Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Canada
[MINH HUỆ 21-05-2025] Một dì đồng tu gọi điện thoại cho tôi, trong lúc nói chuyện đã kể về nhiều trải nghiệm thần kỳ của dì ấy khi giảng chân tướng, và mô tả chi tiết cho tôi bốn câu chuyện trong số đó. Sau khi nghe xong, tôi rất cảm động, cảm thấy những trải nghiệm hay như vậy nên được ghi lại để chia sẻ với nhiều người hơn.
1. Ông ngoại đã qua đời nhiều năm nhờ cháu ngoại giúp đỡ
Sáng sớm hôm đó, như thường lệ, dì ấy đến điểm chân tướng Pháp Luân Công ở Khu phố Tàu tại Toronto để phát tờ rơi chân tướng cho người qua đường (đặc biệt là người Hoa). Lúc này, một nhóm người vừa băng qua đường, vội vã đi làm. Trong số đó có một thanh niên người Hoa, vừa chạy nhanh đến trước mặt dì, nhờ dì giúp cậu ấy làm tam thoái (thoái xuất khỏi các tổ chức đảng, đoàn, đội của Trung Cộng) trên trang web thoái đảng của The Epoch Times, hủy bỏ tất cả những lời thề độc đã phát khi gia nhập trước đây.
Cậu thanh niên có vẻ hơi lo lắng, thành thật nói với dì ấy: “Thực ra mấy tháng trước, cháu đã từng đến điểm chân tướng này và được một dì khác giúp làm tam thoái rồi (thoái xuất khỏi các tổ chức đảng, đoàn, đội của Trung Cộng). Cháu là người theo đạo Cơ Đốc, trong giáo hội người Hoa mà cháu thường đến, có nhiều người Hoa cũng đã từng gia nhập các tổ chức đảng, đoàn, đội của Trung Cộng ở trường học hoặc đơn vị công tác tại Đại Lục. Khi cháu nói với những giáo hữu người Hoa này về việc mình làm tam thoái, vài người trong số họ đã nói xấu Pháp Luân Công với cháu, khuyên cháu đừng tin, đừng làm tam thoái.”
Cậu thanh niên nói, cậu ấy nhẹ dạ cả tin, nên đã tự lên mạng hủy bỏ tuyên bố tam thoái. Không ngờ mấy ngày sau, cậu ấy gặp phải nguy hiểm đến tính mạng một cách rất kỳ lạ. Lo sợ bất an, cậu ấy bắt đầu nghi ngờ, rằng đây có thể là tà linh cộng sản đến đòi mạng cậu ấy, để ứng hiện lời thề độc mà cậu ấy đã phát dưới cờ máu của Trung Cộng năm xưa.
Ban đầu cậu ấy còn hơi bán tín bán nghi, nhưng tối hôm qua khi ngủ, ông ngoại đã qua đời nhiều năm của cậu, người thân từng yêu thương cậu nhất, đã báo mộng cho cậu: Nói rằng bản thân ông vì lúc sinh thời từng là đảng viên ĐCSTQ, nên cho đến nay vẫn luôn phải chịu thống khổ dằn vặt dưới địa ngục, hy vọng cháu ngoại yêu quý có thể giúp ông làm tuyên bố tam thoái ở nhân gian. Ông ngoại còn dặn đi dặn lại: “Ông đã qua đời và bị đọa xuống địa ngục, cần được sự giúp đỡ của người thân trên thế gian, hơn nữa nhất định phải dùng tên thật, trịnh trọng tuyên bố tam thoái thì mới có thể thực sự được cứu, mới có thể thoát khỏi sự thống khổ vô tận nơi địa ngục. Ông cũng hy vọng tất cả những người thân còn sống cũng như đã qua đời, đều có thể tuyên bố tam thoái, thoát khỏi nỗi khổ địa ngục.”
Cậu thanh niên tỉnh dậy, vô cùng lo lắng, khởi hành từ sáng sớm, trên đường đi làm hữu ý chạy đến điểm chân tướng, nhờ dì giúp cậu ấy đăng lại tuyên bố tam thoái, đồng thời cũng giúp ông ngoại của mình dùng tên thật trịnh trọng tuyên bố tam thoái.
Sau khi được dì giúp đỡ, vẻ mặt cậu thanh niên lập tức nhẹ nhõm hẳn, dường như trở thành một người khác. Cậu ấy liên tục cảm ơn dì, sau khi vẫy tay chào tạm biệt, liền quay người vội vàng hòa vào nhóm người đi làm khác vừa băng qua đường.
2. Tôi muốn trở về nói với tất cả mọi người trong làng
Mười lăm năm trước, dì ấy làm việc cho một công ty bất động sản tại một tòa nhà văn phòng ở Trung Quốc Đại lục. Một hôm sau khi tan làm, dì đi bộ về nhà, gặp một bà cụ đang ngồi dưới gốc cây. Bà cụ ngồi trên ghế, tay cứ ôm lấy tai, dáng vẻ rất khó chịu đựng.
