Học Pháp và luyện công tập thể mang lại nhiều lợi ích
Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 14-05-2025]
Nhóm học Pháp tại nhà tôi được lập từ nhiều năm trước nhưng từ tháng 4 năm 2024 đến nay việc học mới được duy trì đều đặn, lúc nhiều thì có sáu, bảy học viên, khi ít thì hai, ba người. Mỗi buổi sáng chúng tôi học một bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân. Đồng tu nào có việc thì luyện công một tiếng, đồng tu không có việc gì thì luyện cả năm bài công pháp, rồi phát chính niệm trong nửa giờ.
Sau một năm, chúng tôi đã có những cải biến tích cực cả về tâm tính và diện mạo. Một đồng tu thông qua thiên mục thấy rằng trong trường không gian của chúng tôi có vô số Pháp Luân xoay chuyển, có nhiều thiên nữ xinh đẹp, còn có một đóa đại liên hoa màu hồng phấn và Pháp thân của Sư phụ ngồi trên đó. Đây là cảnh tượng thù thắng mỹ diệu trong không gian khác, còn ở không gian này, là những điều tốt đẹp mà thế nhân có thể cảm nhận được.
Tâm tính được đề cao
Chính lại tư tưởng
Nhóm chúng tôi có một đồng tu cao tuổi. Năm 1997, bà bị nhiễm độc khi dùng bài thuốc dân gian để trị bệnh viêm gan B. Bệnh viện từ chối tiếp nhận, khiến bà chỉ có thể nằm chờ chết. May mắn thay bà đã đắc được Đại Pháp và nhanh chóng bình phục. Bà nói rằng Sư phụ đã kéo dài mạng sống cho bà. Đồng tu này rất biết ơn Sư phụ, vững tin vào Đại Pháp, làm tốt ba việc, nhưng bà vẫn chưa trừ bỏ được chấp trước căn bản – đó là nghĩ tới việc trị bệnh cho bản thân.
Khi làm ba việc bà vẫn còn niệm đầu để trừ bệnh, giống như nếu không làm tốt ba việc thì thân thể sẽ xảy ra vấn đề, và thân thể của bà thật sự liên tục gặp rắc rối. Trong buổi học Pháp nhóm, bà hiểu ra rằng bà không thể tu luyện với một thân thể mang bệnh. Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho bà và bà cần chuyển biến quan niệm từ căn bản, đó là bỏ đi suy nghĩ trị bệnh khỏe người để trở thành một người chân tu.
Các học viên khác nhau có thể ngộ về Pháp khác nhau
Một đồng tu khác là giáo viên về hưu. Bà đã hình thành thói quen của một người thích tranh luận và muốn làm thầy người khác. Thông qua học Pháp và những lời nhắc nhở thiện ý của các đồng tu, bà nhận ra rằng Pháp tại các tầng thứ khác nhau có triển hiện khác nhau, một người tu đến tầng nào thì chỉ có thể thấy được Pháp lý tại tầng đó. Giờ đây bà hiểu được rằng nhận thức của ai đó không nhất định là hoàn toàn đúng. Áp đặt thể ngộ của mình lên người khác là không khiêm tốn, không tôn trọng họ, và nếu bản thân ngộ sai thì còn phạm tội đã dẫn đồng tu đi sai đường. Bà đã cố gắng kiềm chế cái tâm muốn thể hiện bản thân. Khi các đồng tu có những lý giải khác nhau về Pháp lý, bà chỉ nói ra nhận thức của mình, không còn truy cầu sự công nhận của người khác nữa.
Tâm sợ bẩn
Tôi cũng có nhiều chấp trước ẩn giấu mà tôi đang cố gắng tu bỏ chúng đi. Dù không phải là người quá sạch sẽ, nhưng tôi sợ người khác sử dụng nhà vệ sinh của mình, nằm trên giường của mình. Không phải vì tôi sợ lây bệnh mà là vì tôi cảm thấy bẩn. Đối với con trai và con dâu tôi đang làm việc ở nơi khác, hay đối với mẹ tôi, chị tôi cũng vậy. Nếu họ dùng mà không thay không giặt thì tôi không thể dùng nổi, họ không dùng mà để đó cũng làm tôi thấy khó chịu.
