Bài viết của Liên, đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc đại lục
[MINH HUỆ 24-05-2025] Tôi là một người phụ nữ nông thôn, nay năm 64 tuổi. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào mùa xuân năm 1998. Nhờ vào sự cứu độ và bảo hộ từ bi của Sư tôn, tôi bình ổn bước trên con đường tu luyện phản bổn quy chân. Dưới đây tôi xin chia sẻ một vài câu chuyện của những người hàng xóm.
1, Lời cảm ơn của hàng xóm
Giúp đỡ người hàng xóm bị ngã từ trên đống cỏ
Mùa xuân năm ngoái, trong khi đang chặt thân ngô, người chồng nhà hàng xóm bị ngã từ trên đống cỏ xuống đất, sau đó cả ngày phải nằm ở nhà, không thể làm việc. Khi trồng ngô cho vụ xuân, nhà người khác đã trồng xong, nhưng nhà anh ấy còn chưa làm đất. Tôi nói với chồng, cũng là học viên Pháp Luân Đại Pháp: “Hôm nào có thời gian thì anh sang giúp nhà hàng xóm trồng ngô nhé. Anh ấy là người nóng vội, nếu có thể tự làm thì anh ấy đã làm từ sớm rồi. Tục ngữ có câu ‘Bán anh em xa, mua láng giềng gần’. Ruộng nhà anh rất gần, ngay trước ruộng chúng ta, chúng ta có thể đứng nhìn ruộng anh ấy bỏ hoang được không? Sư phụ dạy chúng ta phải làm người tốt, ở đâu cũng nghĩ cho người khác trước.” Chồng tôi đồng ý, nói: “Được, chúng ta sẽ làm theo lời dạy của Sư phụ.”
Sau đó, một hôm, chồng tôi không nghỉ trưa mà sang đánh luống cho nhà hàng xóm, chỉ một lúc đã xong rồi. Chồng tôi đến nói với anh ấy: “Anh ơi, từ nay trong nhà có công việc gì không thể làm, hãy gọi em một tiếng.” Cả nhà anh rất vui mừng và biết ơn.
Trước Tết Đoan Ngọ, chị vợ hàng xóm mang đến một rổ trứng gà để bày tỏ sự cảm ơn. Tôi nói: “Chị à, chúng ta là hàng xóm, em thấy nhà chị gặp khó khăn thì giúp một chút thôi mà.” Tôi nghĩ mình là người tu luyện, không thể lấy trứng gà của người ta. Khi ra về, chị ấy nhất quyết bắt tôi phải nhận nửa rổ trứng này. Tôi không còn cách nào mà phải cầm nửa rổ trứng gà đi theo chị về nhà để trả lại. Nếu là trước đây, tôi không thể làm được điều này. Là Đại Pháp đã quy chính thân tâm của tôi, bây giờ tôi không cầu hồi báo. Từ tận đáy lòng, hàng xóm của tôi biết rõ đệ tử Đại Pháp là những người thiện lương chân chính.
Giúp đỡ hàng xóm không nhận tiền
Chúng tôi sống ở vùng sâu xa, nhà hàng xóm khu dưới cách xa nhà tôi như khoảng cách giữa hai thôn. Chồng tôi là thợ sửa nhà. Năm ngoái nhà hàng xóm khu dưới xây nhà vệ sinh, tìm chồng tôi để làm chống thấm tường và lát gạch nền, chỉ một ngày đã hoàn thành. Thông thường, tiền công cho thợ chính là 400 tệ mỗi ngày, nhưng sau khi xong việc, người hàng xóm trả 400 tệ thì chồng tôi nói: “Làm một chút việc thế này, không cần trả tiền đâu.” Trong khi làm việc, chồng tôi cởi áo khoác và để sang một bên, nên người hàng xóm bí mật bỏ tiền vào túi áo của chồng tôi.
