Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục trình bày, đồng tu chỉnh lý

[MINH HUỆ 27-09-2025] Hai vợ chồng chúng tôi năm nay đều đã 80 tuổi, cùng nhau đắc Pháp gần 30 năm rồi. Những điều đã trải qua có thể viết thành một cuốn sách. Nay xin chia sẻ với mọi người một phần nhỏ những trải nghiệm tu luyện chân thực của chúng tôi.

1. Bà lão 80 tuổi bước đi như bay

Tôi và ông nhà tôi cùng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Vừa đắc được Đại Pháp, chúng tôi đã cảm thấy Đại Pháp này thật quá tốt, chúng tôi đã sống đến ngần này tuổi mà trước giờ chưa từng có ai giảng cho chúng tôi những đạo lý này: Con người từ đâu đến? Mục đích thực sự khi đến thế gian là vì điều gì? Con người rồi sẽ đi về đâu? Vì sao cần phải làm người tốt? Làm thế nào để trở thành người tốt? Vì sao con người lại mắc bệnh? … Những vấn đề này khiến chúng tôi băn khoăn suốt bao năm, học Đại Pháp đã giúp chúng tôi ngay lập tức mở ra một cánh cửa, chúng tôi vui mừng khôn xiết, từ tận đáy lòng cảm thấy mình may mắn vì đã tìm được chân Pháp Đại Đạo mà bấy lâu nay vẫn âm thầm kiếm tìm!

Từ đó, mỗi ngày chúng tôi đều kiên trì học Pháp và luyện công, từ lúc nào không hay, thân thể chúng tôi đều trở nên không bệnh tật, thân nhẹ nhàng, bước đi như bay. Họ hàng và những người xung quanh đều nói hai vợ chồng già chúng tôi trông thật trẻ, học Pháp Luân Công đúng là thu được lợi ích! Khi đi taxi, tài xế taxi hỏi chúng tôi bao nhiêu tuổi rồi. Chúng tôi nói đã 80 tuổi rồi, chú ấy vô cùng kinh ngạc: “Sao hai bác lại trẻ thế này, không giống, không giống!” Chúng tôi liền nói với chú ấy rằng chúng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Một lần tôi tắm ở nhà tắm công cộng, có người hỏi tôi bao nhiêu tuổi rồi. Tôi nói với họ tôi đã 80 tuổi rồi. Họ đều nói: “80 tuổi mà không cần ai đi cùng ư? Thật là không giống chút nào!” Bởi người 80 tuổi thông thường đều cần con cái đi cùng vào nhà tắm.

Tôi, một bà lão, mỗi lần ra ngoài đều đi giày cao gót. Không ít lần có người từ phía sau đuổi theo hỏi tôi bao nhiêu tuổi. Tôi nói 80 tuổi, họ đều không tin.

Một lần, tôi từ nhà đồng tu ra ngoài, đồng tu nhìn theo bóng lưng tôi và cảm khái: “Vị lão đồng tu này trông đâu giống người 80 tuổi? Nhìn những bà cụ 80 không tu luyện xem trông thế nào? Phần lớn đều lưng còng, eo cong, chứ đừng nói đến chuyện mang giày cao gót. Thân thể khỏe mạnh này chính là Pháp Luân Đại Pháp ban cho bà ấy đấy!”

Đúng vậy! Pháp Luân Đại Pháp chính là có thể tạo nên kỳ tích ở nhân gian, chỉ cần bạn có thể chiểu theo những yêu cầu trong sách mà làm. Ai tu luyện thì người đó được lợi ích, câu nói này hoàn toàn không hề hư giả chút nào!

2. Đại Pháp giúp chúng tôi trở nên bình hòa, khoan hậu khi đối đãi với người khác

Vợ chồng tôi có một con trai và một con gái, con gái cũng tu luyện Đại Pháp, rất hiểu chuyện và khiến chúng tôi yên tâm. Còn con trai thì theo lời người thường mà nói, là một đứa con “phá gia chi tử”. Chúng tôi bỏ tiền giúp con trai thuê ba bốn quầy hàng, nhưng nó đều làm cho hỏng hết. Chúng tôi có mua một căn hộ lớn ở thành phố, hai phòng ngủ một phòng khách. Thế nhưng con trai lại lén lút đem căn hộ đó đi bán mà không hề nói với chúng tôi. Một lần tôi đến thành phố mang rau cho nó, tôi nói: “Mẹ đem đến nhà cho con nhé”. Con trai nói: “Đừng tới nữa, con bán căn nhà đấy rồi”. Lúc đó nghe vậy tôi sững sờ, như không thể tin nổi sự thật này, tức giận vô cùng.

Con trai sau khi bán căn hộ lớn, nó lại mua một căn nhỏ. Một lần khác tôi đến cho nó rau, nó lại nói: “Đừng tới nữa, nhà bán rồi”. Sau đó nó bắt đầu đi thuê nhà để ở. Liên tục xuất hiện chuyện như thế này, đổi lại là người thường thì e rằng đã tức điên lên rồi.

