Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Đông Bắc Trung Quốc
[MINH HUỆ 19-05-2025] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Không lâu sau, mọi bệnh tật của tôi đều khỏi. Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho tôi, giúp tôi đạt đến trạng thái thân thể nhẹ nhàng vô bệnh. Nhân Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới đang đến, tôi xin chia sẻ một số câu chuyện về việc gia đình nhận được phúc lành dưới sự bảo hộ của Sư phụ Đại Pháp.
Em trai lớn đắc Đại Pháp
Em trai lớn của tôi từ nhỏ tính khí thất thường. Cậu ấy hút thuốc, uống rượu và hay gây gổ, thậm chí đánh nhau đến suýt mất mạng. Gia đình tôi lúc nào cũng lo lắng cho cậu ấy. Khi lớn lên, em tôi bị bệnh sỏi thận nặng và thường đi tiểu ra máu. Công việc của em ấy yêu cầu phải giao hàng vào ban đêm, khiến tôi luôn lo lắng, thường chờ cho đến khi em gọi điện báo đã về nhà tôi mới yên tâm đi ngủ.
Tôi giới thiệu cho em về Pháp Luân Đại Pháp, và em bắt đầu tu luyện. Không lâu sau, em đã khỏi bệnh, bỏ hút thuốc và uống rượu, tính tình cũng dịu đi, không còn đánh nhau với người khác nữa.
Em trai tôi làm trong ngành kinh doanh thực phẩm. Một hôm, trong lúc kiểm tiền sau khi giao hàng về, em phát hiện một khách hàng đã trả cho mình 500 Nhân dân tệ tiền giả. Em không hề tức giận. Ngày hôm sau, em vẫn giao hàng cho chính người khách đó. Khi người ấy đưa tiền, em nói: “Hôm nay để tôi kiểm tra xem có tờ tiền giả nào không nhé”. Người đàn ông đỏ mặt, nói: “Làm sao tôi có thể đưa tiền giả cho cậu chứ?” Em trai tôi trả lời: “500 Nhân dân tệ không đáng là bao, nhưng anh đã cho tôi rất nhiều đức đó”.
Người khách vội nói: “Hãy kể cho tôi về Pháp Luân Đại Pháp đi?” Em trai tôi nói với anh ta: “Pháp Luân Đại Pháp dạy con người sống theo Chân-Thiện-Nhẫn, làm người tốt, và tốt hơn nữa, luôn nghĩ cho người khác trước…” Anh ta rất xấu hổ.
Một buổi sáng khi em trai tôi đang đả tọa, một niệm đầu đột nhiên lóe lên: “Hết bột rồi”. Em nghĩ: “Tối qua mình mới nhập cả xe bột, không lẽ bị trộm rồi sao?” Sau khi đả tọa, em đến nhà kho và thấy bột không bị mất. Có chuyện gì vậy nhỉ? Em trai mở một bao bột ra và nhìn kỹ thì phát hiện bột đã bị mốc. Em nghĩ chắc hẳn Sư phụ đã điểm hóa cho mình. Nếu dùng số bột mốc này chế biến thực phẩm thì sẽ gặp rắc rối lớn. Em trai gọi điện cho nhà cung cấp, nhưng họ không đồng ý đổi hàng. Em đành bỏ số bột đó đi và chấp nhận chịu thiệt. Nếu không tu luyện Đại Pháp, có lẽ em đã tức giận và đến chỗ nhà cung cấp để gây chuyện.
Có một lần, trong khi giao hàng, em tôi bị tai nạn xe, khiến chiếc xe ba bánh của em bị lật nhào. Những người nông dân đang làm việc trên đồng chạy đến, thấy kính cửa sổ vỡ nát hết cả và hộp dụng cụ đè lên người em. Mọi người cứu em tôi ra khỏi xe, và phát hiện em không hề bị thương chút nào. Một ông lão nói: “Gia đình cậu chắc hẳn phải thờ một vị Đại Phật, nếu không thì cậu đã mất mạng rồi”. Em tôi nói với họ: “Cháu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và Sư phụ đã bảo hộ cháu”.
Em trai út tránh được tai nạn nhờ tin Đại Pháp là tốt
Một buổi sáng tháng 3 năm 2005, em trai lớn gọi điện cho tôi và nói: “Đêm qua, em mơ thấy cùng một giấc mơ ba lần liên tiếp. Em mơ thấy Tiểu Nhị (biệt danh của em trai út) bị thiêu chết”. Tôi nói: “Đây không phải là ngẫu nhiên. Nhất định là Sư phụ đã điểm hóa cho chúng ta rằng Tiểu Nhị sắp gặp chuyện rồi”.