Vài ngày sau, hai vợ chồng người hàng xóm ở khu dưới lái xe ba bánh đến nhà, nói với tôi: “Anh đã đưa 400 tệ cho chú hai, để trong túi áo. Anh sợ cô chú không biết nên qua nói một tiếng, đừng để rơi tiền nhé.” Sau khi người hàng xóm rời đi, tôi lục áo của chồng thì quả nhiên có 400 tệ trong túi áo. Tôi cầm tiền trong tay, nghĩ rằng là đệ tử Đại Pháp, chúng ta không thể vì chút tiền này mà đánh mất tình làng nghĩa xóm. Sau đó, tôi đạp xe qua nhà hàng xóm trả lại 400 tệ. Nếu là trước đây, tôi không làm được như vậy, đừng nói là 400 tệ, dù là 40 tệ tôi cũng lấy. Là Sư phụ và Đại pháp dạy tôi vô tư giúp đỡ người khác.
2, Tôi vì tốt cho bạn, bạn vì tốt cho tôi
Năm nay, khi gần Tết Cổ truyền, tôi gom một ít tranh chúc Tết chân tướng “Pháp Luân Đại Pháp hảo” cùng dây chuyền chân tướng cát tường có khắc chữ “Phúc”. Trông chúng rất đẹp nên tôi nghĩ nên tặng một ít những thứ tốt đẹp này cho những người hàng xóm. Trong thời kỳ hỗn loạn với đầy dịch bệnh và thiên tai nhân họa này, tôi chân thành hy vọng những người hàng xóm đều có thể bình an vượt qua kiếp nạn. Các đệ tử Đại Pháp thiện lương, truyền cấp hy vọng cho hàng xóm.
Ông lão hàng xóm minh bạch chân tướng, nghĩ cho người khác
Người hàng xóm của tôi đã 81 tuổi. Khi tôi mang tranh chúc Tết chân tướng có dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và chữ “Phúc” đến tặng, ông dùng cả hai tay đón nhận, vui mừng nói: “Chú sẽ treo chữ Phúc ở nơi cao nhất.”
Sau khi nhà của ông có tranh chúc Tết và chữ Phúc, tôi thấy ông đã thay đổi. Những người hàng xóm chúng tôi đều giặt đồ ở con suối nhỏ. Vào mùa đông, nước trong suối bị đóng băng, nên suối ngày càng nhỏ. Tôi thường xuyên đến đó giặt quần áo và giẻ lau, lần nào cũng phải đập vỡ băng mới có thể giặt được. Có hôm, khi tôi đi giặt quần áo thì thấy ông đập vỡ một tảng băng lớn, rồi vớt hết băng ra ngoài. Ông ấy nói: “Con suối ở đầu đường nhà chú, gần như vậy, nhưng bình thường chú cũng ít mang giẻ lau đi giặt.” Thực ra ông ấy không giặt nhiều quần áo như vậy, nhưng ông có thể nghĩ cho người khác mà làm việc tốt, đây là uy lực của Đại Pháp.
Bà hàng xóm minh bạch chân tướng
Tất cả thành viên trong gia đình bà hàng xóm đều minh bạch chân tướng. Người chồng nói rằng sau khi tu luyện, dường như tôi đã biến thành người khác, trở nên tốt hơn. Trước đây, khi tôi tặng lịch, tranh chúc Tết, câu đối và chữ Phúc chân tướng, họ đều biết là thứ tốt nên rất trân quý. Họ dán tranh chúc Tết trên cửa nhà. Họ minh bạch chân tướng và đắc được phúc báo. Họ là những người nông dân chăm chỉ thiện lương, có cuộc sống sung túc. Lần này, tôi lại tặng họ tranh chúc Tết và chữ Phúc chân tướng, bà ấy vừa vui mừng vừa cảm kích khi nhận chúng.