Dì đến chào hỏi, biết được bà cụ gần đây tai bị chảy mủ, đầu đau liên tục, ngày đêm đứng ngồi không yên. Dì ngồi nói chuyện với bà cụ, giảng chân tướng Pháp Luân Công, và nói với bà rằng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” có thể giúp bà giảm bớt tai ương và đau đớn. Bà cụ vừa nghe xong, lập tức muốn học niệm. Dì đã dạy bà từng chữ một, dặn dò bà phải thường xuyên thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Bà cụ không ngừng gật đầu, và bắt đầu niệm đi niệm lại.
Ngày hôm sau, dì lại đi ngang qua đây, bà cụ nhìn thấy từ xa, liền chạy lại chào đón dì. Đến gần, bà cụ không ngừng cảm ơn dì, và nói: “Chín chữ này thật quá thần kỳ! Sau khi về nhà tôi liên tục niệm trong tâm, đầu không còn đau nữa, tai cũng không chảy mủ nữa. Tôi không nhớ nổi mình đã thức trắng bao nhiêu đêm rồi, tối qua cuối cùng cũng ngủ được một giấc ngon. Sáng nay tỉnh dậy, cảm thấy thân tâm khỏe mạnh nhẹ nhàng, dường như có sức lực vô tận.”
Hôm nay bà cụ đã đợi ở đây suốt, cuối cùng thấy dì đi qua, liền vội vàng chạy đến, một mặt là để cảm ơn dì đã dạy bà niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, giúp tiêu trừ hoàn toàn căn bệnh mãn tính đã khiến bà đau khổ bấy lâu; mặt khác cũng là để chào tạm biệt dì, vì bà cụ quyết định lập tức trở về quê, để kể lại trải nghiệm thần kỳ của mình cho dân làng nghe.
Bà cụ than thở: Chao ôi, trong làng phần lớn đều là những người già yếu, bệnh tật, tàn tật ở lại quê nhà, họ là những người cần người thân chăm sóc nhất, nhưng lại chẳng có ai chăm sóc, thật đáng thương. Tất cả những người trẻ khỏe trong làng hầu như đều đã đi làm ăn xa ở các thành phố, làm việc cật lực, phần lớn cũng chỉ có thể mưu sinh qua ngày.
Bà cụ vui mừng nói: “Tôi phải quay về để nói với tất cả mọi người trong làng đều niệm chín chữ chân ngôn! Thực sự hy vọng mọi người đều có thể được như tôi, cũng có thể khỏi bệnh.”
3. Mất rồi lại được
Một buổi chiều tối, đã qua giờ tan làm, trong tòa nhà văn phòng gần như không có ai. Dì cũng đã tan làm, khi đi ngang qua một phòng làm việc vẫn còn mở cửa, một người phụ nữ trung niên mà dì khá quen biết vẫn đang ngồi thẫn thờ trước bàn làm việc. Dì liền chào một tiếng, thuận miệng hỏi: “Tan làm sớm rồi, sao vẫn còn ở đây?” Người phụ nữ nói: “Bệnh đau lưng của em lại tái phát rồi. Mấy hôm nay càng nặng hơn, hễ đứng dậy và đi lại là càng đau dữ dội, đành phải ngồi nghỉ một lát, đợi đỡ hơn rồi mới đi về.” Dì nói với cô ấy: “Em cứ thế này cũng không phải là cách, ngồi đây nghỉ bao lâu, đến khi đứng dậy, đi lại, chẳng phải vẫn đau hơn sao? Hay là em cùng chị luyện Pháp Luân Công thử xem!”
Trước đây người phụ nữ này đã từng học luyện Pháp Luân Công, sau khi Trung Cộng bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 7 năm 1999, đối mặt với áp lực từ đơn vị công tác, khu phố, đặc biệt là chồng cô ấy, vì ngăn cản cô tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công, anh ấy thường xuyên đánh đập và la mắng cô. Cô ấy rất sợ hãi, từ đó không còn luyện Pháp Luân Công nữa. Bây giờ sau giờ làm trong tòa nhà cũng không có ai khác nhìn thấy, mặc dù lo lắng vì đau lưng không thực hiện được động tác, nhưng trước sự thuyết phục của dì, cô ấy cũng miễn cưỡng đứng dậy, bắt đầu luyện bài công pháp thứ nhất của Pháp Luân Công. Nhiều năm rồi không luyện công nên cũng không nhớ rõ động tác nữa, cô ấy bắt đầu luyện theo động tác của dì. Động tác từ lạ lẫm, rồi dần dần thuần thục; từ cứng nhắc vụng về, dần dần trở nên mềm mại uyển chuyển; từ nặng nề khó khăn, trở nên ngày càng nhẹ nhàng, có lực. Và bài công pháp thứ nhất đã luyện xong lúc nào không hay.
