Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc đại lục

[MINH HUỆ 15-10-2025] Năm nay tôi 52 tuổi và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được hơn 10 năm. Mỗi khi gặp quan nạn, nếu tôi có thể thời khắc dùng Pháp đối chiếu tư tưởng của bản thân thì sẽ vượt qua rất nhẹ nhàng, vui vẻ. Nhưng nếu bản thân không giữ vững tâm tính, phóng túng theo chấp trước, mọi thứ sẽ trở nên vô cùng nặng nề, rất khổ, rất mệt. Tôi xin chia sẻ quá trình đề cao tâm tính của bản thân khi đối diện với khổ nạn trong hôn nhân.

Bước vào tu luyện

Tôi được chị ba giới thiệu về vẻ đẹp và hiệu quả chữa bệnh kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp. Được khích lệ từ những trải nghiệm của chị gái, tôi bước vào tu luyện. Đáng buồn thay, chị bà không vượt được quan nghiệp bệnh nghiêm trọng nên đã mất đi nhục thân. Chịu ảnh hưởng từ việc này, cùng nỗi sợ hãi trước cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với các học viên, chồng tôi bắt đầu phản đối tôi tu luyện. Gia đình bên ngoại cũng không ủng hộ tôi.

Trước khi tu luyện, tôi thường xuyên cãi nhau với chồng, mỗi lần cãi nhau, tôi đều nổi giận đùng đùng. Sau khi tu luyện, những cuộc cãi vã vẫn không dứt nhưng tôi bắt đầu cố giữ bình tĩnh. Trong một lần tranh cãi gay gắt, chồng tôi đã gọi cả họ hàng bên ngoại đến, gây áp lực để tôi bỏ tu luyện. Tôi muốn nói mấy lời biện giải cho mình nhưng không hiểu sao lúc ấy miệng cứ như bị keo dán chặt lại, không mở ra được. Tôi tin đó là Sư phụ từ bi đã ngăn tôi lại, không để tôi nói lời tạo nghiệp.

Biến cố trong hôn nhân

Vì tôi không từ bỏ tu luyện, chồng tôi đã bỏ đến thành phố khác làm việc để tránh xa tôi. Tôi ở nhà cùng hai con nhỏ. Trong thời gian ở ngoài, anh ấy đã ngoại tình. Mấy tháng sau khi về nhà, lúc nào anh cũng bồn chồn và thường muốn ra ngoài gặp người phụ nữ kia.

Vào ngày sinh nhật mẹ chồng, tôi tới thăm bà sau giờ làm. Khi ấy, có vài người họ hàng và một người phụ nữ lạ ở đó. Điều khiến tôi bất ngờ là chồng tôi đang phụ giúp việc bếp núc, đây điều mà trước đây anh chưa từng làm, còn người phụ nữ kia thì nấu ăn. Anh nói với mọi người nấu sao ăn vậy, đừng kén chọn. Tôi rất ngạc nhiên vì bình thường khi ăn ở nhà, anh luôn chê bai những món tôi nấu. Đây là người chồng trước kia của tôi sao?

Trong bữa cơm, qua câu chuyện của mọi người, tôi hiểu ra người phụ nữ xa lạ kia chính là người thứ ba chen vào gia đình của mình. Lúc đó, tôi không nói gì rồi lặng lẽ rời đi. Tôi không biết phải đối diện với tình cảnh này như thế nào nên chỉ vùi đầu vào công việc. Tôi thấy tương lai thật mù mịt, tóc cũng bạc đi vì bị phản bội. Tôi không thể tĩnh tâm học Pháp, trong đầu lúc nào cũng quanh quẩn suy nghĩ về sự bất công này. Cuộc sống của tôi trở nên u ám và nặng nề, làm gì cũng không khởi tinh thần lên được.