Sau khi tặng hết tranh chúc Tết và chữ Phúc, có hôm tôi đi giặt quần áo thì thấy suối bị bẩn. Tôi đang cầm chậu chuẩn bị về nhà thì thấy bà hàng xóm quay lại giặt giẻ lau. Bà ấy ngại ngùng nói: “Là vừa rồi chị giặt quần áo ở đây nên làm nước bẩn. Đi với chị, chị dẫn em lên hướng thượng nguồn để giặt.” Tôi trả lời: “Không cần phiền chị đâu, em tự đi được rồi.” Bà ấy nói: “Để chị dẫn em đi.” Tay bà ấy cầm giẻ lau, vừa đi đến chỗ dốc thì đột nhiên bị vấp ngã. Bà ấy đứng dậy muốn đi tiếp, nên tôi nói: “Chị à, chị không cần đi nữa đâu. Chị sắp 70 tuổi rồi, đường này cũng không dễ đi, không chỉ dốc mà còn có băng.” Nhưng bà ấy vẫn nhất quyết đưa tôi đi. Bởi vì mặt băng trên đường lồi lõm không bằng phẳng, nên bà ấy và tôi chỉ có thể khom lưng đi từng bước từng bước một. Trong tình huống khó đi như vậy, chúng tôi cùng nhau đi đến phía thượng nguồn của suối, và bà ấy đợi tôi giặt xong quần áo rồi mới cùng tôi trở về nhà.
Tuy đây chỉ là một việc nhỏ, nhưng lúc đó tôi lại ấm áp trong tâm, thật sự rất cảm động. Khi mọi người không có tư tâm, hoàn toàn vì người khác, nghĩ cho người khác, thì thật là thuần tịnh tốt đẹp biết bao. Tôi thật tâm mong cầu điều tốt đẹp cho gia đình bà ấy, khiến bà cảm kích, nên cũng thật tâm muốn tốt cho tôi.
3, Sự chuyển biến của những người hàng xóm
Những năm gần đây, tôi không ngừng giảng chân tướng cho mọi người dân, cũng như hàng xóm, chia sẻ với họ rằng Đại Pháp dạy mọi người làm người tốt, và mang điều tốt đẹp đến cho con người.
Cả bảy người nhà anh trai cả của chồng đều làm tam thoái
Cả bảy người nhà anh trai cả của chồng tôi đều làm tam thoái (thoái xuất khỏi các tổ chức đảng, đoàn, đội của Trung Cộng), đều biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Hàng năm, họ đều dán câu đối, chữ Phúc chân tướng, tranh chúc Tết và lịch chân tướng mà tôi tặng. Khi ngày Tết cận kề, các nhà máy đều đóng cửa, nên con trai của anh trai chồng tôi dẫn bọn trẻ về ăn Tết.
Giữa nhà tôi và nhà anh cả là nhà của chị gái thứ hai. Nhiều năm nay, nhà chị đều sống ở thành phố vào mùa đông. Mỗi lần tuyết rơi, vợ chồng tôi đều dọn tuyết ở trước nhà chị ấy.
Vào đêm ngày 27 tháng Chạp, trời có tuyết rơi. Sáng sớm hôm sau, sau khi luyện công và phát chính niệm xong, tôi và chồng ra ngoài đường quét tuyết, nhưng tuyết ở trên đường nhà chị hai đã được quét sạch rồi. Chính con trai của anh cả chồng tôi đã dọn. Vợ chồng tôi thật sự rất hài lòng khi thấy cảnh tượng này. Con trai của bác cả đã trở nên thiện lương, có thể nghĩ cho người khác và làm việc tốt.
Cả nhà cháu trai tôi đều làm tam thoái
Cả nhà cháu trai tôi đều đã làm tam thoái. Khi sắp đến Tết, chúng tôi tặng cháu một chữ Phúc nhỏ, cháu rất vui mừng. Tôi và chồng đều nói với cháu: “Làm người thì không nên thiên lệch, khi làm nhiều việc tốt, cháu sẽ tích phúc đức, nó có thể truyền lại cho con cái, cũng mang lại lợi ích cho bọn trẻ.” Cháu nghe xong, cũng công nhận Đại Pháp là tốt.