Vừa luyện xong bài công pháp thứ nhất, người phụ nữ ngạc nhiên và vui mừng phát hiện ra trong quá trình luyện công, cơn đau lưng dữ dội vừa rồi đã tan biến như mây khói. Khi nãy tan làm, vì đau lưng quá, chỉ có thể ngồi trên ghế chịu đựng, ngay cả nhà vệ sinh ở không xa ngoài hành lang cũng không dám đi tới. Lúc này lưng hết đau, cô ấy chợt nhớ ra là cần đi vệ sinh gấp. Dì nhìn thấy vẻ phấn khích của cô ấy, đi đi dừng dừng, lúc thì ngồi xổm xuống, rồi lại đứng lên, sau đó xoay eo vài cái, còn chạy vài bước nhỏ, nhảy lên một cái. Sau khi đi vệ sinh trở về, trông cô ấy càng nhẹ nhõm hơn.
Cô ấy vừa rối rít cảm ơn, vừa không ngừng ngạc nhiên thốt lên: “Đến giờ em vẫn không dám tin đây là sự thật! Mười mấy phút trước, chỉ cử động một chút là lưng đau dữ dội, vậy mà bây giờ xương cốt hoàn toàn khỏe mạnh rồi! Pháp Luân Công thật quá thần kỳ!”
4. Gia đình ba người trước Lãnh sự quán Trung Quốc
Trước Lãnh sự quán Trung Quốc ở Toronto, Canada, các học viên Pháp Luân Công ngày ngày phản bức hại, giảng chân tướng, mấy chục năm đều như vậy, đã trở thành một cảnh tượng không thể thiếu hàng ngày ở nơi đây.
Một ngày trước khi dịch virus Trung Cộng (Viêm phổi Vũ Hán) bùng phát, dì đang ở trước Lãnh sự quán Trung Quốc, giới thiệu về Pháp Luân Công và chân tướng cuộc bức hại với những người đến làm thủ tục. Buổi sáng Lãnh sự quán chưa mở cửa, trước cổng đã có một số người xếp hàng từ sớm. Một bà cụ ở cuối hàng có chút đặc biệt, những người khác đều đứng xếp hàng, chỉ riêng bà ngồi trên một chiếc ghế đẩu nhỏ. Dì tiến lại chào hỏi bà cụ, được biết bà ngồi xếp hàng là vì bị bệnh đau lưng kinh niên, đi lại chậm chạp, lại không đứng được lâu, đành phải ngồi xếp hàng trước, sau khi Lãnh sự quán mở cửa, chồng và con trai sẽ đến dìu bà từ từ vào trong làm thủ tục.
Dì nói với bà cụ: “Cụ có thể thử nhẩm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’, có sức mạnh của Phật Pháp, chắc chắn sẽ giúp được cụ.” Bà cụ nghe xong liền tỏ ra quan tâm muốn học niệm. Dì dạy bà cụ niệm ba lần, bà mới nhớ được. Vừa niệm xong lần thứ ba, bà cụ dường như nhìn thấy điều gì đó hoặc nhớ ra chuyện gì đó, đột nhiên đứng dậy, xách chiếc ghế đẩu nhỏ rồi nhanh chóng đi về phía bãi đậu xe ở bên kia đường. Trong lòng dì nghĩ “bà cụ này lạ thật”, nhưng dì cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục giảng chân tướng cho những người khác đang xếp hàng.
Một lát sau, dì nhìn thấy một cậu thanh niên đến bên cạnh, và nói: “Chào dì, thật sự rất cảm ơn dì! Mẹ cháu vừa rồi vội vàng đi qua, ngạc nhiên và vui mừng nói với cháu rằng, bà niệm ba lần ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’, lưng liền hết đau ngay. Phật Pháp vô biên, thật quá thần kỳ! Mẹ cháu cứ giục cháu cùng qua đây để cảm ơn dì.”
Dì nhìn thấy phía sau cậu thanh niên là một ông cụ và bà cụ vừa ngồi trên ghế đẩu xếp hàng lúc nãy. Dì cũng hết lòng vui mừng cho họ. Tiếp đó, dì giới thiệu cho gia đình ba người họ về Pháp Luân Công, cuộc bức hại Pháp Luân Công của Trung Cộng, sách “Cửu Bình Cộng sản đảng”, và chân tướng tam thoái bảo bình an. Sau khi nghe xong, cả ba người trong gia đình không nói gì nữa, lập tức nhờ dì giúp họ lên trang web thoái đảng để tuyên bố tam thoái.
Lúc này Lãnh sự quán đã mở cửa, họ vội vàng nói dì đưa cho mỗi người một bộ tài liệu chân tướng để về nhà tìm hiểu thêm. Không lâu sau, gia đình ba người làm xong thủ tục rồi đi ra. Dì đã chuẩn bị sẵn tài liệu chân tướng cho họ, cả gia đình lại một lần nữa cảm ơn rối rít, rồi vui vẻ rời đi.
(Bài được chọn đăng nhân Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới năm 2025 trên Minh Huệ Net)
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2025/5/21/【慶祝5.13】發生在多倫多街頭的故事-495175.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/25/228200.html