Tìm thấy anh sáng từ trong Pháp

Tôi chia sẻ về tình trạng hôn nhân của mình với một dì đồng tu lớn tuổi. Dì động viên tôi đừng quản anh ấy nữa. Mỗi lần trút bầu tâm sự với dì xong, tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Nhìn lại, tôi vô cùng biết ơn dì vì đã luôn khích lệ tôi trong suốt quãng thời gian khó khăn ấy. Tôi tranh thủ thời gian học Pháp và bắt đầu tìm ra những chấp trước của bản thân: tâm oán hận, tâm tật đố, tâm sắc dục, tâm hiển thị, tâm ỷ lại, tâm vị tư, tâm oán trách, tâm sợ hãi, tâm cầu báo đáp, mong người khác đối xử tốt với mình và cái tình đối với chồng. Tôi phát chính niệm thanh trừ những nhân tâm dơ bẩn này, đồng thời cầu xin Sư phụ giúp thanh trừ chúng.

Tôi đã đọc bài chia sẻ của các đồng tu về phương diện này, điều đó tiếp thêm cho tôi sức mạnh để vượt quan. Tôi nhớ có một đồng tu cũng từng nhìn thấy ảnh của chồng với người thứ ba nhưng vẫn giữ được bất động tâm, cứ như không hề có chuyện đó. Bài chia sẻ của cô đã khích lệ tôi buông tâm xuống và cố gắng bất động tâm. Một hôm, người phụ nữ kia gọi điện cho tôi. Trong điện thoại, tôi nói chuyện hòa ái với cô ấy, khích lệ cô tìm một người thích hợp mà lập gia đình, đừng nên phá hoại gia đình người khác. Đáng tiếc là, tôi chưa kịp giảng cho cô chân tướng về cuộc bức hại.

Buông bỏ và tiếp tục tiến bước

Cuối cùng, người phụ nữ đó đã rời đi. Chồng tôi khóc lóc và muốn đi tìm cô ấy. Nói xong, anh liền đi. Lúc đó, trong tâm tôi nghĩ: họ đã quyết định như vậy thì tôi chúc phúc cho họ vậy. Tôi gửi cho chồng tin nhắn chúc phúc họ. Sau khi gửi tin nhắn, tôi thấy mình nhẹ nhõm, như trút được một gánh nặng lớn.

Mọi chuyện bắt đầu thay đổi khi tôi thực sự buông tâm xuống. Buổi tối, chồng tôi về nhà và nói anh không đi nữa. Tôi hiểu rằng, khi bản thân thực sự buông tâm thì Sư tôn sẽ an bài cho chúng ta điều tốt đẹp nhất.

Tôi nghĩ nhất định là kiếp nào đó trước đây, tôi cũng đã từng làm tổn thương anh ấy như vậy. Nếu không có sự chỉ đạo của Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp, không có sự coi sóc từ bi của Sư phụ, tôi đã không thể bước ra khỏi quan tình này và không thể giữ được gia đình trọn vẹn như hiện tại.

Giờ đây, chồng tôi đã quay về với gia đình, luôn vui vẻ và có trách nhiệm. Gia đình tôi sống trong hòa thuận, các con cũng trưởng thành, hiếu thuận, hiểu chuyện và có công việc ổn định. Tôi thường nhắc các con hãy thường xuyên niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Tôi vô cùng may mắn được trở thành đệ tử Đại Pháp, trở thành sinh mệnh mà chư Thần trong vũ trụ đều ngưỡng mộ. Đúng như Sư phụ giảng: “Đại Pháp tận giải uyên nguyên” (Giải Đại Kiếp, Hồng Ngâm II). Khi viết những dòng chia sẻ này, tâm tôi nghẹn ngào, mắt tràn lệ cảm ân sự coi sóc của Sư phụ. Tôi biết tất cả những gì mình có đều là nhờ sự từ bi hồng đại của Sư phụ và ân điển của Đại Pháp. Từ tận đáy lòng, con xin khấu tạ Sư phụ!

Tầng thứ hữu hạn, có điều gì không phù hợp với Pháp, mong các đồng tu từ bi chỉ chính!

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/10/15/498777.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/20/231382.html