Nhưng sau khi về đến nhà, tôi dùng Pháp để chỉ đạo bản thân. Tức giận khẳng định là không đúng, nhưng tôi lại không biết mình nên tu bỏ tâm gì. Khi chúng tôi thắp hương dâng lên Sư phụ, bỗng nhiên có một tiếng động rất lớn vang lên, giống như một tảng đá khổng lồ lăn xuống từ trên núi vậy (nhà chúng tôi ở lưng chừng núi của một vùng nông thôn). Hai vợ chồng tôi giật mình hoảng hốt, chạy ra ngoài xem nhưng chẳng thấy tảng đá nào cả. Chúng tôi ngộ ra rằng đó là Sư phụ điểm ngộ rằng chúng tôi cần buông bỏ tâm lợi ích, tình thân… Có lẽ là trong đời trước chúng tôi nợ con trai. Dần dần, chúng tôi xem nhẹ việc này, cũng không còn oán trách con trai nữa.

Nhưng chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó. Hôn nhân của con trai cũng là một quan ải khó khăn đối với hai vợ chồng già chúng tôi. Con trai tìm một người phụ nữ nông thôn góa chồng, mang theo đứa con sáu tuổi. Lúc đó chúng tôi không chấp nhận được, họ hàng bạn bè cũng đều phản đối, nhưng con trai thì muốn. Chúng tôi liền dùng Pháp của Sư phụ để đối chiếu. Chúng tôi cũng không biết giữa chúng có quan hệ nhân duyên gì? Nếu như chúng chính là có mối nhân duyên này, phải đến để trả nợ cho nhau, mà chúng tôi lại cưỡng ép chia rẽ chúng, chẳng phải là làm việc xấu rồi sao? Thế là chúng tôi buông bỏ tâm thể diện, tâm ghét bỏ… không quản nữa. Chỉ cần bước vào cửa nhà chúng tôi thì chúng tôi sẽ thiện đãi chúng.

Con trai làm ăn buôn bán không thành, lại quay sang làm chuyện bất chính bán xổ số lậu, kết quả kéo theo một đống nợ nần. Nó và con dâu cùng nhau chạy đi nơi khác. Ai ngờ rằng chuyện lần này là do con dâu đứng ra vay tiền dưới danh nghĩa của chúng tôi mà chúng tôi hoàn toàn không hề hay biết. Người cho vay gọi điện đến đòi tiền chúng tôi. Chúng tôi là đệ tử Đại Pháp, con dâu xảy ra chuyện như vậy nên chúng tôi đã thay nó trả ba bốn vạn tệ. Sau việc này, con trai và con dâu ly hôn.

Nếu không tu luyện, thì thế nào chúng tôi cũng phải đòi lại số tiền đó từ cô con dâu đã ly hôn kia. Nhưng chúng tôi là đệ tử Đại Pháp, chúng tôi nghĩ, nó có thể trở thành con dâu của chúng tôi, nhất định trong đó tồn tại mối nhân duyên mà chúng tôi không nhìn thấy. Tại sao chúng tôi vừa thay nó trả nợ xong thì chúng lại ly hôn? Có lẽ là chúng tôi đã nợ người ta số tiền đó, trả xong chính là kết toán hết, sau đó ly hôn, rời khỏi gia đình này. Vì vậy chúng tôi không thể giống như người thường mà oán hận hay gây gổ. Sau khi ly hôn, mỗi dịp Tết đến con dâu vẫn dẫn con đến thăm chúng tôi. Bởi cô ấy biết rất rõ rằng cha mẹ chồng tu luyện Đại Pháp là những người thực sự tốt bụng, làm người thì thiện lương, khoan dung và rộng lượng.

Nói thật lòng, nếu như chúng tôi không học Đại Pháp, chắc hẳn sớm đã bị con trai làm cho bực tức đến không biết thế nào rồi. Bởi vì chúng tôi có Đại Pháp, có Sư phụ luôn dõi theo, điểm hóa và dẫn dắt chúng tôi lấy nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn để yêu cầu bản thân, tâm tính và cảnh giới không ngừng được đề cao. Dù mùa đông phải vào thành phố ở trong căn nhà nhỏ, chúng tôi cũng không bị những chuyện này làm cho vướng bận. Khi gặp việc gì, chúng tôi trước tiên đều nghĩ cho người khác trước, trong tâm có Pháp, dù khổ thế nào cũng cảm thấy vui vẻ. Vì vậy, ai gặp chúng tôi cũng đều ngưỡng mộ và khâm phục.

Pháp Luân Đại Pháp đã tái tạo lại chúng tôi, ban cho chúng tôi một thân thể khỏe mạnh cường tráng, cho chúng tôi một gia đình hòa ái, và giúp chúng tôi không ngừng đề cao cảnh giới tư tưởng bản thân. Hết thảy của hết thảy những điều này, đều không cách nào dùng tiền để đo lường được. Đắc được Đại Pháp này, chúng tôi chính là đắc được một báu vật vô giá. Trên con đường tu luyện sau này, chúng tôi cần tinh tấn thực tu hơn nữa để không phụ lòng từ bi khổ độ của Sư phụ!

Cảm ân Sư tôn! Con ở xa kính bái ân Sư!

Hợp thập!

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/27/大法使我们平和、宽厚待人-499530.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/14/231306.html