Vào thời gian đó, em trai út của tôi đang làm việc ở Tứ Xuyên. Chúng tôi gọi điện cho em, bảo rằng có chuyện khẩn cấp và giục em phải quay về ngay. Sau khi em trở về, chúng tôi kể cho em nghe về giấc mơ đó. Em liền nổi cáu: “Sao các anh chị lại ngớ ngẩn thế!? Chỉ vì một giấc mơ mà gọi em về. Anh chị đền tiền vé máy bay cho em đi!” Khi đó, vé máy bay khứ hồi có giá 10.000 Nhân dân tệ.
Chúng tôi nói với em trai út, Sư phụ giảng:
“Có một loại giấc mộng có quan hệ trực tiếp với chư vị, với loại giấc mộng này chúng ta không thể gọi đó là giấc mộng được.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)
Chúng tôi biết giấc mơ này là chuyện đã xảy ra ở không gian khác. Em trai lớn lại cùng em trai út đọc Chuyển Pháp Luân. Sáng hôm sau, khi tôi đang mở video hướng dẫn luyện công của Sư phụ, em trai út nói: “Đêm qua em có một giấc mơ. Em đang chơi ở Nam Hồ. Em nghĩ ‘mình muốn bay về nhà’, và quả thực em đã bay về nhà”. Tôi biết ngộ tính của em ấy không tệ. Chúng tôi lại giải thích cho em ấy vì sao cần phải làm tam thoái (thoái xuất khỏi Đảng Đoàn Đội của Trung Cộng, em đồng ý thoái và còn nhờ tôi làm tam thoái giúp vợ và con gái. Mặc dù không tu luyện Đại Pháp, nhưng em tin rằng Đại Pháp là tốt. Chúng tôi bảo em thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Em trở lại Tứ Xuyên với các băng nhạc Pháp Luân Đại Pháp.
Vào tháng 5, em trở về vùng Đông Bắc để giám sát một dự án đường ống dẫn dầu ngầm. Một hôm, công trường xảy ra vụ nổ khiến bốn người bị thương. Hai người bị bỏng trên 40% cơ thể, trong khi hai người còn lại bị bỏng trên 60%. Khi tai nạn xảy ra, em trai tôi vừa hay không ở đó. Một người họ hàng của giám đốc đã ra lệnh trái với các quy định an toàn, dẫn đến vụ nổ. Nếu em trai tôi có mặt tại hiện trường, em không chỉ sẽ bị thương, mà còn phải chịu trách nhiệm hình sự, vì em là quản lý an toàn và đã ký hợp đồng.
Vì em trai út của tôi tin Đại Pháp, Sư phụ đã giúp em tránh được tai nạn này. Cả gia đình chúng con xin cảm tạ Sư phụ!
Anh rể bị tai nạn xe hơi nghiêm trọng, được Sư phụ Đại Pháp chữa lành
Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi gọi cho chị cả để động viên chị ấy tu luyện. Chị cả bị phụ thể hành hạ từ nhỏ khiến toàn thân đầy bệnh, không làm được việc gì, tính tình lại rất nóng nảy. Nếu có người làm phật lòng, chị sẽ buông lời chửi mắng thậm tệ đến mức không thể nghe nổi. Mỗi ngày, chị sống trong đau đớn, dù đã tìm cách chữa chạy khắp nơi, tốn không biết bao nhiêu tiền, mà không có kết quả.
Sư phụ giảng:
“Khi tôi giảng về vấn đề phụ thể, tôi đã [trục xuất] các phụ thể mang trên thân thể của những người có thể chân tu Đại Pháp; bất kể [phụ thể đó] là gì đi nữa; từ trong đến ngoài thân thể có thứ gì không tốt, toàn bộ đều được vứt bỏ. Người tự tu chân chính khi đọc Đại Pháp này, cũng được thanh lý thân thể; hơn nữa hoàn cảnh trong gia đình của chư vị cũng được thanh lý. Trước đây nếu chư vị cúng thờ bài vị của cáo hoặc chồn, chư vị lập tức quăng vứt đi; chúng đều bị thanh lý cho chư vị rồi, không còn tồn tại nữa. Bởi vì chư vị muốn tu luyện, nên chúng tôi có thể mở cánh cửa thuận tiện nhất, làm những việc ấy cho chư vị; nhưng chỉ hạn cuộc cho những người tu luyện chân chính mà thôi.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)
Một thời gian không lâu sau khi chị cả bắt đầu tu luyện, Sư phụ đã loại bỏ phụ thể cho chị ấy. Kể từ đó, chị trở nên vô bệnh, tính tình cũng thay đổi, luôn vui vẻ mỗi ngày. Không chỉ riêng chị ấy, mà gia đình chị cũng được thụ ích.
Một ngày tháng 10 năm 2010, chồng chị ra ngoài bán đậu phụ lúc 3 giờ sáng. Ngay khi vừa đẩy xe hàng ra đường lớn, anh bị một chiếc ô tô đâm từ phía sau, người anh văng xuống đất, bất tỉnh nhân sự, mũi, miệng và tai đều chảy máu. Sợ không kịp đưa anh đến bệnh viện tỉnh, con trai anh đã đưa anh đến bệnh viện thị trấn để cấp cứu. Kết quả chẩn đoán là xương tai trái và màng nhĩ của anh bị vỡ hoàn toàn, chân phải bị gãy thành ba đoạn, miệng và mũi có máu chảy ra mà không biết từ đâu. Anh ấy ở trong tình trạng rất nguy kịch.
