khi tuyết đang rơi dày, chị ấy vì vội đi nộp tiền nước mà bị trượt chân trên con đường đang đóng băng. Tay phải của chị ấy tiếp đất trước và rồi cả người đập mạnh xuống mặt băng. Khi phần đầu sắp va xuống đất, chị ấy nhìn thấy rõ có hai bàn tay từ không trung hiện ra, bàn tay to đến mức chị ấy chỉ có thể nhìn thấy các ngón tay, chứ không thấy lòng bàn tay. Chị kể rằng: “Đôi bàn tay thần kỳ và ấm áp đó đã nhẹ nhàng đỡ để đầu tôi không bị đập xuống đất.”
Người qua đường gần đó nhìn thấy cảnh chị ấy ngã còn nói: “Bà cụ này hẳn là bị thương nặng lắm”. Một số người muốn đỡ chị ấy lên, nhưng chị nói: “Không cần kéo tôi lên đâu. Tôi tự đứng dậy được”. Chị ấy đứng dậy, chỉ thấy tay phải bầm tím, còn cả người không sao hết vẫn bình thường.
Sau đó, chị hào hứng bảo chúng tôi rằng đó là nhờ chị niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” mỗi ngày. Sư phụ Đại Pháp đã vươn bàn tay thần của Ngài ra để bảo hộ chị vào tích tắc sinh tử đó. Mỗi khi nhắc đến trải nghiệm này, dòng lệ biết ơn lại trào dâng trong mắt chị.
Các anh chồng của tôi đắc phúc báo nhờ nghe Cửu Bình
Nhờ ảnh hưởng của chị chồng, vợ chồng người anh thứ hai cũng bắt đầu nghe Cửu Bình. Anh ấy hơn 10 năm trước bị đột quỵ. Anh là người rất cố chấp, nước da đen sạm và bước đi thì nặng nề. Tuy nhiên, anh đã thực sự thay đổi kể từ khi nghe Cửu Bình. Gương mặt anh ấy đã có sắc hồng trở lại và anh ấy có thể đi lại nhanh nhẹn hơn. Trong thời kỳ đại dịch Covid-19, cả hai vợ chồng anh ấy đều không bị nhiễm virus.
Sau đó, tôi khuyên một người anh chồng khác nghe Cửu Bình. Ban đầu anh ấy gạt đi và nói: “Nghe cái đó buồn ngủ lắm“. Có khi anh ấy còn tỏ ra bực bội và chỉ trích các học viên Đại Pháp là “chống đối ĐCSTQ”.
Một ngày trước Tết Nguyên Đán, chồng tôi nhận được điện thoại của chị gái, chị ấy lo lắng nói: “Chị nghe nói anh ba vừa được xe cấp cứu đưa đến bệnh viện rồi”.
Hóa ra hôm đó người anh chồng thứ ba sơn tường nhà. Vợ anh ấy nhận thấy sắc mặt của anh ấy không bình thường và yêu cầu anh ấy đi bệnh viện khám. Ban đầu anh ấy nói không sao, nhưng nhanh chóng không cử động được nữa. Chị ấy vội gọi điện cho con trai và cậu ấy đã nhờ bạn đến đón bố giúp vì lúc đó cậu đang ở quê. Đến khi anh chồng tôi được khiêng xuống lầu, hai tay anh ấy đã không thể cử động. Xe cấp cứu đưa anh ấy đến bệnh viện, bác sỹ chẩn đoán anh ấy bị tắc động mạch não và chèn ép lên dây thần kinh, e là anh ấy sẽ không lên cầu thang được nữa, trong khi anh ấy sống ở tầng tám.
Vừa hay tin, tôi lập tức gọi điện cho con trai anh ấy, khích lệ cậu ấy hãy niệm bên tai cha cậu ấy chín chữ chân ngôn. Cậu ấy đã biết chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và hứa sẽ làm theo lời tôi.
Sau đó, tôi đến bệnh viện thăm anh chồng và kinh ngạc trước sự hồi phục thần kỳ của anh ấy. Một ngày sau cơn đột quỵ, anh ấy đã có thể tự đi vệ sinh, mặc dù anh ấy nói vẫn chưa rõ lời và đôi khi không nhận ra người quen. Tôi thúc giục cháu trai tiếp tục nhắc cha tiếp tục niệm chín chữ chân ngôn. Vợ chồng người anh thứ hai cũng đến thăm anh ba hàng ngày và nhắc anh ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Khoảng 11 ngày sau, anh ấy được xuất viện.
Vài ngày trước, chị chồng mời tôi đến nhà chị ăn tối. Vừa bước vào, tôi thấy anh ba đang ngồi trên ghế sô pha, đang say sưa nói chuyện như trước kia. Tôi nói: “Anh à, anh hồi phục nhanh quá.” Anh ấy đáp: “Những ngày qua anh đều nghe băng ghi âm Cửu Bình mà em đưa. Anh biết mọi điều nói trong đó đều là sự thật vì anh đã trải qua tất cả những chuyện đó rồi”. Nghe vậy tôi vô cùng vui sướng bởi giờ đây anh ấy đã tiếp nhận chân tướng rồi. Tôi biết người anh thứ ba này thực sự có cơ hội được cứu độ.
Cảm tạ Sư phụ vì hồng ân hạo đãng của Ngài đã ban cho chúng sinh cơ hội được cứu độ. Con và gia quyến thành tâm khấu đầu cảm tạ Sư phụ từ bi cứu độ.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/10/1/499478.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/22/231417.html