Bởi vì cái tâm sợ bẩn này, mà có hôm sau khi học Pháp và chia sẻ với một đồng tu, dù lúc đó đã là 11 giờ đêm tôi vẫn bảo cô ấy về nhà, làm cho cô ấy phải đạp xe về mất nửa tiếng.
Sau sự việc này, tôi nhận ra rằng bất kỳ chấp trước nào cũng sẽ ngăn cản tôi đề cao, vì vậy tôi đã cố gắng tống khứ chấp trước sợ bẩn của mình. Đôi khi tâm tính chưa đạt đến, tôi cũng ép mình phải làm được. Có một đồng tu bị giam giữ và sau đó trở thành người vô gia cư. Tôi hiểu những khó khăn của cô ấy, bèn đưa chìa khóa nhà cho cô ấy và bảo cô có thể đế nhà tôi bất cứ lúc nào. Cô ấy đã đến ở nhà tôi một đêm. Vào dịp năm mới, có hai buổi tối một số đồng tu đến xem Shen Yun rồi ở lại nhà tôi, tôi không còn thấy khó chịu như trước nữa. Tôi đang tiếp tục nỗ lực để tống khứ tâm chấp trước này.
Hiểu ra tầm quan trọng của việc không lấy những gì của người khác
Trong nhóm có một đồng tu lớn tuổi, đáng lẽ đã nghỉ hưu vào năm 2006, nhưng vì bà không từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, công ty của bà đã từ chối trả lương hưu cho bà. Bà buộc phải làm công việc bán thời gian để nuôi sống bản thân và nhờ vào sự hỗ trợ từ người thân và các đồng tu khác. Lâu dần, bà trở nên quen với việc đó và sẵn sàng nhận bất cứ thứ gì từ người khác.
Hai năm nay, con gái bà đã chu cấp cho bà đủ tiền chi tiêu sinh hoạt, nhưng bà vẫn nhận đồ từ người khác. Bà thậm chí còn cho rằng việc các đồng tu hỗ trợ bà là điều nên làm, và bà đang cho họ cơ hội để tích đức. Các đồng tu trong nhóm đã chia sẻ vấn đề này với bà dựa trên Pháp lý “bất thất, bất đắc”. Họ giải thích rằng bà không nên đổi đức để lấy những thứ khác. Đối với người tu luyện, đức là thứ vô cùng quý báu. Bà cần phải từ bỏ chấp trước vào lợi ích cá nhân, nếu bà đã có đủ tiền sinh hoạt rồi thì không thể nhận đồ của người khác nữa. Sư phụ cũng đã giảng rõ cho các đệ tử rằng không đòi hỏi những thứ của người khác. Sư phụ còn không yêu cầu thứ gì từ đệ tử, làm sao chúng ta có thể đòi hỏi các thứ từ đồng tu? Cuối cùng bà đã hiểu ra và nói sẽ không tùy tiện nhận đồ của mọi người nữa.
Trước cuộc đàn áp xuyên quốc gia của Đảng Cộng sản Trung Quốc, tất cả các đồng tu trong nhóm đã có nhận thức lý tính và thành thục về tình huống hiện nay. Đặc biệt là sau khi đọc bài kinh văn “Thời khắc then chốt xem nhân tâm” của Sư phụ, tín tâm của chúng tôi vào Sư phụ và Đại Pháp trở nên mạnh mẽ hơn. Chúng tôi tiếp tục bước ra ngoài phát các tài liệu giảng chân tướng, dán áp phích mang thông điệp về Đại Pháp và giảng chân tướng trực diện cho mọi người.