Khi chúng tôi đến bệnh viện, anh rể tôi đã được chuyển khỏi phòng chăm sóc đặc biệt. Chúng tôi đứng quanh anh và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Dần dần, anh có thể mở mắt. Chúng tôi bảo anh thành tâm niệm cửu tự chân ngôn, nhưng mặt anh không có biểu cảm gì. Mọi người tập trung quanh anh và tiếp tục niệm. Một lúc lâu sau, anh đột nhiên nói: “Mọi người không được niệm”. Chúng tôi hỏi: “Ai không cho anh niệm?” Anh nhìn lên trần nhà và nói: “Người mặc áo khoác xanh trên cái đèn kia kìa”. Em trai lớn của tôi nói: “Nó đến lấy mạng anh đó. Anh mau niệm đi và nó sẽ biến mất”. Anh ấy vẫn không niệm.
Lúc này, con trai anh nhớ lại bối cảnh xảy ra khi đưa anh đến bệnh viện: cháu thấy bố nằm dưới đất, mặt bê bết máu, bất tỉnh. Lúc ấy còn sớm nên không có ai giúp đỡ, mặc dù chỉ cao 1,66 m, nhưng cháu có thể tự bế bố mình, cao 1,75 m bất tỉnh lên xe. Khi lái xe đến một ngã tư, có một chiếc xe từ bên phải lao thẳng đến. Là một tài xế có kinh nghiệm, cháu trai tôi hiểu rằng vụ tai nạn này sẽ rất thảm khốc. Tuy nhiên, ngay khi sắp va chạm, một luồng lực từ đâu xuất hiện, đẩy chiếc xe của cháu từ bên phải sang lề đường bên trái, tránh được chiếc xe kia. Cháu trai tôi lấy từ trong túi ra tấm thẻ bình an của Đại Pháp và nói: “Là Sư phụ đã bảo hộ chúng con”.
Cháu trai, cháu gái và những người thân có mặt ở đó đều bảo anh rể tôi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, nhưng anh ấy vẫn không chịu niệm. Tôi nói: “Em sẽ dạy anh cách niệm. Em niệm một câu, rồi anh niệm một câu nhé”. Anh ấy vẫn từ chối. Vì vậy, tôi và người thân cứ tiếp tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Anh rể tôi đột nhiên lắp bắp nói: “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, rồi anh ấy tiếp tục nhẩm lại. Thấy anh rể đã hiểu, tôi và em trai lớn bèn về nhà.
Ngày hôm sau, chị cả gọi chúng tôi đến bệnh viện. Chúng tôi nghĩ tình hình anh rể chắc không ổn, vội vã đến bệnh viện ngay, thì thấy anh đang ngồi trên giường. Chị cả nói: “Thật thần kỳ. Để anh ấy kể cho các em nghe”.
Anh rể tôi nói: “Sau khi các em đi, anh cứ niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ mãi, rồi anh thấy Sư phụ đến nối chân cho anh (ở một không gian khác)”. Tôi hỏi: “Anh biết đó là Sư phụ sao?” Anh ấy trả lời: “Sao anh lại không nhận ra Ngài chứ?! Thỉnh thoảng khi chị các em dâng hương cho Sư phụ, anh cũng dâng hương cùng. Sư phụ mặc áo sơ mi trắng. Ngài xắn tay áo lên và chạm vào chỗ chân bị gãy của anh. Anh nghe thấy tiếng xương kêu răng rắc, rồi chân anh đã lành”. Vừa nói anh rể vừa nhấc chân phải lên và nói tiếp: “Anh có thể đi bằng nạng được rồi”. Em trai lớn nói: “Anh hãy vịn vào vai em, em làm nạng cho anh”. Quả thực, với sự hỗ trợ của em trai lớn, anh rể tôi đã có thể đi lại được. Mọi người có mặt đều chứng kiến uy lực siêu thường của Đại Pháp.
Còn một điều thần kỳ hơn nữa: Màng nhĩ và xương tai trái của anh rể tôi bị vỡ, anh ấy không nghe được gì. Khi khám chuyên khoa ở bệnh viện tỉnh, bác sỹ chẩn đoán tai trái của anh bị mất thính lực. Vậy mà ngay trong đêm xuất viện, tai trái của anh đã có thể nghe được. Cho đến giờ, tai của anh ấy vẫn hoàn toàn bình thường.
Toàn thể gia đình, người thân và bạn bè chúng tôi đều biết ơn Sư phụ từ bi vĩ đại! Chúng con xin khấu bái Sư tôn!
(Bài viết mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới 2025 được chọn đăng trên Minh Huệ Net)
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/19/494064.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/20/228111.html