Mùa đông năm trước, tuyết rơi khá nhiều, hết trận này đến trận khác. Tuyết trước nhà cháu trai chẳng mấy khi được quét, nên đều đóng thành băng. Có lần, chồng tôi cầm xẻng xúc hết băng đi. Lại có lần tuyết rơi khá dày, tôi và chồng dọn tuyết dọc con đường chỗ chúng tôi ở, từ đầu đông sang đầu tây. Sau đó lại tiếp tục dọn cả đoạn đường lớn đầu làng, tổng cộng gần hai dặm đường. Khi hai vợ chồng tôi đang quét tuyết trên đường, thì cháu trai lái xe ba bánh đi ngang qua. Cháu nói với chúng tôi: “Dọn chỗ tuyết này chắc tốn sức lắm nhỉ!”
Sau Tết năm nay, tuyết lại rơi một trận nữa. Cháu trai trở nên chăm chỉ hơn. Trước đây, tuyết trên con đường gần nhà cháu không thường xuyên được quét dọn, lần này thì cháu không những quét tuyết trên đoạn đường gần nhà, mà còn quét sạch tuyết trên đường gần nhà chú Tư hàng xóm. Sau khi chứng kiến việc này, chúng tôi đều cảm thấy vui mừng vì sự thay đổi của cháu.
Chú Tư hàng xóm đã tam thoái từ lâu
Chú Tư hàng xóm, một người tin Chúa Giê-su, cũng đã tam thoái từ lâu. Chú tận mắt chứng kiến sự thay đổi của vợ chồng tôi sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mỗi lần chúng tôi tặng cuốn sách nhỏ chân tướng thì chú đều đọc. Chúng tôi còn tặng chú lịch và câu đối chân tướng.
Chú Tư nói: “Vì sao năm nào chú cũng dán câu đối của các cháu tặng? Là bởi vì chú vẫn nhớ những việc tốt mà các cháu đã làm. Chú nhớ vào mùa thu mấy năm trước, chú mang một bao dưa leo đến chợ để bán, buộc bao dưa trên ghế sau xe đạp, bên trong còn để 160 tệ. Kết quả ra khỏi cửa không xa thì cái bao rơi mất. Nhà chú cách chợ 5 dặm, nhưng khi đến chợ thì chú mới phát hiện cái bao đã rơi mất. May mà cháu nhặt được. Nếu như người khác nhặt được, xung quanh không ai nhìn thấy, chắc gì họ đã trả lại chứ!”
Chú Tư nói tiếp: “Mấy năm nay cháu sửa đường lát lối, quét dọn tuyết, chú đều trông thấy cả. Nhà chú có công việc gì, vợ chồng cháu đều giúp đỡ. Chú tận mắt chứng kiến đệ tử Đại pháp là người tốt.” Chú Tư giơ ngón tay cái lên, nói với tôi: “Đệ tử Đại Pháp là người tốt, nếu ai ai cũng đều luyện Pháp Luân Công như các cháu thì xã hội này sẽ tốt đẹp.”
Hàng xóm của chúng tôi đều rất hòa thuận. Hàng năm, vào ngày mùng Một Tết, những người hàng xóm đều đi chúc Tết nhau như người thân, ngồi quây quần bên nhau, vui vẻ ăn bánh kẹo và trái cây. Đặc biệt là năm nay, nhà nhà đều có tranh chúc Tết, chữ Phúc, lịch chân tướng, và câu đối chân tướng Đại Pháp mà chúng tôi tặng, nhà nhà đều có Pháp bảo cứu mệnh.
Những người hàng xóm của chúng tôi đều được đắm mình trong Phật quang, vui vẻ hòa thuận. Nguyện cho thế nhân đều minh bạch chân tướng, ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, được Pháp Luân Đại Pháp cứu độ, có một tương lai tươi sáng.
(Bài viết mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới 2025 được chọn đăng trên Minh Huệ Net)
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/24/495244.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/27/228248.html