Sự thay đổi tích cực về diện mạo
Nhóm chúng tôi có một nam đồng tu ngoài 40 tuổi. Khi còn trẻ, gia đình cậu ấy đã tìm một thầy đồng để chữa bệnh cho cậu, nhưng bệnh không những không khỏi mà còn bị mắc phụ thể. Năm cậu ấy 18 tuổi, có các Thần trong tam giới nhất quyết muốn làm sư phụ của cậu ấy, đã cấp lên thân thể cậu nhiều thứ, gây ra can nhiễu và khổ nạn cho cuộc sống cũng như việc tu luyện của cậu. Chẳng hạn, đôi khi cậu mở cuốn Chuyển Pháp Luân ra, trong sách không thấy một chữ nào, hoặc thị lực của cậu bị che đi bởi vô số hình ảnh, vì vậy cậu không thể nhìn được từ nào cả. Khi cậu nghe băng giảng Pháp của Sư phụ, cậu thường không thể nghe được câu gì, không phải vì máy phát của cậy bị hỏng hay tai cậu có vấn đề, mà đó là sự can nhiễu. Điều đó quả là thách thức cho việc học Pháp, luyện công và phát chính niệm của cậu ở nhà.
Khi cậu ấy đến học Pháp nhóm vào đầu tháng Tư năm ngoái, mỗi khi nghe nhạc luyện công hoặc các bài giảng của Sư phụ, cậu phải đeo tai nghe để khuyếch đại âm thanh. Dù có thân hình cao lớn, vóc dáng khỏe mạnh, nhưng cậu lại cảm thấy rất yếu đến nỗi không cầm được đũa ăn cơm, trong bữa ăn phải nghỉ đến mấy lần. Đôi khi cậu không có đủ sức để đứng lên đi vào nhà vệ sinh, cậu đành phải bò vào trong đó. Những người khác trải nghiệm cảm giác thân thể nhẹ nhõm sau khi học Pháp, luyện công, nhưng cậu lại cảm thấy rất đau đớn và mệt mỏi đến mức toàn thân không còn chút sức lực nào. Khi phát chính niệm, cậu cảm thấy như thể núi lở đất sụt, sông cuộn biển gầm, đôi khi, cậu ngã quỵ xuống hoặc thậm chí ngất đi. Chúng tôi nhận thấy cậu đang vật lộn trong tuyệt vọng.
Sau khoảng hai, ba tháng, Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho cậu ấy, bỏ đi những thứ xấu và chính lại trạng thái của cậu. Cậu đã có thể tự học Pháp, luyện công và phát chính niệm tại nhà. Cậu không cần phải đeo tai nghe trong khi học Pháp nhóm và luyện công nữa. Trạng thái thân thể yếu mệt của cậu đã biến mất và sức khỏe của cậu đã khôi phục bình thường.
Dù hoàn cảnh có khó khăn và gian nan thế nào đi nữa, tín tâm của cậu vào Sư phụ và Pháp vẫn không lay chuyển. Cậu nói rằng cậu có thể không tu thành, nhưng trong tâm cậu có Đại Pháp và chỉ muốn được làm đệ tử của Sư phụ. Cậu đã thỉnh một bộ sách của Sư tôn và nói trong nhà mình nhất định phải có nơi dành cho Đại Pháp. Tuy sống nhờ vào tiền trợ cấp người nghèo, nhưng chỉ cần là để cứu người và hồng Pháp, cậu sẽ phó xuất nhiều nhất có thể.
Ví như cậu đã mua một máy tính trị giá hơn 700 Tệ, thẻ internet hơn 200 Tệ và các nguyên liệu để làm thẻ bình an bằng tiền của mình. Mạng Internet băng thông rộng trong nhà cậu chỉ để dành phục vụ cho các đồng tu. Khi có đồng tu muốn giúp đỡ, cậu luôn từ chối và nói rằng đó là những gì mình có thể phó xuất cho Đại Pháp và các đồng tu. Gần đây, huyết áp của cậu đột nhiên tăng rất cao và cậu bị đau đầu. Cậu vững tin vào Đại Pháp, tin vào Sư phụ và không coi đó là bệnh. Cậu biết đây là can nhiễu của tà ác và khổ nạn đó đã qua đi sau ba, bốn ngày.
Lưng gù thẳng lại
Trong nhóm chúng tôi có một đồng tu là một bà hơn 70 tuổi. Lưng của bà gần như cong 90 độ. Trước đây, khi chúng tôi gặp mặt nhau, tôi chỉ có thể nhìn thấy phần lưng nhô ra của bà, chứ không nhìn được khuôn mặt bà. Trong khi phát chính niệm, bà làm thế tay lập chưởng mà tay bà gần như được đặt ngang với chân của bà, mặt bà gần như úp vào bàn tay. Tết Nguyên Tiêu năm nay khi xem Shen Yun, bà ngồi song bàn ngay ngắn trước màn hình trong hơn 2 giờ đồng hồ. Mặc dù lưng không thẳng, nhưng mặt bà thường xuyên hướng về phía màn hình. Trước đây, bà thậm chí không thể giữ mặt hướng về phía trước dù chỉ trong vài phút.
Đêm hôm đó, chúng tôi đã phát chính niệm từ lúc 11 giờ 50 đến 0 giờ 50, tôi nhìn bà mấy lần đều thấy đầu bà đã cao hơn lưng ghế sofa. Trước đây, khi bà ngồi ở vị trí này, tôi chỉ có thể nhìn thấy lưng bà. Bà nói rằng khi đả tọa và phát chính niệm ở nhà, thân thể bà liên tục nghiêng sang phải, đôi khi bà sẽ ngã và phải tự điều chỉnh vài lần. Đêm hôm đó bà đã không bị như vậy. Bà nói trường năng lượng ở nhà tôi rất tốt. Tuy nhiên, tôi cảm thấy có liên quan lớn đến việc xem Shen Yun. Mặc dù trường năng lượng không mạnh mẽ như lúc xem trực tiếp, nhưng chắc chắn có những lợi ích.
Khỏi chứng khó thở
Vào tháng Bảy, một nam đồng tu 63 tuổi tham gia nhóm học Pháp. Ông ấy rất ham học hỏi và có thể lắp đặt, sửa chữa nhiều thiết bị điện. Ông đã giúp đỡ rất nhiều người, trong đó có cả các học viên. Đặc biệt trong những năm đầu của cuộc bức hại, ông đã gánh chịu nhiều rủi ro, vừa góp tiền vừa cung cấp kỹ thuật để vận hành các điểm sản xuất tài liệu giảng chân tướng. Trong 20 năm qua, ông vẫn kiên trì phát tài liệu chân tướng.
Khi đến học Pháp nhóm lần đầu, ông đã bị can nhiễu nghiêm trọng. Bình thường ông không bị ho nhưng hễ học Pháp là ông lại bắt đầu ho. Trong thời gian học một bài giảng ông ho tới 20 lần. Cứ như thể không ho thì ông ấy sẽ không thở được. Triệu chứng này đã được cải thiện sau một tháng và giờ ông chỉ ho một vài tiếng.
Đồng tu này kể rằng trước đây ông mắc chứng khó thở, khi hít vào, không khí chỉ có thể xuống dưới cổ ông một chút, nhưng bây giờ đã có thể xuống tới bụng dưới. Ông cảm thấy thân thể nhẹ nhõm và một điều kỳ diệu nữa là ông không cần đeo kính để đọc sách sau khi tham gia nhóm học Pháp khoảng hai tháng.
Khối u tử cung biến mất
Vào cuối tháng 4 năm 2024, một học viên mới đến nhóm chúng tôi. Bà ấy ngoài 60 tuổi. Trong đợt khám sức khỏe của công ty bà vào tháng Ba, bà được chẩn đoán có khối u lớn. Bác sỹ nói rằng tình trạng của bà không tốt và đề nghị bà tới bệnh viện tỉnh để chẩn đoán chính xác. Bà lo sợ với tin xấu này và không dám đi. Với sự khuyên bảo của người thân cũng tu Đại Pháp, bà đã bước vào tu luyện. Đến đầu tháng 5, bà đã lấy hết cam đảm đến bệnh viện tỉnh để làm sinh thiết, kết quả cho thấy là khối u lành tính và cần phẫu thuật vào cuối tháng. Trước khi tiến hành phẫu thuật, bà kiểm tra lại thì khối u đã biến mất!. Bà vừa kinh ngạc vừa vui mừng, và vô cùng biết ơn Sư phụ, biết ơn Đại Pháp. Chứng kiến kỳ tích này của Đại Pháp chồng bà cũng bắt đầu tu luyện.
Coi bệnh là giả tướng
Một ví dụ khác, một đồng tu 72 tuổi trong nhóm chúng tôi có các giả tướng của bệnh tiểu đường đã hơn 10 năm. Bà tín Sư tín Pháp, người tu luyện không có bệnh, bà cũng không coi đó là bệnh, cũng không làm trì hoãn cuộc sống và việc tu luyện của bà.
Năm 2022, ngón chân cái bên phải của bà bị loét và đóng vảy sau bốn ngày. Sang ngày thứ năm, bà đã ra ngoài giảng chân tướng về Đại Pháp. Mất gần một năm vết loét mới lành hẳn. Cuối tháng 2 năm 2025, ngón chân cái và ngón chân thứ hai bên chân trái bà bị lở loét. Đầu tiên là lớp da bên ngoài bị rữa, rồi bong ra, lộ ra thịt và máu. Sau đó hai móng chân của bà tuột ra, nửa bàn chân bà sưng đỏ.
Bà vẫn giữ bình tĩnh và vui vẻ và làm những gì cần làm. Một tuần sau thì nó đóng vảy, sau khoảng hai tuần thì móng chân bắt đầu mọc ra. Đến giữa tháng 4, chân bà đã lành lặn hoàn toàn. Bà vô cùng cảm tạ Sư phụ, ca ngợi phép màu của Đại Pháp và cảm thấy tiếc cho những thế nhân vì chưa minh bạch chân tướng Đại Pháp mà không thể đắc Pháp tu luyện.
Lời kết
Học Pháp tập thể có thể kịp thời chính lại vô số thể ngộ sai về Pháp và nâng cao chất lượng học Pháp. Luyện công theo nhóm có thể giúp chúng ta phát hiện và sửa lại những động tác chưa đúng, nhờ đó sẽ không bị lệch khỏi khí cơ mà Sư phụ đã cài cho chúng ta, giúp cho thân thể và công của chúng ta diễn hóa tốt hơn. Đặc biệt là có thể ngăn chặn sự loạn Pháp không tự biết. Ngoài ra còn có những lợi ích của việc giám sát lẫn nhau, khích lệ lẫn nhau, tỷ học tỷ tu, cộng đồng đề cao.
Khi chúng ta chú trọng tu luyện hơn, tâm tính chúng ta được đề cao và chúng ta đặt tâm hơn trong khi làm ba việc. Sẽ có những cải biến đáng kể trên bề mặt thân thể chúng ta.
Học Pháp nhóm và luyện công tập thể là hình thức tu luyện mà Sư tôn lưu lại cho chúng ta. Nếu điều kiện cho phép, mong các đồng tu hãy tổ chức và kiên trì thực hiện, hai hay ba người cũng được.
Nếu thể ngộ của tôi có điều gì không ở trong Pháp, mong các đồng tu chỉ chính. Tạ ơn Sư phụ, cảm ơn các đồng tu.
Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/14/493375.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/14/228858.html`